Hoàng Minh về nhà, căn biệt thự sang trọng như một pháo đài bình yên, hoàn toàn tách biệt với thế giới bên ngoài. Anh ta bước vào, và ngay lập tức, vai diễn người chồng mẫu mực lại được khởi động. Hương thơm của bữa tối Phương Chi chuẩn bị, tiếng cười của con trai, và cái ôm ấm áp của vợ khiến anh ta cảm thấy an toàn. Phương Chi là vỏ bọc hoàn hảo, là bức tường bảo vệ cho những tội lỗi của anh ta.
Dạo gần đây, Phương Chi cảm thấy một sự bất an mơ hồ. Cô không thể lý giải được. Không có bằng chứng cụ thể, chỉ là một cảm giác lạ lùng. Hoàng Minh vẫn dịu dàng, chu đáo, nhưng có gì đó đã thay đổi. Anh ta thường xuyên mang theo điện thoại, ngay cả khi đi ngủ, và đôi khi, anh ta lại có những cuộc gọi kín đáo, thì thầm trong phòng làm việc.
Tối nay, sau khi con trai đã ngủ, Hoàng Minh ngồi đọc báo trên ghế sofa. Phương Chi mang cho anh ta một tách trà nóng. Anh ta đặt điện thoại lên bàn kính, và lần đầu tiên sau nhiều tháng, anh ta không khóa màn hình. Một tin nhắn mới hiện lên, mặc dù anh ta đã kịp thời ấn nút tắt màn hình, nhưng Phương Chi đã kịp nhìn thấy.
Tin nhắn đến từ một số điện thoại không lưu tên, nhưng nội dung lại khiến tim cô như ngừng đập: “Thỏa thuận của chúng ta đã xong. Hy vọng anh giữ lời hứa và tôi có được vị trí xứng đáng.”
Phương Chi đứng chết lặng. "Thỏa thuận"? "Vị trí xứng đáng"? Đây không phải là ngôn từ của bạn bè hay đối tác kinh doanh thông thường. Nó gợi lên một cảm giác lạnh lùng, đổi chác, và một sự ẩn giấu đáng sợ.
Hoàng Minh không để ý đến biểu hiện của vợ. Anh ta nhấp một ngụm trà, sau đó cầm lấy điện thoại, quay lại với thế giới ảo của mình.
Phương Chi cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng tâm trí cô đã bắt đầu làm việc. Cô bắt đầu xâu chuỗi lại những sự việc cô đã bỏ qua: những lần anh ta về nhà muộn với mùi nước hoa lạ, những chuyến công tác đột ngột mà anh ta từ chối cho cô đi cùng, và đặc biệt là sự xa cách vô hình trong những khoảnh khắc thân mật của hai người. Cô đã luôn nghĩ đó là áp lực công việc, nhưng giờ đây, một vết nứt lớn đã xuất hiện trên bức tranh hoàn hảo về cuộc hôn nhân của họ.
Trong những ngày tiếp theo, Phương Chi không nói gì. Cô bắt đầu trở thành một thám tử trong chính ngôi nhà của mình. Cô âm thầm kiểm tra hóa đơn thẻ tín dụng của anh ta, tìm kiếm những món quà đắt tiền không dành cho cô hay con trai. Cô để ý đến những cuộc gọi của anh ta, cố gắng nghe lỏm những cuộc nói chuyện bí ẩn. Cô đã từng là người phụ nữ tin tưởng tuyệt đối, giờ đây, sự nghi ngờ đang gặm nhấm cô từ bên trong.
Sự thật cuối cùng cũng được phơi bày một cách tàn nhẫn. Một buổi sáng, Hoàng Minh vội vàng đi công tác, để lại máy tính xách tay ở nhà. Vốn là người phụ nữ cẩn thận, Phương Chi muốn kiểm tra lại xem anh có bỏ quên tài liệu quan trọng nào không. Cô mở máy tính của anh, và ngay trên màn hình desktop, có một thư mục mang tên "Backup Photos."
Cô do dự, tim đập thình thịch. Cô nhấp vào thư mục. Bên trong, không phải là ảnh gia đình hay ảnh công việc. Đó là những bức ảnh chụp Hoàng Minh với một người phụ nữ trẻ, xinh đẹp, tại một khách sạn sang trọng. Họ cười nói, uống rượu, và trong một vài bức ảnh, họ đang ân ái một cách công khai, đầy dục vọng. Đó chính là Thảo Nguyên, cô gái mà cô đã từng thấy trên báo nhưng không hề biết là ai.
Phương Chi sụp đổ. Cô không khóc, không la hét. Cảm xúc đã đóng băng hoàn toàn. Cô nhìn vào bức ảnh, rồi nhìn vào bức ảnh gia đình của họ trên bàn. Mọi lời hứa, mọi cái ôm, mọi nụ hôn, đều chỉ là một vở kịch được dàn dựng hoàn hảo. Cô đã sống trong một thế giới giả tạo, nơi cô là diễn viên chính cho một vai diễn không có thật.
Cô nhận ra rằng, cô không chỉ là người vợ bị phản bội, mà còn là vỏ bọc hoàn hảo cho một người đàn ông dối trá. Anh ta không yêu cô, anh ta chỉ lợi dụng sự chung thủy và niềm tin của cô để giữ vững danh tiếng của mình.
Nhìn vào màn hình máy tính, Phương Chi nhận ra rằng người đàn ông mà cô yêu thương và tin tưởng suốt bấy lâu nay chưa từng tồn tại. Anh ta là một con quái vật được tạo nên từ lòng tham và sự dối trá.
Cô không còn muốn trả thù bằng cách làm tổn thương anh ta. Cô chỉ muốn thoát khỏi cái nhà tù bằng vàng này, thoát khỏi cuộc hôn nhân giả dối này. Phương Chi quyết định sẽ không để anh ta lợi dụng thêm một phút giây nào nữa.
Cô lấy điện thoại ra, ngón tay run rẩy tìm kiếm số. Cô không gọi cho bạn bè, cũng không gọi cho người thân. Cô gọi cho một luật sư chuyên về ly hôn mà cô đã từng đọc trên tạp chí.
"Xin chào," cô nói, giọng cô khẽ run rẩy. "Tôi là Phương Chi. Tôi muốn đặt một cuộc hẹn. Có lẽ là để ly hôn."