Quyển 8: Ứng Long Vệ
Chương 6: Ba năm sau
Đả tự: Thành viên của santruyen.com
Sưu tầm: bachngocsach
Buổi sáng mùa hè cực kỳ mát mẻ.
Từ phủ đệ trên Bắc Minh Phong, Kỷ Ninh mặc da thú màu đen lại đi ra.
"Kỷ Ninh sư huynh." Mạnh Nham đen khỏe hơn tiến tới, cung kính nói. "Tảng đá, chuẩn bị cho ta một ít thức ăn, vẫn như mọi ngày." Kỷ Ninh mỉm cười căn dặn. Ba năm qua, Bắc Sơn Bách Vi lại đưa tới hai tôi tớ. Dưới trướng mình tổng cộng có sáu tôi tớ. Sáu người tôi tớ này đều rất thân thiết với mình nhưng mình vẫn tín nhiệm Mạnh Nham nhất.
Do năm xưa Mạnh Nham bị tổn thưởng căn cơ nên sau khi tới Hắc Bạch Học cung liền kiêm tu cả Thần Ma luyện thể. Cả người lên trở nên ngăm đen.
"Vâng thưa Kỷ Ninh sư huynh." Mạnh Nham liền lui ra
"Kỷ Ninh sư huynh, ngươi đã ra rồi à." Một bóng người đẹp đẽ bước tới. Đúng là Vân Lộ. Phía sau là một thanh niên mặc áo choàng đen. Đó chính là một trong sáu tôi tớ của Kỷ Ninh tên là 'Vĩ Phương'.
Đôi mắt của Vân Lộ sáng lên nhiều. Dưới sự hun đúc của Hắc Bạch Học cung, khí chất của nàng cũng có những biến đổi lớn. "Lần bế quan này của sư huynh cũng thật lâu đấy. Đã hơn một tháng rồi." Nàng dùng ánh mắt cháy bỏng nhìn Kỷ Ninh. Cho dù tầm mắt của nàng sau khi vào Hắc Bạch Học cung đã được mở rộng thêm rất nhiềuthì trong mắt của nàng, Kỷ Ninh vẫn là người chói lọi nhất trong hơn ba năm qua. Trong ba năm này, khí chất của Kỷ Ninh sư huynh lại càng ngày càng giản dị hơn, giống như một thiếu niên giữa vùng sơn thôn hoang dã vậy. Nhưng Vân Lộ cũng rất hiểu. Kỷ Ninh sư huynh đã mạnh hơn xưa không ít. Người đồng ý luận đạo ở Luận Đạo Điện với Kỷ Ninh sư huynh cũng ngày càng ít đi. Không ít người thầm nói Kỷ Ninh là 'tiên nhân chuyển thế'. Từ đó có thể thấy được mức độ yêu nghiệt của con người này.
"Mỗi lần ta xuất quan đều gặp ngươi." Kỷ Ninh cười. "Vân Lộ, ngươi cũng phải tĩnh tâm tìm hiểu tu luyện thật tốt đi. Ngươi xem Vĩ Phươnghắn tới muộn hơn các ngươi vậy mà lại trở thành người mạnh nhất rồi đấy."
"Sư huynh khen trật rồi." Thanh niên áo choàng đen Vĩ Phương liền cung kính nói. "Nếu mà so với sư huynh thì đúng là còn cách không chỉ ngàn dặm đâu." "Ta cũng đã cố gắng rồi mà." Vân Lộ nói.
"Tư chất của ngươi không tệ nhưng đạo tâm thì lại hơi kém." Kỷ Ninh lắc đầu.
Vân Lộ cáu kỉnh dời ánh mắt đi chỗ khác.
Kỷ Ninh thầm lắc đầu. Từ lúc vào môn phái tới giờ, Vân Lộ này luôn luôn tìm đủ mọi cách câu dẫn mình. Về sau thấy không có hi vọng nữaCho dù vẫn tôn kính với mình nhưng nàng đã bắt đầu chuyển sang câu dẫn những sư huynh khác trong Học cung.
"Đã đi trên con đường tu tiên thì phải dốc lòng mà tu luyện. Đằng này lại cố mà đi tìm bạn lữ là người tu tiên lợi hại. Thật đúng là!" Đối với việc này, Kỷ Ninh cũng chịu thua. Hắn cũng thừa hiểu.
Trong sáu người tôi tớ, Vân Lộ cũng không thể gọi là người có tính cách xấu. Hắn tín nhiệm nhất là Mạnh Nham rồi tới Vân Lộ. Còn bốn người tôi tớ khác cho dù có cung kính với mình nhưng Kỷ Ninh vẫn có thể cảm nhận được dã tâm cực lớn trong đầu những người này. Vì thế nên việc tín nhiệm họ vẫn còn là một mối lo ngại.
Kỷ Ninh ngồi đó, uống cháo khô được nấu từ vài loại thực vật ẩn chứa nguyên khí trời đất. Tâm tình vốn đã tốt giờ lại càng tốt hơn. Bạch Thủy Trạch nhìn thấy Kỷ Ninh thì liền ghé vào truyền âm qua tâm linh: "Ninh nhi, nhìn tâm tình của ngươi đang khá là tốt đấy." "Đúng, sau gần một tháng bế quan. Rốt cuộc cháu đã ngộ ra chiêu thứ hai 'Tam Xích Kiếm!" Kỷ Ninh nhìn về phía Bạch thúc đứng bên, vẻ mặt lộ ra sự vui mừng.
"Ngộ ra rồi sao?" Bạch Thủy Trạch lập tức lộ ra vẻ mặt sợ hãi pha lẫn vui mừng.
Trong ba năm này Được một vị tiên nhân dạy bảo, lại được tham khảo các điển tịch kiếm thuật trong Đạo Tàng Điện, trong đầu có bản kiếm ý đầy đủ 'Tam Xích Kiếm' do Bắc Hành tiền bối truyền thừaNên Kỷ Ninh tiến bộ cực kỳ kinh người. Trước đây chưa có một sư phụ nào lợi hại như vậy, cho dù là người như phụ thân, gặp phải Kỷ Ninh có tư chất như vậy thì cũng ngại không đủ bài để dạy. Mà dưới sự dạy bảo của Điện Tài tiên nhân, Kỷ Ninh cực kỳ vui mừng đón nhận những tiến bộ cực kỳ kinh người.
Nhưng chiêu thứ hai 'Tam Xích Kiếm' thì hắn lại không cách nào hiểu thấu được.
"Hơn ba năm, cuối cùng thì cũng ngộ ra." Bạch Thủy Trạch cũng nói lại làm Kỷ Ninh kích động. "Có kiếm thuật này rồi thì ta đã có thể đấu thử với sư phụ rồi." Kỷ Ninh tươi cười. "Có lẽ bây giờ ta sắp được sư phụ chấp nhận cho ra ngoài lưu lạc rồi."
Theo lý thuyết thì với thực lực của Kỷ Ninh đã có thể ra ngoài lưu lạc từ lâu. Nhưng tư chất của Kỷ Ninh quá yêu nghiệt nên yêu cầu của Điện Tài tiên nhân cũng cao hơn nhiều! Tới mức màKỷ Ninh đã phải đấu với sư phụ không biết bao nhiêu lần. Tuy lần sau có tiến bộ hơn lần trước nhiều nhưng hắn vẫn chưa thể có được một cái gật đầu của sư phụ.
"Đi thôi." Bạch Thủy Trạch mỉm cười, truyền âm qua tâm linh. "Nếu cháu được ra ngoài thì thúc cũng sẽ được đi theo. Nhớ tới năm xưa đi với phụ thân con xông pha bên ngoài đã làm cho máu của ta nóng hết cả lên rồi."
Nhờ được Kỷ Ninh cho dùng nguyên dịch, Bạch Thủy Trạch cũng đã đạt Tử Phủ viên mãn. Kỷ Ninh cũng từng đề nghị đổi vài bí thuật mạnh mẽ cho Bạch Thủy Trạch nhưng Bạch Thủy Trạch lại không lấy thứ đó, mà lại dùng hai trăm Hắc Bạch Đan đổi lấy một vài trận pháp để tìm hiểu tham khảo. Bởi vì nghiên cứu trận pháp sẽ tốn thời gian hơn rất nhiều nên cái giá để đổi một bộ trận pháp cũng thấp hơn nhiều. Kỷ Ninh phải cần tới sáu trăm Hắc Bạch Đan mới đổi được ba mươi sáu bản điển tịch kiếm thật. Mà điển tịch trận pháplại chỉ cần có hai trăm Hắc Bạch Đan là đã đổi được chín mươi mốt bản rồi.
Năm xưa, 'Trận Pháp Cửu Quyển' của một vị tán tiên để lại cực kỳ uyên thâm, lại còn là phần truyền thừa đầy đủ của vị tán tiên đó.
Khi Bạch Thủy Trạch làm thần thú đi theo phụ thân Kỷ Ninh, hắn vẫn luôn nghiên cứu trận pháp. Sau lại có thêm 'Trận Pháp Cửu Quyển' thì đúng là như hổ mọc thêm cánh, lại được tham khảo thêm không ít trận pháp trong Hắc Bạch Học cung nên dĩ nhiên là đã tiến xa thêm không ít.
Bình thường, Bạch Thủy Trạch lại còn được tới nghe Nguyên Thần đạo nhân, thậm chí là tiên nhân giảng đạo.
"Bây giờ con phải đi đã." Kỷ Ninh đứng dậy.
"Ừ." Bạch Thủy Trạch nhìn Kỷ Ninh đi ra ngoài, dẫm lên con thuyền phi một nhát lên trời cao, nhanh chóng biến mất ở cuối chân trời phía xa xa.
Kỷ Ninh đứng trên con thuyền, xé gió bay đi, ánh mắt nhìn xuống phía dưới. Rất nhanh hắn đã tới chỗ ở của sư phụ Điện Tài tiên nhân.
Vù vù. Kỷ Ninh đáp xuống trước cửa phủ đệ. Người canh cửa cũng mỉm cười nhìn Kỷ Ninh. Kỷ Ninh đi thẳng vào bên trong. Điện Tài tiên nhân đã sớm có lệnhNếu Kỷ Ninh tới thì có thể đi thẳng vào trong mà không cần thông báo.
Trong điện sảnh.
Điện Tài tiên nhân tóc đen áo choàng đen đang ngồi khoanh chân trên giường ngọc. Hơn ba năm trôi qua dường như không hề ảnh hưởng tới thân thể vị sư phụ này chút nào.
"Hôm nay không phải mùng một, tại sao ngươi lại tới đây. Chẳng lẽ lại muốn đấu với ta?" Điện Tài tiên nhân nhìn học trò cưng của mình. Ba năm trôi qua, hắn càng ngày càng yêu mến tên đệ tử duy nhất này. Thậm chí cả đệ tử đời sau trong bộ tộc cũng không được hắn yêu thích bằng.
"Dạ." Kỷ Ninh nhìn sư phụ, trả lời.
Kiếm quang trong mắt Kỷ Ninh hiện lên như thật thể. Cả người bắt đầu tỏa ra một luồng kiếm ý đáng sợ. Kiếm ý ngút trời!
"Dường như lại có tiến bộ rồi." Điện Tài tiên nhân gật đầu. "Tới đi, đánh về phía ta."
"Sư phụ cẩn thận."
Trên tay Kỷ Ninh xuất hiện một đôi Bắc Minh Kiếm, mỗi tay nắm một kiếm. Xoẹt!
Cả người Kỷ Ninh liền hóa thành một ảo ảnh mờ mờ, thanh kiếm sắc trong tay chuyển động như bóng ma với tốc độ nhanh tới tận cùng, trong nháy mắt đã đâm tới trước người Điện Tài tiên nhân.
Điện Tài tiên nhân nhàn nhã ngồi trên giường, vươn nhẹ tay ra chỉ một cái tạo thành kiếm chỉ, lập tức một đường kiếm quang xẹt qua tạo thành một đường cong. "Vụt vụt" Đường cong kiếm quang nhanh chóng thay đổi và va chạm liên tục với ánh kiếm của Kỷ Ninh trên không trung. Ánh kiếm của Kỷ Ninh như bóng ma nhưng những đường cong kiếm quang kia cũng thoắt ẩn thoắt hiện không kém. "Hừ." Kiếm quang của Kỷ Ninh lập tức biết đổi, trở nên dũng mãnh bá đạo hơn.
Uỳnh!
Không khí xung quanh lập tức biến thành biển lửa nóng bỏng. Kiếm quang của Kỷ Ninh cũng biến thành một ngọn lửa cháy bỏng trong đó, chém một nhát đầy dũng mãnh về phía Điện Tài tiên nhân. Một kiếm hiện tại của Kỷ Ninhchắc chắn đã vượt xa mức độ mà 'Lôi Hỏa Kiếm tàn biên' có được. Chỉ sợ rằng tới cả vị sáng tạo ra 'Lôi Hỏa Kiếm' kia trên con đường kiếm đạo bây giờ cũng chẳng bì kịp với Kỷ Ninh.
"Diệt." Điện Tài tiên nhân cũng mỉm cười, chỉ tay một cái nhẹ nhàng. Chỉ thấy kiếm quang bắn ra từ đầu ngón tay, trong nháy mắt hóa thành ngàn vạn sợi tơ. Sợi tơ quấn lại tạo thành một cái lưới lớn. Những kiếm quang này rít gió bay tới, lập tức bao phủ quanh đường kiếm quang bốc lửa của Kỷ Ninh.
"Thủy Hỏa Vô Tình!" Kỷ Ninh cũng mỉm cười.
Cảnh vật xung quanh lại thay đổi trong nháy mắt. Một bên là ngọn lửa nóng cháy, một bên là mưa rơi rả rích.
Một tay của Kỷ Ninh là kiếm quang ngọn lửa, một tay là kiếm quang mưa.
Với khí thể không gì cản nổi tỏa ra quanh người, Kỷ Ninh đỡ thẳng lấy cái lưới kiếm quang đang phủ tới. Hai thanh kiếm trong tay như luồng lốc xoáy cuốn lại ở một chỗ.
"Uỳnh!"
Kiếm quang nước lửa lao thẳng tới cái lưới bằng kiếm quang rồi nổ tung.
Lưới kiếm quang kia cũng nổ tung. "Một chiêu Thủy Hỏa Vô Tình này cũng có chút hương vị." Kiếm chỉ của Điện Tài tiên nhân lại tiếp tục bắn ra.
Rầm rầm!
Một đường kiếm quang sắc bén chém về phía Kỷ Ninh với tốc độ cực kỳ kinh người. Đồng thời Điện Tài tiên nhân lại chỉ một cái, rồi lại một cái.Từng đường kiếm quang bắn ra liên tiếp. Tất cả đều cực kỳ nhanh.
"Lần trước thua ở chiêu này, trên người có một đám lỗ thủng. Không biết lần này nó có thể cản được không." Trong mắt của Điện Tài tiên nhân hiện lên vẻ chờ mong.
Kỷ Ninh không còn dáng vẻ tươi cười lúc trước nữa. Hai con mắt của hắn lóe sáng lên, cả người hoàn toàn bùng phát.
Vù vù! Vù vù! Vù vù!
Hai thanh kiếm trong tay Kỷ Ninh chuyển động. Một luồng xoáy lập tức xuất hiện quanh người Kỷ Ninh. Nước và lửa là hai loại lực lượng trời đất hoàn toàn trái ngượclại quyện lại tạo thành một luồng xoáy khổng lồ. Ở trung tâm cơn xoáy, nước lửa va chạm tạo thành lực lượng gió đáng sợ. Chỉ thấy cơn gió xoáy vẫn cuốn quanh người Kỷ Ninh. Từng chỗ kiếm quang của Kỷ Ninh xẹt qua là từng cơn gió cực kỳ mãnh liệt tràn tới.
Nhanh! Nhanh tới mức tận cùng!
"Chém! Chém! Chém!" Kỷ Ninh liền chém thẳng vào từng đường kiếm quang của sư phụ.
Cơn xoáy nước lửa vờn quanh, gió mạnh chuyển động.
Kiếm của Kỷ Ninh cũng trở nên mờ ảo, không chém xuống chỗ yếu ở rìa ngoài của luồng kiếm quang mà chém thẳng vào chỗ chính diện với tộc độ nhanh như tia chớp.
"Nhanh nữa, nhanh thêm nữa." Ngón tay của Điện Tài tiên nhân lại tiếp tục chỉ tiếp. Kiếm quang xuất hiện trên không trung càng ngày càng nhiều, điên cuồng bao phủ Kỷ Ninh. Kỷ Ninh đứng giữa luồng xoáy nước lửa cũng điều khiển kiếm quang tới tốc độ nhanh không tưởng tượng nổi, chém lần lượt từng luồng kiếm quang.
"Đi ra! !"
Điện Tài tiên nhân búng nhẹ tay. Hơn một ngàn đường kiếm quang trên trời lập tức tỏa ra ánh sáng như sao rồi cộng hưởng với nhau tạo thành một thế trận đổ ập tới Kỷ Ninh.