Mãng Hoang Kỷ

Chương 75: Chương 1 - Quyển 5:


trước sau

Mãng Hoang Kỷ
Tác Giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị

Quyển 5: Tử Phủ Tu Sĩ
Chương 1: Giết! Giết! Giết!

Dịch giả: Cường Thuần Khiết
Biên tập: cunilu
Nguồn: Bạch Ngọc Sách + 4vn

“Không thể để cho hắn còn sống rời đi.” Sáu tên nam nữ ăn mặc hoa lệ cao giọng nói. Bọn chúng rất rõ ràng, đại trận đã bị phá. Không có đại trận bảo hộ ẩn dấu, bọn họ sẽ rất nhanh bị phát hiện… Hơn nữa, một khi Kỷ Ninh chạy ra ngoài, tin tức sẽ rất nhanh truyền ra, bọn chúng sẽ sớm bị phát hiện.

Nhất định phải đoạt lại trận kỳ mê trận. Kỷ Ninh cũng nhất định phải giết.

“Giết!”

“Giết chết hắn.” Đám tay sai cũng điên cuồng nhằm về phía Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh đem trận kỳ trực tiếp thu vào trong trữ vật pháp bảo, đồng thời pháp bảo cánh chim phá không vọt tới. Ngay lập tức một ngọn lửa vô cùng nóng bắt đầu tỏa xuống. Ngọn lửa vờn quanh đám tay sai này bắt đầu thiêu cháy, làm cho đám đó thê thảm kêu lên.

Vù! Vù! Vù! Từ chỗ đám tay sai có ba bóng người lao nhanh tới Kỷ Ninh.

“Tiên Thiên sinh linh?” Kỷ Ninh liếc mắt một cái liền nhận ra ba người này đều là Tiên Thiên sinh linh. “Xem ra dưới trướng lão tặc có không ít tu tiên giả Tiên Thiên sinh linh.”

“Giết chết hắn.”

“Chủ nhân có lệnh, giết chết hắn.”

Trong mắt ba gã Tiên Thiên sinh linh tràn đầy sát ý. Bọn chúng đều là tay sai của Bột Tử Thiện, do bị độc dược khống chế nên bọn chúng không dám làm trái mệnh lệnh của Bột Tử Thiện. Nhất thời bọn chúng hóa thành từng đường sáng theo các phương hướng khác nhau đánh về phía Kỷ Ninh. Kỷ Ninh liền thi triển Phong Dực độn pháp trực tiếp nghênh đón một gã đại hán râu ria đầy mặt.

“Gào!” Đại hán kia cầm đại chùy trong tay.

Vù!

Kiếm quang chợt lóe, cả người đại hán trực tiếp quay cuồng ngã xuống mặt đất, hai tay ôm ngực, máu tươi nhuộm đỏ cả mặt đất. Chỉ một chiêu, kiếm của Kỷ Ninh đã đâm xuyên qua trái tim hắn.

“Tên nhãi.” Nam tử mũi chim ưng gầm lên tiến tới. Kỷ Ninh vung một kiếm, trực tiếp đem đầu của hắn gọt sạch một nửa làm hắn chết tại chỗ. Lão già Tiên Thiên sinh linh còn lại thì vẻ mặt biến đổi, hoảng sợ liên tục lùi lại.

…………

Ngọn lửa bao la buông xuống, nháy mắt liền giết chết hai gã Tiên Thiên sinh linh, dọa lùi một gã. Điều này làm cho sáu tên nam nữ kia nhìn nhau, sắc mặt hiện lên vẻ hoảng sợ.

“Tốc độ quá đáng sợ!”

“Kiếm pháp viễn siêu không một ai sánh được. Khó trách có thể giết chết đại sư huynh.”

Lúc này cả đám đều hiểu được, cho dù cả đám đồng loạt tiến lên, chỉ sợ cũng đều bị giết chết.

Mà giờ khắc này, Kỷ Ninh giống như tử thần. Một bên dùng hỏa diễm tiêu diệt đám tay sai, còn bản thân hắn săn giết đám Tiên Thiên sinh linh. Dưới trướng Bột Tử Thiện tính cả tay sai, linh thú, đệ tử, chừng có hơn mười Tiên Thiên sinh linh.

“Giao Long Đạo Binh.” Một tên tuấn mỹ thiếu niên trong sáu gã nam tử thảm thiết kêu lên.

“Giao Long Đạo Binh.”

Năm sư huynh, sư tỷ còn lại lập tức hiểu ra ý đồ của hắn, mỗi người đều gầm lên một tiếng. Đồng thời bên ngoài bọn chúng xuất hiện một bộ giáp màu đen.

“Ầm, ầm, ầm…” Nhất thời, cả ngọn núi lớn đều rung động. Kỳ thực ngọn núi lớn này đã sớm bị đào rỗng, trừ bỏ lòng núi bên ngoài, còn có một số sơn động nhỏ. Dù sao thì cũng có trăm vạn phàm nhân bị tra tấn tại chỗ này. Trong đó có thể chứa được trăm vạn người thì có thể thấy được số lượng sơn động nhiều như thế nào.

Vù! Vù! Vù! Vù! Vù! Ngay lúc này, trên bầu trời giống như trận mưa, từ trong sơn động bắt đầu lao ra đám binh vệ giáp khải màu xanh lá cây. Trên người binh vệ giáp khải đều có phù văn cổ xưa phức tạp, dẫn động lực lượng thiên địa.

“Đạo Binh!” Kỷ Ninh biến sắc. Nhìn rất nhiều binh vệ nhảy ra từ hàng trăm, hàng ngàn động khẩu. Liếc mắt một cái liền nhận ra đó là Đạo Binh.

“Hơn nữa Đạo Binh này vượt xa Xích Giáp Vệ của Kỷ Tộc.” Kỷ Ninh mở to hai mắt, hắn cảm giác được phù văn trên Đạo Binh giáp khải có thể dẫn động được lực lượng thiên địa làm cho hắn càng thêm kinh hãi.

Chừng vạn Đạo Binh từ trên trời giáng xuống.

Còn có hơn mười tên Đạo Binh Tiên Thiên sinh linh mặc áo giáp khải hắc sắc lao ra.

“Giết! Không quản có bao nhiêu tên.” Kỷ Ninh hiểu được tuyệt đối không để cho bọn họ tùy ý liên hợp lại. Lúc này song dực chấn động, giống như đôi cánh chim trực tiếp tiến tới gần khoảng một dặm. Mà nhóm Đạo Binh dù sao đa số là Hậu Thiên, tốc độ chậm hơn nhiều.

"Toàn bộ chết đi!"

Bởi vì Kỷ Ninh bị trúng độc nên hắn có chút điên cuồng. Ngay tức khắc một ngọn hỏa diễm cùng băng sương từ trên trời buông xuống, điên cuồng thổi quét tới đám binh vệ. Kỷ Ninh tận lực khống chế nước lửa.

“Cẩn thận.”

“Kết trận.”

Hơn một vạn Đạo Binh cứ chín người liên hiệp thành một, dẫn động uy lực của thiên địa. Mơ hồ phía sau bọn họ xuất hiện một hàng dài cái bóng. Đối mặt với hỏa diễm thiêu hủy cùng cực hàn băng sương công kích, bọn chúng kết trận có thể miễn cưỡng chống lại được. Nếu không có kết trận, nháy mắt bọn chúng liền mất mạng. Đặc biệt ở giữa hỏa diễm cùng băng sương, nóng lạnh cực độ liên tục luân phiên nhau, cho dù kết trận cũng bị mất mạng.

“Giao Long đại trận.”

Hơn mười tên Tiên Thiên sinh linh mặc giáp màu đen vọt vào trong đại trận.

“Không tốt.” Lúc trước Kỷ Ninh ở trong Thủy Phủ đã quần nhau với chín tên Tiên Thiên sinh linh sử dụng Đạo Binh Giáp Khải. Lúc này tại sao hắn lại có thể trở mắt nhìn hai người này thực hiện được?

“Thủy Hỏa Liên Hoa, nghiền hết tất cả cho ta.” Trong nháy mắt, Kỷ Ninh đã hình thành chừng chín cặp Thủy Hỏa Liên Hoa, bao phủ lấy chín người.

Lá sen nước cùng lá sen lửa, lúc lên lúc xuống, xoay ngược hướng nhau nghiền ép.

“A!” Một nữ tử trên vai có hình con bọ cạp vang lên một tiếng thét chói tai, trực tiếp bị ép thành mảnh vụn.

“Mau.”

“Kết trận.”

Cho dù bọn chúng muốn kết trận, chín tên bị Thủy Hỏa Liên Diệp bao vây đã có sáu người chết thảm, ba người khác bị trọng thương. Điều này làm cho đám Tiên Thiên sinh linh còn lại vô cùng kinh hãi… Thủ đoạn này cũng thật quá đáng sợ. Cự ly xa như vậy mà có thể đồng thời làm thịt sáu gã Tiên Thiên sinh linh? Tiên Thiên sinh linh thông thường không thể công kích ở cự ly xa, bởi vì không thể khống chế pháp bảo tiến hành viễn công.

Sáu người bị chết cũng thật quá xui xẻo. Bọn chúng không sợ Kỷ Ninh có thể không chế được thủy hỏa. Nhưng bọn chúng không thể nghĩ rằng Kỷ Ninh có thể thi triển ra chân ý Thủy Hỏa Liên Hoa. Nếu bọn hắn thực sự hiểu được điều này, trước đó chuẩn bị một lá hộ thân phù liên không đến mức nháy mắt bị mất mạng.

“Kết trận.” Giáp khải màu đen trên người thiếu niên tuấn tú nhất thời hiện lên một đạo phù văn, đồng thời trên người binh lính Đạo Binh xuất hiện cái bóng hình con rồng, đứng xếp thành một khối.

Trong nháy mắt, thiếu niên tuấn tú cùng một ngàn Đạo Binh kết hợp lại thành một khối, trên không xuất hiện một cái bóng hình con rồng.

"Kết trận."

"Kết trận."

Một đám Tiên Thiên sinh linh cũng lập tức liên hợp cùng với Đạo Binh, có một ngàn, cũng có đội năm trăm tên. Tuy nói là từng đám Đạo Binh lên đến ngàn tên, nhưng trước đó đã bị Kỷ Ninh giết chết rất nhiều.

“ Đáng tiếc, Đạo Binh đã chết quá nhiều, không đủ chín nghìn. Nếu không có thể hợp lại thành một con Giao Long, dễ dàng chém giết hắn.” Chỉ thấy cái bóng con Giao Long con con xuất hiện giữa không trung, tổng cộng có tám cái như vậy. Là do tám gã Tiên Thiên sinh linh cùng số Đạo Binh còn lại liên hợp tạo thành.

“Cho dù không thể hóa thành Giao Long, thì hắn vẫn phải chết.”

………….

Tại chỗ sâu nhất trong mật thất ở chân núi.

Một ngọn lửa xanh biếc đang cháy bên trong đại đỉnh mang phong cách cổ xưa, lá cờ vải màu máu đang lơ lửng, lượng lớn quỷ đỏ bỗng dưng tru lên, điên cuồng chém giết.

Bột Tử Thiện đang khoanh chân ngồi ở đỏ, sắc mặt âm trầm vô cùng.

“Tên nhãi Kỷ Ninh, lại có thể phá đại trận của ta.” Bột Tử Thiện vừa vội vừa giận. Hắn vốn cố gắng lẩn trốn để luyện pháp bảo cường đại Phiên Thân. Nếu không có đại trận, căn bản không thể ẩn thân. Nhưng lại có lượng lớn ác quỷ không thể luyện hóa nhập phiên. Hiện tại thao tác của hắn đang chuẩn bị dừng lại, chấp nhận bỏ qua lượng lớn ác quỷ.

Thế nhưng tội nghiệt vô tận trong pháp bảo, khi luyện chế đã vô cùng nguy hiểm, dừng lại cũng nguy hiểm gấp bội, không cẩn thận còn bị phản phệ. Nhất định là phải cẩn thận… Cho dù dừng lại cũng phải diệt sát toàn bộ ác quỷ chưa được luyện hóa. Nếu cứ vậy bỏ qua, chắc chắn sẽ bị phản phệ.

Muốn dừng lại, cũng cần phải có thời gian.

“Chủ nhân, Đạo Binh không đủ chín nghìn.” Trong hang động, một gã linh thú hóa hình thành nam tử đang lo lắng hô.

“Cái gì?” Bột Tử Thiên đang cố nén lo lắng, nghe được lời linh thú nói, lập tức khẩn trương lên rất nhiều: “Đạo binh không đủ chín nghìn? Không đủ chín nghìn, căn bản không thể hợp lại thành Giao Long. Lấy thực lực của Kỷ Ninh, hoàn toàn có thể chạy thoát.”

Mà lá cờ vải màu máu bỗng nhiêu chấn động, vô số ác quỷ đang điên cuồng muốn trốn thoát.

“Không tốt.”

Bột Tử Thiện cố nén lo lắng. Hắn biết một khi thất thủ, ác quỷ vồ đến, chỉ sợ hắn nhất định phải chết tại đây. Lúc này trong tay Bột Tử Thiện xuất hiện một cái túi nhỏ, giống như một cái túi gấm. Từ cái túi trống rỗng bỗng nhiêu bay ra một cái quan tài màu đen. Quan tài rơi mạnh xuống mặt đất.

Quan tài lạnh lẽo mở ra, một luồng khí làm kinh hãi nhân tâm tràn ra. Chỉ thấy một bàn tay lông lá rậm rạp màu đen giương lên. Sau đó một cương thi lập tức ngồi dậy, trên khuôn mặt mang đôi đồng tử màu lục.

Hô.

Cương thi đầy lông lá bước xuống mặt đất, xung quanh thân thể đều vờn quanh một đám sương đen. Đám sương đen kia chính là thi sát. Ngay cả Tiên Thiên sinh linh một khi hít phải thi sát màu đen này đều bị độc chết. Cương thi này cũng chính là một trong những thủ đoạn được Bột Tử Thiện ẩn dấu. Chính là dùng thân thể một gã Tử Phủ tu sĩ vất vả luyện chế thành.

“Đi đi. Giết chết hắn.” Bột Tử Thiện hạ lệnh. Cương thi không sợ chết. Cương thi này cũng có trí tuệ. Nó có thể nhận thức được các đệ tử của Bột Tử Thiện, tất nhiên cũng phân biệt được ai là địch nhân. Cương thi đầy lông lá này có thể so sánh được với Tử Phủ tu sĩ, rất là nguy hiểm.

“Ừ.” Cương thi thấp giọng đáp ứng một tiếng, liền cất bước rời đi ra ngoài. Sau đó trực tiếp nhảy ra khỏi động sâu gần trăm trượng.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!