8:30 sáng tại bệnh thất.
" Bánh của con làm ngon lắm " Bà Poppy hài lòng gật đầu. Harry không viết gì mà cười, cậu cùng bà Poppy hôm nay ăn sáng ở trong bệnh thất nên khá là yên bình.
" Hôm nay con đi coi Quidditch của Hufflepuff phải không " Bà Poppy uống trà nhìn về phía cậu, Harry nghe vậy liền gật đầu.
" Ta không hiểu sao người trẻ tuổi các con lại thích Quidditch như vậy, cái trò này không bị gãy tay thì cũng là sây sát nhẹ " Bà Poppy giọng cảm thán nói với Harry.
* Còn trẻ thì cứ nên tận hưởng thôi bà Poppy * Harry viết câu trả lời, nhìn thấy chữ viết bà Poppy phì cười.
" Phụt hahaha, con nói cứ như là con già lắm vậy. Mà con nói cũng đúng, còn trẻ thì nên tận hưởng " Bà Poppy nhìn ra ngoài cửa sổ.
" À Harry, chắc cũng sắp tới giờ rồi con đi đi " Bà Poppy nhìn vào đồng hồ nói. Harry cũng nhìn lên sau đó gật đầu, cậu lấy chiếc áo len khoác vào sau đó đem theo chiếc giỏ đựng bánh và trà.
Poppy nhìn theo hướng Harry đi ra liền cảm thán, thằng bé vẫn mặc đồ lúc sáng sớm < Haizzz người trẻ bây giờ thật phong cách >
Harry nhìn vào bản đồ mà ngu người, không phải nói rẽ qua bênh trái đi thẳng rồi rẻ qua bênh phải hai lần là tới sân Quidditch sao, sao bây giờ thành ngõ cụt rồi?
Nhìn lại một chút Harry bắt đầu đi tiếp, cậu quay trở lại đường cũ nhìn chăm chú vào bản đồ mà không để ý xung quanh cậu đang có rất nhiều người. Mấy bạn nhỏ nhìn thấy Harry liền trợn mắt ná thở, Harry ăn mặc vậy cũng quá sexy rồi, ấy lộ ra chân trắng nõn luôn kìa!!!!! (*>.<*)
" Bịch " Harry đang nhìn vào bản đồ mà đi thì bị va vào một lồng ngực, cậu cứng ngắc ngẩng đầu lên thì thấy Tom.
" Sao cậu đi mà không nhìn đường thế " Tom liếc đôi mắt đen xuống nhìn Harry.
Được rồi, không thể không nói từ sau cái lần đi thư viện đó, Harry và Tom trở thành một đôi bạn. Cứ hễ Tom thấy Harry là phải dẫn thằng nhóc này đến đâu đó chứ không lại lạc đường.
Harry thấy Tom liền vui vẻ, cậu ôm Tom một cái rồi ngước mắt long lanh lên nhìn Tom.
" Khụ khụ... lần này là đi đâu " Tom cố gắng khống chế tâm tình của mình, thật kỳ lạ mà.
* Sân Quidditch * Harry nhanh chóng viết ra câu trả lời. Sau đó cậu bắt đầu bám vào người Tom, các học sinh nhìn thấy cảnh này thì ánh mắt liền đầy nghi ngờ nhìn hai người, Tom nhìn Harry sau đó ngước mặt lên bình thản dắt tay Harry mà đi, xin đừng để ý khoé mắt của Tom đang giật giật.
Harry không biết vì sao mà mình làm như thế, mỗi khi thấy Tom cậu liền cảm thấy rất ấm áp rất quen thuộc, mặc dù nhiều người nói Tom rất lạnh lùng giống như que kem vậy, nhưng Harry rất thích bám vào người Tom và có vẻ như Tom cũng không có ý kiến về vụ này, thế nên Harry làm tới luôn.
" Hôm nay cậu ăn mặc vậy có hơi... " Tom nhìn Harry đang đi song song với mình, áo sơ mi dài đến gối, bên ngoài khoác chiếc áo len trắng, khuôn mặt bụ bẫm trắng nõn, mắt màu xanh nhu hoà, lông mi cong dài, đôi môi hồng hào....vì sao tên nhóc này mang đến cho người khác cảm giác dễ bị khi dễ nhỉ? - Tom nghĩ.
Nghe được thắc mắc của Tom, Harry hơi cứng người một chút rồi nhanh chóng viết câu trả lời * Tớ quên thay ra *
" ... " Tom không nói gì chỉ cảm thấy đứa nhóc này quá ngốc nghếch.
Một lúc sau hai người tới sân Quidditch thì vừa đúng giờ.
" Tớ đi thư viện, gặp cậu sau " Tom nhìn đồng hồ rồi lại nhìn vào sân Quidditch.
Harry nhìn Tom có ý định quay đầu thì nhanh chóng kéo lại, trong ánh mắt nghi ngờ của Tom cậu từ trong giỏ lấy ra hai phần bánh.
" Cho mình??? " Tom hơi bất ngờ nhìn hai phần bánh kia liền nhận được cái gật đầu vui vẻ của cậu.
" Cảm ơn, tớ đi đây " Tom nói liền nhận bánh rồi quay đầu hướng thư viện, Harry hơi thất thần nhìn bóng dáng của Tom, ừm cậu ấy là một người đẹp trai . ( T/g : Xin khẳng định Harry là một người' yêu thích cái đẹp' ) .
Đi vào trong, Harry liền thấy các cầu thủ Quidditch của Hufflepuff đang chia nhóm tập luyện, nhìn một chút Harry đi lên kháng đài ngồi.
Nhìn mấy người bay vòng vòng trên bầu trời Harry cảm thấy hơi mơ hồ, đột nhiên cậu cảm thấy muốn dùng chổi giống họ.
Harry vừa suy nghĩ vừa nhìn mấy người nhà Hufflepuff, phải mất một lúc lâu sau một giọng nói kéo Harry về thực tại.
" Harry em ở đây à " Cậu ngước lên thì thấy Cedric đang ngồi trên chổi, cậu chàng đang từ từ bay xuống kháng đài hướng về phía cậu.
* Các anh tập xong rồi sao * Harry nhanh chóng viết câu hỏi nghiêng đầu nhìn, Cedric lắc đầu.
" Không phải, gần trưa tụi anh mới tập xong....mà Harry, em không thấy lạnh à " Cedric đỏ mặt nhìn đôi chân trắng nõn của cậu, Harry nhìn Cedric lắc đầu rồi nhanh chóng viết.
* Không sao đâu, em đã cho mình bùa giữ ấm rồi * Harry nghiêng đầu nhìn anh, bọn họ trò chuyện một lúc rồi Cedric phải quay trở lại chổi để tập.
Harry tiếp tục nhìn họ, cậu đột nhiên cảm thấy mình rất ngốc nghếch khi không đem theo sách, để giết thời gian Harry liền nghiệm lại trong đầu cuốn 1000 loại độc dược.
Đang nghiêm túc nhắm mắt, đột nhiên Harry như cảm nhận được tầm mắt của ai đó liền nhìn xung quanh, nhìn tới nhìn lui không thấy ai làm Harry cảm thấy kỳ lạ mà gãi đầu.
" Xẹt " Một ánh sáng màu vàng bay qua trước mắt Harry làm cậu giật nảy mình, nhìn qua liền thấy một trái gì đó có cánh màu vàng hình tròn.
Cậu đưa tay ra bắt nó thì đột nhiên cảm thấy thân thuộc. Đúng vậy! Rất thân thuộc với cậu, cảm giác này giống như cảm giác với Tom vậy, Harry trầm tư nhìn vào quả cầu trên tay mình.
" Harry! Sao em bắt được trái snitch vậy???!!!!!! " Mọi người trong đội Quidditch luyện tập với nhau nghe thấy tiếng nói vang lên liền nhìn xuống tay Harry, bọn họ thấy trái snitch ngoan ngoãn nằm trong tay cậu nhóc.
Harry nghệch mặt nhìn trái snitch trên tay, thì ra cái này gọi là snitch à.
* Em không biết, thấy nó đứng yên liền bắt lấy coi thử * Harry nhanh chóng vừa thả trái snitch ra vừa viết câu trả lời. Khi được thả ra, trái snitch không như thường lệ bay xa mà lần này quanh quẩn bên Harry?? các cầu thủ thấy việc này liền há miệng nhìn (°ロ°٥)
* Mọi người cho em mượn chổi được không * Harry trong lúc mọi người ngạc nhiên liền viết ra câu tiếp theo.
" Ế??? Em mượn chổi làm gì, chẳng lẽ em cũng muốn chơi Quidditch hả?? " Fillon khá ngạc nhiên hỏi cậu, Harry nghĩ một chút rồi gật đầu.
" Không! " Cedric ngăn cản nhưng bị Harry nắm áo ngăn lại, trong ánh mắt tò mò của mọi người Harry liền nhanh chóng viết.
* Không sao, em biết chơi Quidditch * Mong là vậy.
Cedric hơi nghi ngờ nhìn Harry, chẳng phải đầu năm nói không biết chơi sao...
* Đừng lo, em chỉ muốn thử nghiệm việc này, không sao đâu * Harry nhanh chóng viết câu tiếp theo. Cậu không biết vì sao mình làm vậy, có cái gì đó rất quen thuộc khi cậu cầm trái snitch...
Các cầu thủ của Hufflepuff nhìn mặt nhau, sau đó thương lượng một chút rồi cũng đồng ý.