mật mã của kẻ giả danh

Chương 4: Ánh Mắt Khám Phá


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Trong một bữa tối hẹn hò sang trọng, không khí giữa Lam (đóng vai Linh) và Huy không hề giống một cuộc hẹn hò lãng mạn. Nó giống một cuộc phỏng vấn kín đáo. Huy không nói về nghệ thuật. Anh ta nói về thuật toán, về sự tắc nghẽn dữ liệu và thách thức trong việc mở rộng quy mô công nghệ.

"Công ty đang gặp một vấn đề nghiêm trọng với việc tối ưu hóa mạng lưới phân phối," Huy nói, dựa người về phía trước, Ánh Mắt Khám Phá của anh ta như muốn xuyên thấu cô. "Đó là một sự mâu thuẫn giữa hiệu quả chi phí và tốc độ xử lý. Anh không thể tìm ra điểm cân bằng."

Lam cố gắng giữ vẻ mặt vô tư của một họa sĩ. Cô nên nói về màu sắc, về cảm hứng, về việc "để mọi thứ trôi chảy." Nhưng bộ não lập trình viên của cô đã nhảy vào. Cô nhìn vào ly rượu vang đỏ, rồi trả lời.

"Anh biết không, việc cân bằng hiệu quả và tốc độ cũng giống như việc cân bằng màu nóng và màu lạnh trong một bức tranh," Lam bắt đầu, cố gắng sử dụng thuật ngữ của Linh. "Nếu anh tập trung quá nhiều vào chi phí (màu lạnh), bức tranh sẽ trở nên tù túng và thiếu sức sống (chậm). Nếu anh chỉ tập trung vào tốc độ (màu nóng), nó sẽ trở nên hỗn loạn và tốn kém (cháy). Điểm cân bằng không phải là trung bình, mà là sự bù trừ. Anh nên tách biệt dữ liệu thành các lớp ưu tiên, tạo ra một 'bộ lọc ma trận động' để xử lý tức thời các yêu cầu khẩn cấp, trong khi các yêu cầu thông thường được xử lý theo lô."

Huy sững sờ. Đó không phải là lời khuyên của một họa sĩ. Đó là chiến lược tối ưu hóa mạng lưới cao cấp.

"Bộ lọc ma trận động... Tại sao em lại biết về nó?" Huy hỏi, nụ cười nửa miệng của anh ta không hề che giấu sự thích thú, nhưng cũng đầy nghi ngờ. "Đó là thuật ngữ mà chỉ những kỹ sư hệ thống hàng đầu mới sử dụng."

Lam hoảng hốt, nhận ra mình đã lộ tẩy. Cô vội vàng chữa cháy. "À... em đã đọc nó trong một cuốn sách triết học cổ. Họ nói về sự cân bằng vũ trụ và sự tương tác giữa vật chất và phi vật chất... Em nghĩ nó có vẻ... nghệ thuật."

Huy không tin, nhưng anh ta chọn tin vào sự nhầm tưởng của mình. Anh ta không thấy Lam đang cố lừa dối; anh ta thấy Linh đang cố che giấu sự thiên tài của mình. Anh ta càng tin rằng cô là Lys trong đời thực.

"Anh hiểu rồi. Anh sẽ áp dụng chiến lược 'bù trừ' đó," Huy nói, ánh mắt anh ta lấp lánh sự ngưỡng mộ. Anh không cần một cô dâu mộng mơ. Anh cần một đối tác chiến lược, một thiên tài đứng sau bức màn.

Từ đêm đó, Huy bắt đầu sử dụng Lam như một đối tác chiến lược bí mật của mình. Anh ta đưa cô đến các cuộc họp kín, nhờ cô xem xét các bản thiết kế phức tạp. Lam, với bản năng của một lập trình viên, không thể kìm nén sự hứng thú của mình khi được giải quyết các vấn đề lớn.

Lam biết, mỗi câu trả lời sắc sảo là một bước tiến sâu hơn vào sự lừa dối. Nhưng trong vòng tay của Huy, khi anh ta nhìn cô với sự tôn trọng tuyệt đối dành cho trí tuệ của cô, Lam cảm thấy đây là lần đầu tiên cô được là chính mình – một thiên tài logic – bên cạnh một người đàn ông. Và cô bắt đầu cảm thấy tội lỗi lẫn kích thích trước vai diễn kép này.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×