Ngân Hà rời khỏi phòng máy chủ, đầu óc quay cuồng. Cái chạm của Kiều Minh, hơi thở nóng rực bên tai, khiến cô không thể tập trung. Cô nhắn tin cho Linh: “Tớ tiêu rồi, chị Minh nguy hiểm thật!” Linh trả lời ngay, kèm icon cười đểu: “Hà, cậu sa lưới rồi! Kể chi tiết đi, có H+ gì chưa?” Ngân Hà đỏ mặt, lườm điện thoại, nhưng không thể phủ nhận cảm giác rung động khi ở gần Kiều Minh. Cô tự nhủ: “Mình là hacker, không phải con mồi. Bình tĩnh nào!”
Tại MK, Kiều Minh ngồi trong văn phòng, ánh mắt lấp lánh khi nghĩ về Ngân Hà. Cô không hiểu tại sao cô gái lầy lội này lại khiến mình mất kiểm soát. Hùng bước vào, mang theo báo cáo. “Sếp, hệ thống đã được sửa lỗi nhờ Ngân Hà. Cô ta giỏi thật. Nhưng… tôi thấy cô ta hơi… ngổ ngáo,” anh ta nói, giọng thận trọng. Kiều Minh mỉm cười. “Ngổ ngáo, nhưng thú vị. Tiếp tục theo dõi cô ta, Hùng.” Hùng gật đầu, nhưng thầm nghĩ sếp mình đang “mê” người ta mất rồi.
Ngày hôm sau, Ngân Hà nhận được lời mời từ Kiều Minh đến căn hộ riêng của cô để thảo luận “dự án đặc biệt”. Ngân Hà nhăn mặt, nhưng Linh lại hào hứng: “Hà, đi đi! Căn hộ của CEO chắc sang xịn mịn, biết đâu có drama hay ho!” Ngân Hà thở dài, mặc áo sơ mi trắng, quần jeans, và đến địa chỉ được gửi. Căn hộ của Kiều Minh nằm trên tầng cao nhất, cửa kính lớn nhìn ra thành phố lấp lánh ánh đèn. Kiều Minh mở cửa, mặc áo lụa mỏng, tóc xõa, toát lên vẻ quyến rũ chết người. “Cô đến đúng giờ, Ngân Hà,” cô nói, ánh mắt lướt qua cô gái trẻ.
Họ ngồi trên sofa, thảo luận về một lỗ hổng bảo mật mới mà Ngân Hà phát hiện. Nhưng không khí nhanh chóng nóng lên khi Kiều Minh đứng dậy, rót rượu vang, và ngồi sát bên cô. “Cô làm tôi tò mò, Ngân Hà. Một hacker như cô, tại sao lại nhắn tin troll tôi?” cô hỏi, giọng trầm, tay chạm nhẹ vào tay cô. Ngân Hà đỏ mặt, nhưng không lùi bước. “Tại hệ thống của chị… yếu thật mà,” cô đáp, cười đểu. Kiều Minh bật cười, kéo cô lại gần, môi lướt qua má cô, xuống cổ, để lại cảm giác bỏng rát. “Cô dám thách thức tôi, Ngân Hà,” cô thì thầm, tay siết chặt eo cô.
Ngân Hà run lên, cơ thể nóng rực, nhưng cô đáp lại, tay bám vào vai Kiều Minh. Họ hôn nhau, mãnh liệt và đam mê, ánh đèn thành phố làm nổi bật từng đường nét trên cơ thể họ. Kiều Minh lướt môi xuống cổ cô, để lại dấu hôn đỏ rực, tay cô khám phá từ eo thon xuống hông mềm mại. “Em là của tôi, Ngân Hà,” cô thì thầm, giọng khàn. Ngân Hà rên khẽ, nhưng đẩy cô ra, thở hổn hển. “Chị Minh, chị chơi chiêu này với bao nhiêu người rồi?” cô hỏi, ánh mắt lầy lội. Kiều Minh cười, ánh mắt cháy bỏng. “Chỉ với em.”