Ngân Hà và Kiều Minh làm việc thâu đêm trong phòng máy chủ MK, ánh sáng mờ từ màn hình làm nổi bật gương mặt căng thẳng. Ngân Hà gõ phím nhanh, ngăn mã độc của Đức Anh. “Hắn nâng cấp kỹ thuật, không dễ đối phó,” cô nói, ánh mắt sắc sảo. Kiều Minh đứng sau, tay đặt lên vai cô. “Tôi tin em, Ngân Hà. Chúng ta sẽ thắng,” cô nói, giọng trầm. Sau hai giờ, Ngân Hà vô hiệu hóa mã độc, nhưng hệ thống mất dữ liệu một tuần. “Hắn làm MK thiệt hại nặng,” cô nói, giọng tức giận.
Kiều Minh kéo cô đứng dậy, ánh mắt chân thành. “Em đã làm tốt. Tôi sẽ xử lý phần còn lại,” cô nói, rồi kéo cô vào lòng, môi lướt qua má cô, xuống cổ, để lại dấu hôn đỏ rực. “Em làm tôi không rời mắt được,” cô thì thầm, tay siết eo cô. Ngân Hà đáp lại, tay bám vai Kiều Minh, cơ thể nóng rực. Họ hôn nhau, mãnh liệt, ánh đèn máy chủ làm nổi bật đường cong cơ thể. Kiều Minh lướt tay qua áo cô, khám phá từ eo thon xuống hông mềm, rồi lên ngực cô. “Em là của tôi,” cô thì thầm, giọng khàn. Ngân Hà rên khẽ, nhưng đẩy cô ra, thở hổn hển. “Chị Minh, chúng ta phải tìm Đức Anh. Hắn đang ở gần,” cô nói, ánh mắt kiên định.
Kiều Minh gật đầu, ánh mắt cháy bỏng. “Hùng đang truy vết IP của hắn. Chúng ta sẽ tóm được,” cô nói, giọng cương quyết. Ngọc xuất hiện, mang tài liệu. “Chị Minh, em đã liên lạc đối tác để khắc phục,” cô ta nói, ánh mắt ghen tỵ lướt qua Ngân Hà. Ngân Hà nhíu mày, cảm nhận sự thù địch. Sau khi Ngọc rời đi, cô nói với Kiều Minh: “Ngọc không đơn giản. Em nghi cô ta hợp tác với Đức Anh.” Kiều Minh nắm tay cô. “Tôi sẽ xử lý Ngọc. Em chỉ cần tin tôi,” cô nói, ánh mắt chân thành.
Tối đó, Ngân Hà nhận tin nhắn từ Linh: “Hà, Ngọc đang đào bới quá khứ cậu!” Cô kể cho Kiều Minh, ánh mắt lo lắng. Kiều Minh kéo cô vào góc kín, hôn mãnh liệt. “Tôi sẽ bảo vệ em,” cô thì thầm, để lại dấu hôn trên cổ cô. Ánh đèn thành phố lấp lánh, nhưng hơi thở đam mê giữa họ không thể che giấu mối nguy từ Ngọc và Đức Anh.