Trong khi chờ đợi kết quả phân tích chi tiết, Đội trưởng Vương bắt đầu thẩm vấn những người có liên quan trong đoàn kịch. Lâm An và Tiểu Bằng, cùng với ông nội, cũng được mời đến để cung cấp lời khai với tư cách là những người có mặt tại hậu trường tối hôm trước.
Cuộc thẩm vấn diễn ra trong phòng trà của nhà hát, nơi không khí vẫn còn phảng phất mùi long não và phấn trang điểm. Nhưng sự căng thẳng thì có thể cảm nhận rõ. Các diễn viên và nhân viên, dù tỏ ra đau buồn, nhưng ánh mắt lại liên tục liếc nhìn nhau đầy nghi kỵ.
Nghi phạm 1: Tôn lão sư, nghệ sĩ gạo cội, bạn của ông nội Tiểu Bằng. Ông là người trực tiếp hướng dẫn Lý Minh, nhưng cũng là người bị cậu ta vượt mặt và tỏ thái độ thiếu tôn trọng. "Thằng bé tài năng nhưng bạc mệnh," ông thở dài. "Tối qua sau buổi diễn, tôi có vào phòng định nhắc nhở nó vài điều về thái độ, nhưng cửa đã khóa. Tôi chỉ nghe thấy nó đang nói chuyện điện thoại rất lớn tiếng." Bằng chứng ngoại phạm: Ông rời nhà hát cùng nhóm của Lâm An.
Nghi phạm 2: Vương Bân, diễn viên đóng vai phụ nhưng có thâm niên, người đã tranh cãi với Lý Minh về thứ tự xuất hiện mà Lâm An đã chứng kiến. "Nó quá kiêu ngạo," Vương Bân nói thẳng. "Nó nghĩ mình là vua trong cái nhà hát này. Nhưng tôi không rảnh để hại một đứa trẻ ranh. Sau khi chuẩn bị xong, tôi đã ra về cùng vợ." Bằng chứng ngoại phạm: Vợ ông ta xác nhận.
Nghi phạm 3: Trần Vi, nữ diễn viên đóng vai Ngu Cơ, người đã bị Lý Minh làm cho bật khóc. Cô ta có vẻ yếu đuối và sợ hãi. "Anh Minh... anh ấy rất nghiêm khắc," cô ta nói lí nhí. "Nhưng anh ấy cũng là một thiên tài. Tôi... tôi không biết gì cả. Tối qua sau khi tẩy trang, tôi đã rất mệt và về thẳng ký túc xá của đoàn." Bằng chứng ngoại phạm: Bạn cùng phòng xác nhận cô ta về trước nửa đêm.
Nghi phạm 4: Giám đốc Chu, quản lý của đoàn kịch, một người đàn ông trung niên khôn khéo. Ông ta là người Lý Minh đã nói chuyện điện thoại gay gắt. "Đúng vậy, chúng tôi có chút bất đồng về việc phân vai cho mùa diễn tới," ông thừa nhận. "Lý Minh muốn độc chiếm tất cả các vai chính, điều đó là không thể. Nhưng đó chỉ là chuyện công việc. Tôi đã ở lại văn phòng giải quyết giấy tờ đến khuya." Bằng chứng ngoại phạm: Nhân viên bảo vệ xác nhận ông ta rời nhà hát rất muộn.
Tất cả mọi người dường như đều có lý do để không ưa Lý Minh. Nhưng tất cả bọn họ cũng đều có bằng chứng ngoại phạm, dù không phải lúc nào cũng vững chắc. Đoàn kịch giống như một gia đình lớn, nhưng cũng là một cái tổ đầy những bí mật và sự kèn cựa.