một ngày đáng nhớ của bạn gái tôi

Chương 5 : Chương 5


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Trên phố này không biết từ bao giờ có thêm một bức tượng đồng, là hình một người phụ nữ dáng cao gầy dắt theo một bé gái, chắc là tượng mẫu tử.

Tôi bảo bạn gái ra chụp ảnh chung với tượng, cô ấy thấy hay hay nên hứng chí chạy tới, tôi thì lôi điện thoại ra chuẩn bị chụp.

Nhưng bạn gái vừa chạy đến cạnh bức tượng, đột nhiên một luồng gió quái đản từ dưới đất thổi thốc lên. Góc gió hiểm hóc lại mạnh, hất tung toàn bộ váy của cô ấy lên. Chiếc quần lót ren trắng của bạn gái lập tức lộ thiên hoàn toàn, đường cong lung linh của nửa thân dưới cứ thế triển lãm giữa phố. Hơn nữa chất liệu quần lót rất mỏng, lại có ren, ngay cả đám "vi-ô-lông" dưới bụng dưới cũng lờ mờ nhìn thấy được.

Bạn gái hét lên một tiếng, vội vàng dùng tay giữ váy. Nhưng giữ được đằng trước lại hở đằng sau, lúng túng luống cuống khoe trọn đôi chân dài và chiếc quần chip mỏng manh. Mãi đến khi cô ấy phản ứng chạy khỏi bức tượng thì vạt váy mới chịu rủ xuống. Nhưng chỉ trong gần mười giây ngắn ngủi đó, hạ thân của Tiểu Thiến - cô bạn gái xinh đẹp của tôi đã bị mười mấy người xung quanh cả nam lẫn nữ, già lẫn trẻ nhìn cho đã mắt. Tôi cũng kịp thời chụp lại được khoảnh khắc xấu hổ đó của cô ấy.

Bạn gái hồn xiêu phách lạc gục vào ngực tôi. Lúc này tôi mới phát hiện phía sau bức tượng hóa ra là một lỗ thông gió cực kỳ khuất mắt. Trước kia không có tượng thì chúng tôi cũng lờ mờ biết nó ở đó nhưng chưa từng để ý, hôm nay bị bức tượng che mắt, lại khiến bạn gái diễn màn "show nội y" ngay giữa phố.

Bạn gái xấu hổ đến mức không dám ngẩng đầu, kéo tôi đi vội. Tôi nghe thấy có người đang xì xào bàn tán về vóc dáng của cô ấy.

Cũng may chỗ này không phải khu sầm uất nhất, nhưng vẫn có khoảng hai, ba chục cặp mắt chứng kiến màn kinh diễm vừa rồi, khéo có khi còn có người chụp ảnh lại nữa cơ! Cô bạn gái đáng yêu của tôi cứ thế mà diễn show nội y giữa đường.

Tôi an ủi bạn gái suốt dọc đường. Vừa sợ hãi vừa xấu hổ, hồi lâu sau cô ấy mới bình ổn lại tâm trạng. Không biết trời chuyển âm u từ lúc nào, mưa mùa hè đúng là nói đến là đến, sau mấy tiếng sấm rền là những hạt mưa to như hạt đậu trút xuống. Tôi và bạn gái đang ở chỗ không có gì che chắn, vội nắm tay nhau chạy thục mạng.

Khó khăn lắm mới chạy vào được một trung tâm thương mại thì người ngợm đã ướt mem.

Tôi lấy khăn giấy lau mặt cho bạn gái, nhưng cảnh tượng đập vào mắt khiến tôi đứng hình.

Hóa ra váy của bạn gái rất mỏng, giờ bị nước mưa làm ướt, phần thân trên bên phải ướt một mảng lớn, từ vai xuống eo trở nên trong suốt. Có thể nhìn rõ chiếc áo lót quả ngang màu trắng bên trong, đến cả viền ren hoa cũng thấy rõ mồn một. Hơn nữa váy dính chặt vào người, phô bày làn da non mịn, có thể nói là lộ nguyên nửa bầu ngực ra ngoài.

Thêm nữa vì dầm mưa nên bạn gái thấy lạnh, đầu nhũ hoa cứ thế cương lên, từ bên ngoài có thể thấy rõ hai điểm tròn nhô lên trước ngực.

Bạn gái thấy ánh mắt tôi khác lạ, cúi đầu nhìn xuống liền khẽ kêu lên, đưa tay che ngực, bộ dạng luống cuống. Ngay cả tôi cũng không ngờ bạn gái lại liên tiếp bị lộ hàng khi đi dạo phố thế này.

Lúc chúng tôi chạy vào không để ý, tin chắc rằng những người trú mưa đều đã chiêm ngưỡng được cảnh xuân vô hạn mà bạn gái tôi dâng hiến.


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×