Bạn có câu chuyện hấp dẫn trong đầu? Hãy biến đam mê viết lách thành thu nhập! Tham gia tieuthuyet.vn – nền tảng dành riêng cho tác giả Việt. Viết truyện, chia sẻ đến hàng ngàn độc giả và bắt đầu hành trình kiếm tiền từ sáng tác ngay hôm nay. Đăng ký dễ dàng – Xuất bản nhanh chóng – Thu nhập minh bạch. 👉 Trở thành tác giả và bắt đầu kiếm tiền từ truyện của bạn!
Truyện kể về câu chuyện của Nam và An, hai tâm hồn thanh mai trúc mã lớn lên cùng nhau ở một thị trấn nhỏ ven biển, nơi những con sóng vỗ rì rào và tiếng ve ran kéo dài suốt những trưa hè. Từ thuở còn nằm nôi, Nam và An đã quấn quýt không rời. An là cô bé tinh nghịch, luôn kéo Nam hiền lành vào những trò quậy phá; còn Nam là bờ vai vững chãi, luôn lặng lẽ đi theo bảo vệ An. Tuổi thơ của họ là chuỗi ngày bất tận với những trò trốn tìm trong khu vườn cổ thụ nhà Nam, những buổi chiều lén lút ra bãi biển bắt còng, hay những lần cùng nhau trèo cây hái trộm ổi, chia nhau từng miếng ngọt lịm. Ký ức của họ đan xen vào nhau như những sợi chỉ không thể tách rời.
Thời gian cứ thế trôi đi, những cô bé cậu bé ngày nào dần lớn lên, và tình cảm giữa Nam và An cũng chuyển mình một cách tự nhiên. Không còn chỉ là bạn bè, những ánh mắt chạm nhau bắt đầu mang theo tia ngại ngùng, những cái chạm tay vô tình lại khiến trái tim lỡ nhịp. Đặc biệt là vào cái mùa hè năm An học lớp 12, khi những cánh phượng vĩ đỏ rực như nhuộm cháy cả một góc trời, tình cảm của họ dường như đạt đến đỉnh điểm. An nhận ra Nam không chỉ là người bạn thân thiết nhất mà còn là người cô muốn cùng sẻ chia cả cuộc đời. Nam cũng vậy, anh đã chuẩn bị sẵn sàng để nói ra lời yêu thương, để giữ An lại bên mình mãi mãi.
Thế nhưng, chính cái mùa hè rực rỡ ấy lại trở thành dấu mốc chia cắt họ. An, với ước mơ cháy bỏng về kiến trúc, nhận được học bổng du học ở một đất nước xa xôi. Quyết định ấy đến quá nhanh, quá bất ngờ, khiến cả hai bàng hoàng. Đêm cuối cùng trước khi An đi, Nam đã định ngỏ lời, nhưng nhìn thấy ánh mắt lấp lánh khao khát của An khi nói về tương lai, anh lại chùn bước. Anh sợ rằng lời yêu sẽ trở thành gánh nặng, sẽ cản trở ước mơ lớn lao của cô. Vậy là, những lời yêu thương vẫn nằm im lìm trong tim, không một ai dám nói ra, và An rời đi với một lời hẹn ước mơ hồ về ngày trở lại.
Thời gian xa cách, dù vẫn liên lạc, nhưng khoảng cách địa lý và những bộn bề của cuộc sống mới dần tạo nên những khe nứt vô hình. An bận rộn với việc học, Nam cũng lao vào công việc để quên đi nỗi nhớ. Những tin nhắn thưa dần, những cuộc gọi ngắn ngủi hơn, và rồi, cả hai dần chấp nhận một sự thật nghiệt ngã: họ đã không còn là những đứa trẻ của "mùa hè" năm xưa. Tình cảm thanh mai trúc mã ấy, tuy vẫn đẹp, nhưng đã hóa thành một phần ký ức ngọt ngào, không thể quay lại được nữa.
Nhiều năm sau, An trở về, đứng trước bãi biển quen thuộc năm xưa. Nam cũng đến. Họ nhìn nhau, vẫn là ánh mắt thân quen ấy, nhưng giờ đây đã thêm vào một chút gì đó của sự trưởng thành và cả sự tiếc nuối khôn nguôi. Không một lời trách móc, không một giọt nước mắt, chỉ có sự im lặng thấm đẫm nỗi hoài niệm. Họ hiểu rằng, cái mùa hè của tuổi trẻ, của tình yêu đầu tiên trong trẻo ấy, đã mãi mãi không thể trở lại. Giống như một bản nhạc dang dở, nó để lại âm hưởng đẹp đẽ nhưng cũng phảng phất nỗi buồn man mác về những gì đã có, và những gì đã lỡ.