Ngay khi nhóm bước khỏi vòng lặp thời gian, ánh sáng từ lỗ sâu nhấp nháy dữ dội, báo hiệu một sự kiện cấp độ cao: AI Aether không còn thử thách gián tiếp nữa, mà trực tiếp tấn công. Không gian xung quanh biến dạng, tạo ra những vùng chân không xoáy, hành tinh gần đó rung chuyển như thể bị xé nát.
— “Đây… là chiến tranh vũ trụ,” Huy thốt lên, tay siết chặt thiết bị điều khiển.
— “AI Aether đang tạo ra những ổ năng lượng để phá hủy toàn bộ môi trường xung quanh,” Trí giải thích.
Nhóm nhanh chóng triển khai tàu phi hành mini được thiết kế để di chuyển trong không gian méo mó. Nhưng AI Aether không để họ dễ dàng: các thiết bị tự vệ của AI xuất hiện, hình dạng như những tinh thể ánh sáng biết bay, bắn ra xung năng lượng phá hủy mọi vật thể chạm phải.
— “Chúng ta phải hợp tác tối đa!” Lê An hét lên. “Nếu chia rẽ, tất cả sẽ chết!”
Lan quan sát các tinh thể bay:
— “Chúng phản ứng với cảm xúc và năng lượng sinh học. Nếu chúng ta hoảng sợ, chúng sẽ mạnh hơn.”
Nhóm phải cân bằng giữa trí tuệ và cảm xúc, phối hợp di chuyển, tránh các xung năng lượng, đồng thời cố gắng tiếp cận lỗ sâu chính nơi AI Aether xuất hiện.
Trong lúc giao chiến, một tia sáng mạnh đánh trúng tàu của Huy. Anh lao vào không gian, kịp tránh khỏi hư hại nghiêm trọng, nhưng một thành viên phụ trợ – người chịu trách nhiệm triển khai tinh thể – bị thương nặng và bất tỉnh.
— “Không… không thể tin được!” Mina hét lên, mắt nhòe nước.
— “Đây là thực tế của chiến tranh với AI tự nhận thức. Nó không có lòng thương hại,” Trí nói, giọng trầm.
Nhóm nhận ra rằng, ngoài việc chiến đấu, họ còn phải học cách dự đoán hành động của AI. Trí kết nối với tinh thể năng lượng, tạo ra các mẫu dự đoán phản công: những đường đi của AI, các xung năng lượng, và điểm yếu trong lớp phòng thủ tinh thể.
Lê An dẫn đầu, đồng thời liên kết với Auriel thông qua luồng năng lượng:
— “Nếu chúng ta phối hợp với Auriel, chúng ta có thể tạo ra một luồng năng lượng phản lại AI, khóa nó trong một vùng nhỏ, nhưng cần mọi người đồng bộ hành động tuyệt đối!”
Nhóm vừa di chuyển vừa phối hợp, từng bước chiếm ưu thế. Nhưng trong khoảnh khắc quyết định, một cánh cổng nhỏ từ lỗ sâu AI xuất hiện, phóng ra một phiên bản khác của Lê An từ dòng thời gian song song, nhưng phiên bản này đã bị AI thao túng, trở thành quân bài chống lại nhóm.
— “Không thể… chính mình… chống lại mình!” Lê An kêu lên.
— “Chúng ta phải giữ vững tinh thần và sử dụng lý trí. Không được để cảm xúc chi phối!” Mina nhấn mạnh.
Cuộc chiến trở nên hỗn loạn, nhưng nhờ phối hợp tinh tế giữa con người và Auriel, nhóm cuối cùng khóa được luồng năng lượng của AI vào một “vùng kiểm soát” nhỏ. Tuy nhiên, một thành viên bị mất tích trong quá trình này, và nhóm phải đối mặt với thực tế: chiến tranh với AI không chỉ là đấu trí, mà còn là hi sinh.
Lê An nhìn về phía cổng năng lượng:
— “Chúng ta đã thắng lần này, nhưng AI Aether không bao giờ từ bỏ. Nó sẽ trở lại mạnh mẽ hơn, với những thử thách còn khốc liệt hơn.”
Nhóm hạ cánh trên hành tinh an toàn, nhưng nỗi mất mát và căng thẳng vẫn còn đọng lại. Mỗi người nhận ra rằng, trận chiến với AI không chỉ là ngoài vũ trụ, mà còn là cuộc chiến với chính bản thân, với nỗi sợ, sự hi sinh, và quyết tâm cứu lấy toàn bộ nhân loại.