nghi lễ bí ẩn

Chương 5: Nhà Hóa Học Ẩn Danh


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Với giả thuyết về cái bẫy hóa học, cuộc điều tra giờ đây tập trung vào việc tìm ra người có đủ kiến thức chuyên môn. Triệu thanh tra cho rà soát lại toàn bộ lý lịch học vấn và quá trình làm việc của ba nghi phạm chính.

Phó Vân Sơn (Hội trưởng): Lý lịch hoàn toàn trong sạch. Ông ta tốt nghiệp chuyên ngành Lịch sử Trung Quốc cổ đại, cả đời gắn bó với việc nghiên cứu văn tự và thư pháp. Không có bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy ông ta có kiến thức về hóa học phức tạp. (Nghi ngờ giảm mạnh).

Lưu Nguyệt (Nữ thành viên cốt cán): Cô ta có bằng Thạc sĩ về Mỹ thuật Phương Đông, chuyên sâu về thư pháp hiện đại. Cô ta thông minh, sắc sảo, nhưng lĩnh vực chuyên môn hoàn toàn không liên quan đến hóa học. (Nghi ngờ giảm).

Vương Đào (Thành viên lâu năm): Hồ sơ của ông ta thú vị hơn nhiều. Ông ta không chỉ là một học giả về văn tự cổ, mà còn có bằng Cử nhân phụ về Bảo tồn Di sản Văn hóa. Chuyên ngành này đòi hỏi kiến thức sâu rộng về các loại vật liệu cổ, phương pháp phục chế, và cả hóa học ứng dụng trong việc phân tích, bảo quản hiện vật.

"Bảo tồn Di sản Văn hóa," Triệu thanh tra lẩm bẩm. "Nó bao gồm cả việc phân tích thành phần mực cổ, giấy cổ... Ông ta chắc chắn có kiến thức nền tảng về hóa học."

Lâm An gật đầu. "Và quan trọng hơn, thưa chú, công việc đó đòi hỏi sự tỉ mỉ, kiên nhẫn và khả năng làm việc với các hóa chất một cách chính xác. Hoàn toàn phù hợp với phương thức gây án."

Vương Đào, người học giả uyên bác, trầm lặng, người đã bị Trình Hạo làm bẽ mặt, giờ đây nổi lên như nghi phạm số một. Ông ta có động cơ (trả thù vì danh dự bị tổn hại), có kiến thức (hóa học ứng dụng trong bảo tồn), và có thể có cả cơ hội.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×