ngoại tình với chồng cũ

Chương 1:


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

"Anh… ký đi! Chúng ta ly hôn!"

Cô đặt đơn ly hôn lên bàn làm việc của anh, thản nhiên cười nói.

Cố Mặc đang làm việc thì bất ngờ vì hành động này của cô, suýt nữa làm rơi cây bút trên tay.

Đúng thật, anh lấy cô vì hợp tác làm ăn. Kết hôn ba tháng, cả hai chưa một lần đối mặt. Vậy mà hôm nay cô đến công ty anh, đưa tờ đơn ly hôn khiến đầu óc Cố Mặc khựng lại.

"Cho tôi lí do?"

Anh hỏi.

"Đơn giản vì chúng ta không hợp! Dù gì cả hai cũng đã đạt được lợi ích mình muốn, nên chẳng cần ràng buộc nữa!"

"…"

Anh im lặng, trầm ngâm. Chờ mãi chẳng thấy phản ứng, cô ngáp một cái rồi cầm túi xách lên.

"Tôi đi trước! Ký xong nhớ đưa cho luật sư!"

Cô vừa khuất bóng, Cố Mặc liền cầm tờ đơn lên và thẳng tay ném vào thùng rác…

[….]

Tối hôm đó, tại một hộp đêm xa hoa.

Cô cùng đám bạn hòa mình vào cuộc vui đêm…

"Cạn ly… dôzzzz…"

"Mà này Tuyết Nhàn, cậu không sợ ông xã cậu biết cậu đi bar à?"

Một người bạn hỏi.

"Hazz… sợ gì! Cái loại đàn ông suốt ngày cắm đầu vào công việc, lại còn yếu sinh lý, thì bị mình đá là đúng rồi!"

Cô nói rồi nốc một hơi rượu. Cồn ngấm khiến cơ thể cô nóng bừng, gò má ửng đỏ.

"Nhưng chồng cậu vừa giàu, vừa có quyền, lại còn đẹp trai. Phí thật."

Nghe vậy cô chỉ cười nhạt. Tiếc thì tiếc chứ cô không tin mình không tìm được người đàn ông tốt hơn.

Nhân lúc một người đàn ông đi ngang, Tuyết Nhàn hơi hoa mắt liền nắm lấy tay anh ta.

"Anh… hức… có phải… trai bao không?"

Người đàn ông hơi khựng lại. Cô gái nắm tay hắn… quá đẹp. Chiếc váy bó sát ôm trọn đường cong nóng bỏng.

"Cô muốn tôi phục vụ?"

Hắn nhếch môi. Trong cơn mơ màng, cô nhìn loáng thoáng… cũng có chút nhan sắc. Không đẹp bằng chồng cũ nhưng tạm ổn.

"Anh sẽ làm tôi vừa ý?"

"Chắc chắn thưa tiểu thư."

"Vậy thì ngồi xuống uống với tôi!"

Hắn không ngờ yêu cầu lại đơn giản như vậy, đành ngồi xuống. Ánh mắt hắn ánh lên những ý đồ xấu…

Khoảng 30 phút sau, cô và đám bạn đã say gục. Người đàn ông kia đứng dậy, dìu cô ra cửa.

"Mỹ nhân à… lát nữa chúng ta sẽ vui vẻ…"

Giọng hắn bỉ ổi, vừa nói vừa vuốt nhẹ tóc cô.

Nhưng vừa ra đến cửa, hắn bỗng khựng lại. Một nhóm đàn ông áo đen đứng chặn trước mặt. Người dẫn đầu đeo kính râm, bước đến.

“BỐP!”

Cố Mặc tung một cú đấm trời giáng vào hắn. Gã đàn ông loạng choạng, còn anh ôm chặt cô vào lòng.

Thuộc hạ xông lên khống chế hắn.

Cố Mặc nghiến giọng, giận đến run cả người:

"Ở trong hộp đêm của tao mà dám có ý đồ với vợ tao? Gan lắm! Lôi nó đi! Đâm mù mắt, chặt tay – coi như cảnh cáo!"


trướcsau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×