Ngoại truyện - MÙA CẤM KỴ - NHỮNG MÙA ĐAM MÊ NGẦM - PHẦN 1: NGA - CÔ EM HỌ VÀ BÓNG ĐÊM CỦA SỰ CHIẾM HỮU

Chương 1: Lời Thề Khắc Nghiệt


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Mối quan hệ giữa Phong và Nga không bắt đầu bằng những lời tán tỉnh lãng mạn hay những buổi hẹn hò thẹn thùng. Nó khởi nguồn từ một bí mật, một lời thề nghiệt ngã được trao trong những giờ phút yếu lòng và tội lỗi. Nga không chỉ là em họ của Phong, cô còn là người duy nhất nắm giữ một phần quá khứ mà anh luôn muốn chôn vùi – bí mật loạn luân đã ám ảnh cả hai. Chính vì lẽ đó, sự hấp dẫn giữa họ không đơn thuần là nhục dục, mà là một sợi dây vô hình của sự ràng buộc, chiếm hữu, và cả một thứ khoái cảm nguy hiểm đến từ việc vượt qua ranh giới cấm kỵ.

Nga đẹp một cách sắc sảo, ánh mắt cô ta luôn mang theo một sự lạnh lùng nhưng ẩn chứa ngọn lửa cuồng si chỉ dành cho Phong. Khi Phong tìm đến Nga, thường là vào những đêm muộn, sau khi đã mệt nhoài với những cuộc vui bên ngoài, không khí trong căn hộ của cô ta luôn đặc quánh một sự căng thẳng đến nghẹt thở, pha lẫn mùi hương nước hoa bí ẩn và chút men rượu kích thích.

"Anh lại đến rồi," Nga khẽ nói, giọng cô ta thì thầm như một lời chào mời, đồng thời cũng là một lời khẳng định về quyền sở hữu. Cô ta không cần phải vồn vã, bởi cô ta biết Phong sẽ luôn tìm đến. Phong không đáp, chỉ bước vào, cánh cửa đóng lại, cắt đứt họ với thế giới bên ngoài. Trong không gian đó, Nga là nữ hoàng, và Phong là kẻ bị giam cầm trong chính dục vọng của mình. Nga không cần lời thề hẹn, không cần những cử chỉ dịu dàng thông thường. Cô ta muốn Phong hoàn toàn thuộc về mình, cả thể xác lẫn tâm trí. Chính sự kiểm soát ngầm ấy lại kích thích một phần bản năng đen tối trong Phong, khiến anh vừa muốn trốn thoát, vừa khao khát chìm sâu hơn vào cái hố đen mê hoặc ấy.

Đó là một đêm mùa đông lạnh giá, nhưng trong căn hộ của Nga, nhiệt độ lại tăng cao. Ánh mắt Nga khóa chặt lấy Phong, rực cháy một ngọn lửa chiếm hữu. Cô ta không cho Phong thời gian để suy nghĩ, chỉ đơn giản là kéo anh lại gần, bờ môi lạnh lùng tìm kiếm. Nụ hôn của Nga không ngọt ngào, mà mạnh mẽ, dứt khoát, như muốn rút cạn sinh lực từ Phong. Anh cảm nhận được sự tuyệt vọng, sự khao khát đến điên dại của cô ta truyền qua từng xúc chạm.

Y phục của họ nhanh chóng trượt dần xuống sàn, không tiếng động. Làn da trần của Nga lạnh buốt khi mới chạm vào, nhưng ngay lập tức bốc cháy dưới lòng bàn tay Phong. "Hơi thở của họ bắt đầu nặng nề, dồn dập, lấp đầy không gian tĩnh mịch." Nga không ngừng thì thầm vào tai Phong những lời ám thị về bí mật của họ, về việc anh sẽ không bao giờ thoát khỏi cô ta, về những gì họ đã chia sẻ mà không ai khác có thể hiểu được. Chính những lời ấy, cùng với sự cấm kỵ của mối quan hệ, lại đẩy dục vọng của Phong lên một tầm cao mới, vừa sợ hãi vừa bị kích thích tột độ.

Da thịt va chạm, không phải là tiếng rên rỉ nhẹ nhàng mà là những âm thanh khẽ khàng rồi dần mạnh bạo hơn, như muốn xé toạc mọi giới hạn và sự kìm nén. Nga không chỉ ngủ với Phong, cô ta xâm chiếm anh. Cô ta muốn mọi giác quan của anh phải thuộc về cô ta, muốn anh phải chìm đắm trong cơn bùng nổ của dục vọng và tội lỗi. Mỗi khoảnh khắc bên nhau, Nga đều nhắc nhở Phong về "lời thề khắc nghiệt" đã trói buộc họ, về định mệnh mà họ không thể chối bỏ. Đó là đam mê của sự tàn phá, của sự chiếm hữu đến tận cùng, nơi Phong vừa là kẻ bị giam cầm, vừa là kẻ tự nguyện dâng hiến cho bóng đêm của sự cấm kỵ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!