ngọc nữ và bá đạo thiếu gia

Chương 8: Hiểu lầm và cảm xúc bùng nổ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Thượng Hải vào thu, không khí dịu mát nhưng vẫn giữ nhịp sống hối hả. Linh Nhi bước vào công ty với tâm trạng vừa háo hức vừa căng thẳng. Sau bước ngoặt hôm qua, khi cô và Tề Dương phối hợp thành công với đối tác, tình cảm giữa họ bắt đầu tinh tế hơn. Nhưng cô biết rằng, ở môi trường công sở này, tin đồn, hiểu lầm và áp lực vẫn luôn rình rập.

Ngay khi Linh Nhi vừa đặt cặp xuống bàn, một đồng nghiệp chạy tới thì thầm:

“Nghe nói hôm nay hai người sẽ tham gia buổi gặp khách hàng quan trọng. Ai nấy đều tò mò lắm.”

Cô gật đầu, nhủ thầm: “Mình chỉ cần tập trung vào công việc, đừng để chuyện cá nhân ảnh hưởng.”

Sáng hôm đó, Tề Dương xuất hiện đúng giờ, dáng người cao ráo khoác vest đen, ánh mắt lạnh lùng nhưng có chút căng thẳng. Anh tiến đến bàn Linh Nhi, giọng điệu bình thản nhưng sắc bén:

“Hôm nay, dự án quan trọng. Cô chuẩn bị tất cả hồ sơ và số liệu chi tiết. Tôi sẽ trực tiếp tham gia buổi gặp khách hàng.”

Linh Nhi hít một hơi thật sâu, tim đập nhanh. Cô cảm nhận rõ sự quan tâm nhưng kín đáo trong lời nói ấy. Đây là lần đầu tiên cô cảm nhận trách nhiệm và áp lực hòa quyện cùng cảm giác rung động tinh tế khi đi cạnh anh.

Buổi gặp khách hàng diễn ra tại một tòa nhà sang trọng ở trung tâm thành phố. Linh Nhi và Tề Dương bước vào phòng họp, nơi khách hàng chờ sẵn. Không khí căng thẳng, ánh mắt mọi người dường như đang theo dõi từng chi tiết.

Trong lúc trình bày, một sự cố bất ngờ xảy ra: một tài liệu quan trọng bị nhầm số liệu. Linh Nhi hơi hoảng hốt, nhưng Tề Dương lập tức hỗ trợ, chỉ dẫn cô sửa nhanh chóng. Ánh mắt anh thoáng giận nhưng cũng tràn đầy tin tưởng.

“Cẩn thận với chi tiết này.” – anh nói, giọng lạnh nhưng rõ ràng quan tâm.

Linh Nhi đỏ mặt, tim đập mạnh, vừa xấu hổ vừa hạnh phúc. Khoảnh khắc này khiến cô nhận ra, anh quan tâm theo cách riêng, không lời nói quá nhiều, nhưng từng hành động đều chứng tỏ sự tin tưởng và lo lắng cho cô.

Buổi chiều, khi trở về công ty, Linh Nhi nhận được tin nhắn từ một đồng nghiệp:

“Nghe nói khách hàng hôm nay có hỏi về ‘mối quan hệ đặc biệt’ giữa cô và thiếu gia Tề. Nhiều người đang xì xào rồi.”

Cô hốt hoảng, tim đập nhanh:

“Không… không thể… Mình phải giải thích với anh ấy trước khi anh hiểu lầm.”

Nhưng khi Linh Nhi gặp Tề Dương, anh chỉ nhìn cô bằng ánh mắt sắc bén:

“Người ta đang đồn đoán về cô. Tôi không muốn nghe giải thích. Tập trung vào công việc của mình.”

Cô đỏ mặt, cảm giác vừa lo lắng vừa xuyến xao. Dù lời nói lạnh lùng, cô nhận ra anh đang quan tâm nhưng vẫn giữ khoảng cách.

Ngày tiếp theo, Linh Nhi và Tề Dương phải cùng nhau xử lý một hợp đồng khẩn cấp với khách hàng khác. Trong quá trình thao tác, họ vô tình va chạm tay khi cùng chỉnh bảng số liệu. Linh Nhi giật mình, tim đập nhanh.

Tề Dương nhìn cô, ánh mắt lạnh lùng nhưng sâu thẳm là lo lắng.

“Cẩn thận hơn.” – anh nói, giọng điệu bình thản nhưng dường như ẩn chứa chút ghen tuông.

Cô đỏ mặt, vừa xấu hổ vừa rung động. Đây là lần đầu tiên cô cảm nhận sự quan tâm và ghen tuông tinh tế nhưng mạnh mẽ từ anh.

Buổi tối, Linh Nhi chuẩn bị về nhà thì nhận được tin nhắn từ Tề Dương:

“Ra ngoài đường một lúc. Tôi muốn nói chuyện.”

Cô hơi ngạc nhiên nhưng lập tức đi theo. Khi gặp anh tại quán cà phê quen thuộc, không gian tĩnh lặng, chỉ còn ánh đèn vàng ấm áp.

Tề Dương nhìn cô, giọng điệu nghiêm túc:

“Người ta đồn đoán quá nhiều. Tôi muốn biết rõ cô nghĩ gì.”

Linh Nhi hít một hơi, giải thích tất cả, từ việc chỉ là đi làm ngoài giờ đến sự cố trong buổi gặp khách hàng.

Anh im lặng lắng nghe, ánh mắt không rời cô. Khi cô kết thúc, Tề Dương bất ngờ nắm tay cô, ánh mắt sâu thẳm:

“Tôi… tin cô. Nhưng lần sau, cẩn thận hơn. Tôi không muốn những hiểu lầm như thế làm tổn thương cô hay dự án.”

Linh Nhi đỏ mặt, trái tim loạn nhịp. Đây là lần đầu tiên cô cảm nhận tình cảm anh giấu kín bấy lâu bỗng bùng lên mạnh mẽ, vừa ngọt ngào vừa căng thẳng, khiến cô không biết nên vui hay xấu hổ trước ánh mắt ấm áp nhưng vẫn đầy nghiêm nghị ấy.

Những ngày tiếp theo, tình cảm giữa Linh Nhi và Tề Dương trở nên tinh tế hơn, nhưng vẫn đầy thử thách: tin đồn công ty, ghen tuông, hiểu lầm và áp lực công việc khiến họ vừa gần nhau vừa phải giữ khoảng cách.

Một buổi tối, khi Linh Nhi về nhà, cô nhớ lại khoảnh khắc hôm qua: ánh mắt giận nhưng tin tưởng, bàn tay nắm tay cô, giọng điệu nghiêm túc nhưng ẩn chứa lo lắng. Cô mỉm cười, nhận ra rằng, đây là lần đầu tiên cô thật sự hiểu anh – người đàn ông lạnh lùng nhưng quan tâm theo cách đặc biệt, khiến cô vừa hạnh phúc vừa lo lắng, vừa ngọt ngào vừa ngược nhẹ.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×