Ánh sáng ban ngày vừa xuyên qua các khe cửa sổ, nhưng không xua tan hoàn toàn cảm giác u ám còn sót lại trong ngôi nhà. Nhóm bạn đứng im, hít thở sâu, cảm giác tim vẫn đập mạnh, mồ hôi lạnh còn đọng trên trán. Họ biết rằng, mặc dù hung thủ đã thất bại, nhưng ngôi nhà vẫn còn sức mạnh siêu nhiên, và những linh hồn chưa hoàn toàn được giải thoát.
— “Chúng ta phải tiếp tục… kiểm tra mọi thứ, không để sót manh mối nào,” Tuấn nói, giọng trầm, đôi mắt dán vào các ký hiệu vẫn còn sáng yếu trên sàn và tường.
Linh đi tới một góc phòng, nơi còn sót lại một hộp gỗ nhỏ phủ bụi. Khi mở ra, cô phát hiện bức thư cuối cùng của hung thủ, ghi chép chi tiết về các nghi lễ, lý do hắn tạo ra chuỗi sự kiện ghê rợn, và danh tính nạn nhân cuối cùng. Giọng cô run run khi đọc:
— “Hắn… hắn làm tất cả vì thù hận với gia đình từng sống trong ngôi nhà này…”
Phúc ghi chú cẩn thận, phân tích từng chi tiết: cách hung thủ thao túng nghi lễ, các manh mối để lại, và sơ đồ các sự kiện diễn ra trong ngôi nhà. Anh nhận ra hung thủ không chỉ muốn che giấu tội ác mà còn tạo ra một mạng lưới siêu nhiên tinh vi, vừa là bẫy vừa là manh mối.
Tuấn nói:
— “Nếu rời đi bây giờ mà không giải quyết hết, ngôi nhà sẽ vẫn giữ sức mạnh kinh hoàng. Chúng ta phải phá nốt nghi lễ cuối cùng.”
Họ đi theo sơ đồ cuối cùng dẫn đến cánh cửa nhỏ phía sau tấm màn, nơi ánh sáng từ ký hiệu yếu ớt nhưng tập trung. Khi mở cửa, hiện ra căn phòng tối nhất, nơi tập trung toàn bộ sức mạnh của ngôi nhà. Bóng tối dày đặc, các linh hồn hiện ra, la hét vang vọng, như muốn thử thách từng giác quan và tâm lý nhóm bạn.
Hung thủ, mặc dù thất bại trước đó, linh hồn hắn vẫn ẩn trong không gian siêu nhiên, tạo ra thử thách cuối cùng. Bóng tối xoay vòng, âm thanh hỗn loạn, các vật dụng nghi lễ tự di chuyển, tạo cảm giác như nhóm bạn bị bao vây từ mọi phía.
Tuấn không lùi bước. Anh quan sát sơ đồ trên sàn, hướng dẫn Linh và Hân sử dụng ký hiệu và bùa chú từ các tầng trước để phá nghi lễ cuối cùng. Mỗi bước đi, ánh sáng từ ký hiệu lan tỏa mạnh hơn, đẩy bóng tối lùi lại. Linh và Hân thực hiện từng bước, tim đập mạnh nhưng dần ổn định nhờ sự tập trung.
Các linh hồn, thay vì hung dữ, dần hợp tác, như thể chúng nhận ra nhóm bạn đang giải thoát chúng khỏi ách thống trị của hung thủ. Hung thủ gào thét, bóng tối xoay quanh hắn, nhưng sức mạnh nhóm bạn ngày càng tăng. Ánh sáng từ các ký hiệu lan tỏa mạnh hơn, đẩy các hiện tượng siêu nhiên lùi lại.
Trong lúc này, Hân phát hiện một bức tranh cuối cùng trên tường, nơi hung thủ từng vẽ hình nạn nhân, ánh mắt dường như theo dõi mọi người. Linh nhận ra một ký hiệu bí ẩn có thể phá tan hoàn toàn nghi lễ. Tuấn kết hợp với Phúc thực hiện bước cuối cùng: tập trung ánh sáng từ các ký hiệu vào điểm yếu của nghi lễ và đọc to các câu chú giải trong nhật ký hung thủ.
Bóng tối xoay vòng, âm thanh hỗn loạn, nhưng dần dần ánh sáng chiếm ưu thế, các linh hồn bình tĩnh trở lại. Hung thủ thất bại hoàn toàn, bị sức mạnh ngôi nhà nhấn chìm bởi chính nghi lễ hắn tạo ra.
Nhóm bạn đứng lặng, tim vẫn đập mạnh, mồ hôi nhễ nhại, ánh mắt ánh lên sự nhẹ nhõm, chiến thắng và hy vọng. Tuấn nói:
— “Chúng ta đã giải mã toàn bộ bí mật. Ngôi nhà vẫn tồn tại, nhưng sức mạnh xấu xa đã được giải phóng.”
Hân mỉm cười, giọng run run nhưng hạnh phúc:
— “Cuối cùng… tất cả đã kết thúc.”
Phúc mở sổ tay, ghi lại toàn bộ diễn biến, sơ đồ, và manh mối, chuẩn bị báo cáo để làm sáng tỏ câu chuyện với thế giới bên ngoài. Nhóm bạn biết rằng, mặc dù trải qua kinh hoàng, bí mật cuối cùng của ngôi nhà đã hé lộ, hung thủ bị trừng phạt, và các linh hồn oan khuất được giải thoát.
Nhóm bạn nắm tay nhau, bước ra khỏi căn phòng, ánh sáng ban ngày chiếu vào qua các khe cửa sổ, xua tan bóng tối còn sót lại. Họ cảm nhận sự bình yên hiếm hoi, nhưng hiểu rằng ngôi nhà không cửa vẫn tồn tại, theo dõi và chờ đợi, chỉ những ai đủ dũng cảm và thông minh mới có thể giải mã hết bí mật của nó.
Trong khoảnh khắc ấy, họ nhận ra: sợ hãi, dũng cảm, trí tuệ và tình bạn chính là chìa khóa để chiến thắng bóng tối, hé lộ sự thật, và bảo vệ chính mình khỏi những điều kinh hoàng nhất.