Một buổi sáng thứ Năm, lớp 10A1 náo nhiệt hơn thường lệ. Nhi đang chuẩn bị sách vở thì nghe mấy bạn xì xào: “Nghe nói Nam và Nhi hôm qua cãi nhau dữ lắm!”
Nhi nhíu mày, lòng hơi bực mình. Cô không nhớ rõ đã cãi nhau với Nam hôm nào, nhưng trong lòng cảm thấy khó chịu vì chuyện này lan ra quá nhanh. Cô quyết định phải gặp Nam để hỏi cho ra nhẽ.
Chiều hôm đó, khi cả lớp ra vườn hoa sau giờ học, Nhi thấy Nam đang ngồi bên góc cây bàng, mặt hơi cau. Nhìn thấy cô, cậu đứng dậy, giọng hơi ngượng:
“À… Nhi, tớ… không phải vậy đâu. Chỉ là mọi chuyện bị hiểu lầm thôi.”
Nhi thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn nhíu mày:
“Hiểu lầm gì vậy? Mấy bạn trong lớp nói chúng ta cãi nhau dữ lắm kìa!”
Nam cười trừ, ánh mắt dịu dàng:
“Tớ chỉ trêu cậu thôi, ai ngờ mấy bạn lại hiểu lầm. Tớ xin lỗi vì đã làm cậu bực mình.”
Nhi đỏ mặt, tim đập nhanh. Cô nhận ra rằng, lần đầu cãi nhau và làm lành này không chỉ khiến trái tim cô rộn ràng mà còn giúp cả hai hiểu nhau hơn.
Sau đó, hai đứa cùng nhau nhặt những bông hoa rơi, vừa cười vừa nói chuyện. Nhi kể cho Nam nghe những câu chuyện trong lớp, còn Nam lại trêu chọc Nhi về việc cô hay đỏ mặt khi nghe lời khen. Hai đứa cười vang, ánh nắng chiều chiếu qua tán cây, hắt lên mái tóc nâu của Nhi, làm không gian thêm ấm áp.
Những lần hiểu lầm nhỏ cứ thế xuất hiện – có khi vì một lời nhắn, có khi vì một trò đùa tinh nghịch – nhưng tất cả đều kết thúc bằng những khoảnh khắc làm lành đáng yêu. Mỗi lần như vậy, Nhi nhận ra rằng, tình bạn thanh mai trúc mã giờ đã dần chuyển hóa thành tình cảm đầu đời tinh nghịch, ngọt ngào và đầy rung động.
Một buổi chiều, khi cả hai đang ngồi dựa lưng vào gốc cây bàng, Nam lặng lẽ nói:
“Cậu biết không, mỗi lần hiểu lầm hay giận nhau, tớ lại thấy nhớ cậu nhiều hơn.”
Nhi đỏ mặt, trái tim bỗng rộn ràng. Cô biết rằng, những lần cãi nhau nhỏ, những khoảnh khắc làm lành hay những trò nghịch ngợm đều là cách họ gần nhau hơn. Những điều tưởng chừng đơn giản ấy lại là chất xúc tác cho tình cảm tuổi teen nảy nở một cách tinh tế và ngọt ngào.
Khi ánh nắng cuối ngày tắt dần, Nhi và Nam rời góc vườn, lòng nhẹ nhõm và vui vẻ. Cô biết rằng, dù có những hiểu lầm nhỏ, những trò nghịch ngợm hay những lần bực bội, tình cảm giữa họ vẫn vững chắc, ấm áp và đáng trân trọng hơn bao giờ hết.
Và thế là, tuổi teen của Nhi và Nam tiếp tục trôi qua với những lần cãi nhau – làm lành – trêu chọc nhau, tạo nên một mùa thu đầy tiếng cười, ánh nắng và những rung động đầu đời tinh nghịch, ngọt ngào.