Ánh sáng ban mai hắt qua khung cửa sổ phòng Hoàng Thượng, chiếu lên những bức tường cổ kính. Lâm Diệp đứng bên bàn, tay cầm tập hồ sơ cũ vừa khám phá được, mắt dõi theo Hoàng Thượng, người đang trầm ngâm nhìn ra sân. Hôm nay, họ không còn đối diện chỉ với âm mưu tầm thường, mà là một kế hoạch lớn, thay đổi vận mệnh triều đại, dựa trên những bí mật cuối cùng mà cô vừa phát hiện.
“Ngự Trù… cô nói rằng, nếu biết cách sử dụng thông tin này, ta có thể ngăn chặn thảm họa và thay đổi quá khứ,” Hoàng Thượng bắt đầu, giọng trầm hẳn. Ánh mắt ông sáng lên sự quyết tâm.
Lâm Diệp cúi đầu, giọng điệu bình tĩnh nhưng đầy trọng lượng:
“Đúng vậy, thưa Ngài. Từ những bức thư, nhật ký và dấu vết lịch sử, ta có thể xác định các điểm mấu chốt – những quyết định sai lầm, những âm mưu sắp xảy ra. Nếu Ngài can thiệp đúng lúc, vận mệnh triều đình sẽ thay đổi theo hướng tích cực, cứu được nhiều mạng sống và củng cố quyền lực của Hoàng Thượng.”
Hoàng Thượng nhíu mày, ánh mắt dần trở nên sắc bén.
“Nhưng… việc này không hề đơn giản. Can thiệp vào quá khứ nghĩa là phải tính toán từng chi tiết, từng con người, từng hành động. Chỉ một sai sót cũng có thể dẫn đến hậu quả khôn lường.”
Lâm Diệp gật đầu, nhìn thẳng vào mắt ông:
“Thưa Ngài, chính vì vậy tôi mới đến đây. Với kiến thức hiện đại và trí tuệ của mình, tôi sẽ giúp Ngài dự đoán và đưa ra quyết định chính xác. Nhưng Ngài cần tin tưởng và hành động quyết đoán.”
Cả hai bắt đầu lập kế hoạch chi tiết. Họ đánh dấu từng thời điểm quan trọng trong triều đình, xác định những âm mưu và quyết định cần thay đổi. Lâm Diệp dùng kỹ năng phân tích, dự đoán các phản ứng của đại thần, phi tần và ngay cả thái giám phản diện. Mỗi bước đều tính toán kỹ lưỡng, nhằm đảm bảo an toàn cho Hoàng Thượng và triều đình, đồng thời giữ kín kế hoạch khỏi kẻ thù.
“Điều quan trọng là phải giữ bí mật tuyệt đối,” Hoàng Thượng nói, giọng trầm hẳn. “Chỉ chúng ta biết, và phải phối hợp nhịp nhàng. Nếu lộ ra, sẽ gây ra hỗn loạn và nguy hiểm đến tính mạng chúng ta.”
Lâm Diệp gật đầu, ánh mắt đầy quyết tâm. Cô biết rằng kế hoạch này vừa là cơ hội, vừa là thách thức lớn nhất từ khi xuyên không đến cung điện. Mỗi hành động, mỗi lời nói đều có thể ảnh hưởng đến kết quả, nhưng cô không ngần ngại.
Cả ngày hôm đó, họ cùng nhau thảo luận, lập sơ đồ, ghi chú các bước, chuẩn bị các món ăn đặc biệt, tín hiệu và bẫy để tác động đến những nhân vật quan trọng. Lâm Diệp thậm chí đề xuất sử dụng những chi tiết nhỏ từ kiến thức hiện đại – thảo mộc, mùi vị, ánh sáng – để dẫn dắt tâm lý các đại thần, đảm bảo kế hoạch không bị phát hiện.
Khi hoàng hôn buông xuống, Hoàng Thượng đứng bên cạnh Lâm Diệp, ánh mắt nhìn xa xăm.
“Ngự Trù… hôm nay, ta mới nhận ra, không chỉ trí tuệ, mà còn tình cảm của cô… là sức mạnh để thay đổi lịch sử. Nếu không có cô, ta không thể thực hiện kế hoạch này.”
Lâm Diệp mỉm cười, nhưng bên trong vẫn căng thẳng: âm mưu, phản diện, và những thử thách phía trước vẫn còn chờ họ. Nhưng giờ đây, cô biết rằng cùng Hoàng Thượng, họ có thể thay đổi vận mệnh triều đình, từng bước, từng chi tiết một.
Cô thầm nhủ:
“Kế hoạch đã vạch ra, mọi thứ phải chính xác tuyệt đối. Niềm tin, trí tuệ và tình cảm sẽ là chìa khóa… và mình sẽ không để thất bại.”
Buổi tối, ánh trăng chiếu qua cửa sổ, phản chiếu trên tập hồ sơ, ánh sáng lấp lánh như báo hiệu một cuộc chiến trí tuệ và cảm xúc đầy cam go phía trước, mở ra cao trào tiếp theo của cung điện.