người sói và bác sĩ

Chương 8: Ngọn lửa bí ẩn


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Đêm dày đặc sương mù phủ kín thành phố, ánh đèn vàng mờ ảo hắt xuống những con phố vắng. Lâm Thanh Thanh đứng bên cửa sổ phòng khám, tay siết chặt tay nắm, cảm giác bất an len lỏi khắp cơ thể. Sau những trận chiến liên tiếp, cô nhận ra rằng mỗi thử thách chỉ mở ra một mức độ nguy hiểm lớn hơn, và lần này cũng không ngoại lệ.

Khương Lạc đứng cạnh cô, ánh mắt sắc lạnh nhưng tràn đầy quyết tâm. “Cậu cảm nhận được gì không?” anh hỏi, giọng trầm nhưng nghiêm nghị.

Thanh Thanh nhíu mày, cảm giác như có một luồng năng lượng lạ len lỏi qua từng con phố, vừa quen thuộc vừa khác thường: “Có… cảm giác này khác hẳn so với trước. Nguy hiểm… không chỉ từ tổ chức cũ nữa.”

Anh im lặng, quét mắt dọc theo các con phố: “Điều này… chắc chắn là bước ngoặt. Chúng ta phải chuẩn bị mọi thứ. Tin tôi, bất kể chuyện gì xảy ra.”

Bên ngoài, gió thổi lạnh lùng, cuốn theo sương mù đặc quánh. Chú chó xám bạc tru lên, lông dựng đứng, cơ bắp căng ra, báo hiệu nguy hiểm gần kề. Thanh Thanh vuốt đầu nó, cảm giác ấm áp lan tỏa qua cơ thể, nhưng cũng là lời nhắc nhở rằng nguy hiểm đang chờ phía trước.

Bất ngờ, từ các con hẻm, xuất hiện một nhóm người mặc áo choàng đen, đông và di chuyển vô cùng uyển chuyển. Thanh Thanh nhận ra họ khác hẳn những kẻ trước đây: chuyên nghiệp, nhanh nhẹn, phối hợp nhịp nhàng và có kỹ năng chiến đấu vượt trội. Lần này, nguy cơ không còn là một cuộc tấn công thông thường, mà có thể là một phe đối thủ mạnh hơn của tổ chức săn người sói hoặc một tổ chức hoàn toàn mới, bí ẩn và tàn nhẫn.

Khương Lạc lập tức đứng chắn trước Thanh Thanh: “Đứng yên! Lần này, không được sơ hở. Chúng ta phải phối hợp nhịp nhàng.”

Chú chó xám bạc biến hình, cơ bắp căng ra, sẵn sàng chiến đấu. Thanh Thanh hít sâu, cảm giác cơ thể căng như dây cung. Mỗi bước di chuyển đều phải chuẩn xác, không được phép sai sót.

Cuộc chiến nổ ra dữ dội. Khương Lạc di chuyển như cơn bão, né tránh và phản công chính xác. Thanh Thanh phối hợp với chú chó, vừa tấn công, vừa bảo vệ bản thân và Khương Lạc, adrenaline dâng trào khắp cơ thể.

Một kẻ lạ xuất hiện bất ngờ, tấn công từ phía sau. Thanh Thanh suýt bị hất văng, nhưng Khương Lạc lao tới, đỡ cô trong vòng tay mạnh mẽ. Khoảnh khắc tiếp xúc, trái tim cô rung lên một nhịp mạnh, cảm giác vừa an toàn vừa dâng trào tình cảm không thể kìm nén.

Trận chiến kéo dài, kịch tính hơn mọi lần. Thanh Thanh cảm nhận sức mạnh nội tại dâng trào, phối hợp nhịp nhàng với Khương Lạc và chú chó. Họ như một thể thống nhất, né tránh và phản công liên tục, từng chiêu thức đều chuẩn xác đến mức hoàn hảo.

Thủ lĩnh mới xuất hiện, cao lớn, ánh mắt đỏ rực, lan tỏa luồng năng lượng đe dọa khắp không gian. “Các người… sẽ phải trả giá vì đã dám chống lại,” giọng hắn vang lên lạnh lùng, khiến mọi thứ xung quanh như đóng băng.

Khương Lạc bước lên chắn trước Thanh Thanh, ánh mắt sắc lạnh: “Cậu không đơn độc. Chúng ta sẽ vượt qua cùng nhau.”

Thanh Thanh hít sâu, ánh mắt kiên định: “Vâng… chúng ta sẽ làm được.”

Cuộc chiến đạt đến cao trào. Thủ lĩnh tung chiêu cuối, một luồng năng lượng mạnh mẽ dội xuống, Khương Lạc lao tới chắn trước Thanh Thanh, ánh mắt tràn đầy bảo vệ. Cô cảm nhận nhịp tim mình hòa nhịp với anh, cảm giác vừa an toàn vừa dâng trào tình cảm mãnh liệt.

Sau một chuỗi phối hợp hoàn hảo, Khương Lạc, Thanh Thanh và chú chó đẩy thủ lĩnh vào thế bất lợi. Thủ lĩnh phải lùi lại, đôi mắt đỏ rực lóe lên sự tức giận nhưng không còn khả năng tấn công.

Thanh Thanh thở hổn hển, nhìn Khương Lạc: “Anh… dù có thế nào, em sẽ ở bên anh.”

Anh đặt tay lên đầu cô, giọng trầm mà dịu: “Tôi biết… và tôi sẽ không để bất cứ ai làm hại em.”

Sương mù đặc quánh bao phủ toàn thành phố, từng ánh đèn vàng mờ hắt xuống con phố vắng, tạo nên những bóng dài quái dị. Thanh Thanh đứng bên Khương Lạc, tim đập dồn dập, cảm giác nguy hiểm bủa vây khắp cơ thể.

Từ xa, thủ lĩnh mới xuất hiện, cao lớn, khoác áo choàng đen, ánh mắt đỏ rực như lửa. Sức mạnh lan tỏa từ hắn khiến không gian như đông cứng. “Các người… sẽ không thoát khỏi tôi,” giọng hắn vang lên, lạnh lùng và uy quyền.

Khương Lạc bước lên chắn trước Thanh Thanh: “Cậu không đơn độc. Lần này, chúng ta phải phối hợp hoàn hảo. Tin tôi.”

Chú chó xám bạc tru lên, cơ bắp căng ra, sẵn sàng chiến đấu. Thanh Thanh hít sâu, cảm giác cơ thể căng như dây cung. Lần này, mọi chiêu thức, mọi kỹ năng đều phải được vận dụng tối đa.

Cuộc chiến nổ ra dữ dội. Thủ lĩnh tấn công với tốc độ và sức mạnh vượt trội, từng cú đánh dội xuống nền đất như rung chuyển con phố. Khương Lạc né tránh, phản công chính xác. Thanh Thanh phối hợp với chú chó, vừa tấn công, vừa bảo vệ bản thân và anh.

Một kẻ lạ tấn công từ phía sau, Thanh Thanh suýt bị hất văng, nhưng Khương Lạc lao tới, đỡ cô trong vòng tay mạnh mẽ. Khoảnh khắc tiếp xúc, trái tim cô rung lên, cảm giác vừa an toàn vừa dâng trào tình cảm không thể kìm nén.

Trận chiến kéo dài, cả ba di chuyển nhịp nhàng, phối hợp ăn ý. Thanh Thanh cảm nhận sức mạnh nội tại dâng trào, phản ứng nhanh nhẹn, quyết đoán. Khương Lạc đứng cạnh cô, đôi mắt sắc lạnh nhưng dịu dàng, khiến cô cảm thấy tin tưởng tuyệt đối.

Thủ lĩnh tung chiêu cuối, luồng năng lượng khủng khiếp dội xuống. Khương Lạc lao tới chắn trước Thanh Thanh, ánh mắt tràn đầy bảo vệ. Thanh Thanh cảm nhận nhịp tim mình hòa nhịp với anh, cảm giác vừa an toàn vừa dâng trào tình cảm.

Sau một chuỗi phối hợp hoàn hảo, họ đẩy thủ lĩnh vào thế bất lợi. Thanh Thanh và chú chó đồng loạt ra đòn, kết hợp với Khương Lạc. Thủ lĩnh phải lùi lại, đôi mắt đỏ rực lóe lên sự tức giận nhưng không còn khả năng tấn công.

“Đây chưa phải kết thúc… các người sẽ phải trả giá,” giọng hắn vang lên lạnh lùng trước khi rút lui. Thanh Thanh và Khương Lạc thở hổn hển, nhưng ánh mắt tràn đầy quyết tâm.

Thanh Thanh nhìn anh: “Anh… dù có thế nào, em sẽ luôn ở bên anh.”

Anh đặt tay lên đầu cô: “Tôi biết… và tôi sẽ không để bất cứ ai làm hại em.”

Sương mù đặc quánh bao phủ toàn thành phố, từng ánh đèn vàng mờ hắt xuống con phố vắng, tạo nên những bóng dài quái dị. Thanh Thanh đứng bên Khương Lạc, tim đập dồn dập, cảm giác nguy hiểm bủa vây khắp cơ thể.

Từ xa, thủ lĩnh mới xuất hiện, cao lớn, khoác áo choàng đen, ánh mắt đỏ rực như lửa. Sức mạnh lan tỏa từ hắn khiến không gian như đông cứng. “Các người… sẽ không thoát khỏi tôi,” giọng hắn vang lên, lạnh lùng và uy quyền.

Khương Lạc bước lên chắn trước Thanh Thanh: “Cậu không đơn độc. Lần này, chúng ta phải phối hợp hoàn hảo. Tin tôi.”

Chú chó xám bạc tru lên, cơ bắp căng ra, sẵn sàng chiến đấu. Thanh Thanh hít sâu, cảm giác cơ thể căng như dây cung. Lần này, mọi chiêu thức, mọi kỹ năng đều phải được vận dụng tối đa.

Cuộc chiến nổ ra dữ dội. Thủ lĩnh tấn công với tốc độ và sức mạnh vượt trội, từng cú đánh dội xuống nền đất như rung chuyển con phố. Khương Lạc né tránh, phản công chính xác. Thanh Thanh phối hợp với chú chó, vừa tấn công, vừa bảo vệ bản thân và anh.

Một kẻ lạ tấn công từ phía sau, Thanh Thanh suýt bị hất văng, nhưng Khương Lạc lao tới, đỡ cô trong vòng tay mạnh mẽ. Khoảnh khắc tiếp xúc, trái tim cô rung lên, cảm giác vừa an toàn vừa dâng trào tình cảm không thể kìm nén.

Trận chiến kéo dài, cả ba di chuyển nhịp nhàng, phối hợp ăn ý. Thanh Thanh cảm nhận sức mạnh nội tại dâng trào, phản ứng nhanh nhẹn, quyết đoán. Khương Lạc đứng cạnh cô, đôi mắt sắc lạnh nhưng dịu dàng, khiến cô cảm thấy tin tưởng tuyệt đối.

Thủ lĩnh tung chiêu cuối, luồng năng lượng khủng khiếp dội xuống. Khương Lạc lao tới chắn trước Thanh Thanh, ánh mắt tràn đầy bảo vệ. Thanh Thanh cảm nhận nhịp tim mình hòa nhịp với anh, cảm giác vừa an toàn vừa dâng trào tình cảm.

Sau một chuỗi phối hợp hoàn hảo, họ đẩy thủ lĩnh vào thế bất lợi. Thanh Thanh và chú chó đồng loạt ra đòn, kết hợp với Khương Lạc. Thủ lĩnh phải lùi lại, đôi mắt đỏ rực lóe lên sự tức giận nhưng không còn khả năng tấn công.

“Đây chưa phải kết thúc… các người sẽ phải trả giá,” giọng hắn vang lên lạnh lùng trước khi rút lui. Thanh Thanh và Khương Lạc thở hổn hển, nhưng ánh mắt tràn đầy quyết tâm.

Thanh Thanh nhìn anh: “Anh… dù có thế nào, em sẽ luôn ở bên anh.”

Anh đặt tay lên đầu cô: “Tôi biết… và tôi sẽ không để bất cứ ai làm hại em.”

Hết chương 8.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×