người viết định mệnh

Chương 1: Nhân vật bước ra khỏi giấy


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Linh Chi ngồi trước bàn làm việc, tay cầm bút, nhưng mắt lại dán vào màn hình máy tính trống trơn. Truyện mới cô đang viết dở dang, vốn là câu chuyện về một chàng hoàng tử lạnh lùng và kiêu ngạo, nhưng hôm nay, mọi ý tưởng trong đầu cô đều như bị bế tắc. Thật khó chịu.

"Cứ như thể Hạo Nam đang… biến mất khỏi thế giới của mình vậy," Linh Chi thầm nghĩ, hít một hơi dài, cố gắng xua đi cảm giác bất an. Cô vừa viết vừa tự nhủ rằng phải tìm ra cách cứu nhân vật của mình khỏi những tình tiết mình đang loay hoay.

Đột nhiên, ánh sáng từ màn hình máy tính nhấp nháy mạnh, rồi tắt hẳn. Linh Chi nhíu mày, đứng dậy và chạm tay vào bàn. Một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng cô.

"Chắc chỉ là sự cố điện thôi…" cô tự nhủ. Nhưng khi quay người, cô thấy căn phòng không còn giống bình thường. Tường xung quanh tối sẫm, chỉ có ánh sáng le lói từ bàn làm việc. Cái cảm giác nặng nề như thể mọi vật trong phòng đang chờ đợi một điều gì đó, khiến Linh Chi khó thở.

Và rồi, cô nhìn thấy anh.

Hạo Nam – chàng hoàng tử mà cô vừa tưởng tượng ra trong truyện – đang đứng ngay giữa phòng, cách cô chỉ vài bước. Anh khoác áo choàng đen, ánh mắt sắc bén, nhưng đầy bí ẩn.

"Anh… anh là ai?" Linh Chi lắp bắp, cảm giác tim đập nhanh đến mức tưởng như vỡ.

Hạo Nam chỉ lặng im, mắt nhìn cô một cách sâu thẳm, như thể đang tìm kiếm điều gì đó. Rồi, anh lên tiếng, giọng trầm và lạnh lùng:

"Ta… biết ngươi."

Linh Chi choáng váng. Ngay cả trong mơ cũng không thể tưởng tượng được cảnh tượng này. Hạo Nam – nhân vật cô tạo ra bằng trí tưởng tượng, bằng từng dòng chữ trên màn hình – đang đứng trước mặt cô… thật đến mức cô có thể cảm nhận hơi thở anh.

"Ngươi… sao có thể… ở đây?" Linh Chi hỏi, giọng run run.

Hạo Nam tiến lại gần, ánh mắt không rời cô. "Ngươi viết ta… và giờ ngươi là… người viết định mệnh của ta."

Câu nói khiến Linh Chi sững sờ. "Người viết định mệnh? Ý anh là… tôi… tôi đã viết anh thành ra… thật sao?"

Anh gật đầu, nhưng ánh mắt vẫn lạnh lùng. "Mọi thứ trong thế giới này… đều là những gì ngươi viết ra. Và giờ, ngươi phải hoàn thành câu chuyện, nếu không… không chỉ ta mà cả thế giới này sẽ sụp đổ."

Linh Chi cảm giác tim mình thắt lại. Thế giới truyện mà cô tưởng chỉ là tưởng tượng, giờ đây đang hiện hữu trước mắt cô. Mọi nhân vật, mọi cảnh vật, đều… sống động. Cô nhìn quanh phòng, và nhận ra những chi tiết mà cô từng viết, giờ đã trở thành hiện thực.

"Có nghĩa là… tôi có thể thay đổi mọi thứ sao?" Linh Chi hỏi, nửa sợ hãi, nửa tò mò.

Hạo Nam cười khẽ, nụ cười vừa lạnh lùng vừa bí ẩn. "Ngươi có thể… nhưng hãy nhớ: một dòng chữ sai lầm cũng có thể khiến ta gặp nguy hiểm. Và… ngươi cũng không thể rời khỏi thế giới này nếu chưa hoàn thành định mệnh."

Linh Chi nuốt nước bọt. Ý nghĩ rằng mình phải bước vào câu chuyện mà mình từng tưởng tượng, sống cùng những nhân vật mà mình tạo ra… vừa khiến cô sợ hãi, vừa kích thích trí tò mò đến mức không thể cưỡng lại.

"Vậy… tôi phải làm gì bây giờ?" cô hỏi, mắt vẫn dán vào Hạo Nam.

Anh nghiêng đầu, ánh mắt sắc bén như xuyên thấu tâm can cô. "Hãy theo ta. Ngươi sẽ hiểu."

Chưa kịp phản ứng, Linh Chi cảm nhận cơ thể mình như bị hút vào một luồng ánh sáng trắng sáng chói. Tim cô đập nhanh, cơ thể như lơ lửng trong không gian mờ ảo, xung quanh là những dòng chữ cô từng viết, những cảnh quay từng xuất hiện trong truyện.

Và khi cô mở mắt ra… cô thấy mình đang đứng giữa một lâu đài nguy nga, với Hạo Nam ngay bên cạnh. Gió thổi qua, mang theo hương hoa và mùi đất ẩm. Mọi thứ đều sống động, chân thực, và… nguy hiểm.

Linh Chi biết một điều chắc chắn: cuộc đời cô từ giờ sẽ không còn giống trước nữa.

Cô đã bước vào thế giới của chính mình… nơi mà ranh giới giữa tưởng tượng và hiện thực trở nên mong manh. Và Hạo Nam – người mà cô từng chỉ viết trên giấy – giờ đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống mới của cô.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×