Sáng sớm hôm sau, ánh nắng xuyên qua cửa sổ cao của lâu đài, chiếu lên nền đá mát lạnh, tạo nên những vệt sáng lung linh. Linh Chi thức dậy với cảm giác vừa háo hức vừa hồi hộp. Cô biết rằng hôm nay Hạo Nam sẽ dẫn cô đi khám phá quá khứ của anh, nơi mà cô chưa từng đặt chân.
Hạo Nam đứng trước cửa phòng, ánh mắt sâu thẳm nhưng dịu dàng. “Ngươi đã sẵn sàng chưa?”
Linh Chi hít một hơi sâu, cố gắng giữ bình tĩnh. “Tôi sẵn sàng,” cô đáp, giọng run run nhưng kiên quyết. Cô nhận ra rằng mối quan hệ giữa cô và Hạo Nam đang dần trở nên phức tạp: vừa là nhân vật cô viết, vừa là con người thật đang sống trong thế giới này.
Họ đi dọc hành lang dài, nơi ánh sáng từ các ô cửa sổ tạo ra những bóng hình lung linh. Hạo Nam dẫn Linh Chi đến một căn phòng bí mật trong lâu đài, nơi chứa những vật dụng cũ kỹ, bức tranh và những cuốn nhật ký đã nhuốm màu thời gian.
“Đây là nơi ta từng lưu giữ những kỷ niệm quan trọng nhất,” Hạo Nam nói, giọng trầm lắng. “Ngươi sẽ hiểu hơn về ta – không phải Hạo Nam trên giấy, mà là Hạo Nam thực sự.”
Linh Chi bước vào, mắt dán theo từng chi tiết. Cô nhận ra rằng mọi vật dụng, từng bức tranh, từng trang nhật ký… đều chứa đựng câu chuyện chưa kể, những bí mật mà chỉ Hạo Nam mới biết.
Anh mở một cuốn nhật ký cũ, trang giấy vàng ố. “Đây là nhật ký của ta khi còn nhỏ. Ngươi sẽ thấy con người thật của ta, những nỗi cô đơn, những giấc mơ và cả những thất bại mà không ai biết.”
Linh Chi cầm cuốn nhật ký, tay hơi run. Cô cảm giác tim mình nhói lên. Quá khứ của Hạo Nam, vốn chỉ là tưởng tượng trên giấy, giờ trở nên thật đến mức cô có thể cảm nhận được nỗi đau, niềm vui và cả nỗi cô đơn của anh.
Họ ngồi xuống bên cạnh nhau, ánh sáng từ cửa sổ chiếu lên khuôn mặt Hạo Nam, làm nổi bật từng nét nghiêm nghị pha chút dịu dàng. Linh Chi mở trang nhật ký đầu tiên, đọc từng dòng chữ với tâm trạng vừa hồi hộp vừa xúc động.
Những dòng chữ kể về tuổi thơ của Hạo Nam – về một gia đình phức tạp, về những nỗi cô đơn khi bị đặt quá nhiều kỳ vọng, về những lần thất bại mà anh phải giấu kín. Linh Chi cảm nhận được sự mạnh mẽ nhưng cũng rất con người trong anh, một Hạo Nam khác hoàn toàn so với hình tượng lạnh lùng mà cô từng viết.
Hạo Nam ngồi bên cạnh, im lặng nhưng ánh mắt luôn dõi theo cô. “Ngươi thấy đấy… mọi thứ ta trải qua đã định hình con người hiện tại. Ngươi phải hiểu rằng mỗi lựa chọn, mỗi hành động của ta đều có nguyên nhân, và cũng như ngươi… ta đang học cách cân bằng giữa lý trí và cảm xúc.”
Linh Chi cúi đầu, cảm giác vừa xúc động vừa rung động. Cô nhận ra rằng tình cảm dành cho Hạo Nam không chỉ là tưởng tượng nữa, mà là một phần quan trọng trong quyết định và cảm xúc của cô trong thế giới này.
“Anh… tôi hiểu hơn về anh rồi,” cô thầm nói, giọng run run. “Và… tôi cũng biết rằng mình sẽ không để anh phải cô đơn thêm lần nào nữa.”
Hạo Nam nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm nhưng dịu dàng. “Ta tin ngươi. Nhưng hãy nhớ, quá khứ chỉ là một phần. Thử thách thật sự sẽ đến khi cả quá khứ, hiện tại và cảm xúc của chúng ta va chạm.”
Trong khoảnh khắc yên lặng, Linh Chi cảm nhận được sự gần gũi chưa từng có với Hạo Nam. Cô biết rằng mỗi lần khám phá quá khứ, mỗi câu chuyện chưa kể, đều khiến cô rung động sâu hơn, đồng thời học cách giữ vững lý trí.
Sau một hồi, Linh Chi đóng cuốn nhật ký lại, cảm giác vừa hạnh phúc vừa lo lắng. Cô nhận ra rằng mạch tình cảm giữa cô và Hạo Nam đang phát triển một cách tự nhiên, nhưng cũng ẩn chứa những nguy hiểm nếu cảm xúc chi phối lý trí.
Họ rời căn phòng, bước vào sân trong, nơi ánh nắng chiều chiếu lên các tấm thảm đỏ. Hạo Nam dừng lại, ánh mắt nhìn cô nghiêm nghị nhưng ấm áp. “Ngươi đã học được nhiều hôm nay. Ngươi đã hiểu rõ hơn về ta, và cũng hiểu rằng tình cảm không chỉ là cảm xúc, mà còn là trách nhiệm.”
Linh Chi hít một hơi sâu, tim đập nhanh. “Tôi… tôi sẽ cố gắng cân bằng mọi thứ, anh à. Dù cảm xúc có mạnh mẽ đến đâu, tôi cũng sẽ giữ vững lý trí và bảo vệ anh.”
Hạo Nam mỉm cười, ánh mắt sâu thẳm nhưng dịu dàng. “Ta tin ngươi. Và từ khoảnh khắc này, chúng ta sẽ cùng nhau bước tiếp, đối mặt với thử thách, âm mưu, và cả những cảm xúc chưa được bộc lộ.”
Linh Chi nhìn anh, cảm giác vừa hạnh phúc vừa hồi hộp. Cô nhận ra rằng mỗi bước đi, mỗi quyết định, mỗi rung động trong tim đều sẽ viết nên câu chuyện mà cô từng tưởng tượng… nhưng giờ đã trở thành hiện thực.
Và cô biết rằng, từ khoảnh khắc này, tình cảm và trách nhiệm sẽ song hành, tạo nên những bước ngoặt quan trọng trong định mệnh của cô và Hạo Nam.