Người Vợ Nô Lệ

Chương 39: Người Vợ Nô Lệ


trước sau

Tư Noãn Noãn thở ra " phù " một tiếng giữ bình tĩnh, cho dù không còn tâm tư hy vọng xa vời nhưng không thể ngăn cản nổi sợ hãi trong lòng cô như vậy ngay được.
Đúng là vô dụng! Tư Noãn Noãn vừa đặt tay lên chốt cửa mở vào vừa mắng mình.
Bước vào trong phòng, Tư Noãn Noãn đóng nhẹ cửa lại.
Đứng trước cánh cửa vừa đóng một lúc, Lê Bá Sâm từ cái bàn làm việc mới ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm Tư Noãn Noãn nói.
" Cô biết cô đi trễ bao nhiêu phút không? " bình thường đi rất nhanh, nhưng hôm nay Tư Noãn Noãn lại đi chậm hơn.
Trước khi Tư Noãn Noãn đi đến biệt thự, Lê Bá Sâm đã đứng nhìn từ cửa sổ nhìn chằm chằm Tư Noãn Noãn. Cũng không biết tại sao bản thân anh lại lén la lén lút nhìn cô... nhưng không thể phủ nhận hình ảnh lúc nãy của cô vừa đi vừa nhìn ánh trăng kia rất đẹp.
Tư Noãn Noãn lắc đầu, Lê Bá Sâm nheo mắt nhìn cô một lúc lâu nói.
" Cởi đồ ra. " anh chỉ muốn nhìn xem trên cơ thể cô còn những vết bầm không thôi, nhưng không thể nào hỏi thẳng cô nên chỉ còn cách này thôi.
Tư Noãn Noãn đứng yên bất động thất thần, thì Lê Bá Sâm lại quát.
" Cô điếc hay sao? Đừng có nghĩ bản thân sắp làm mẹ của con trai tôi mà kiêu. "
Tức chết anh mà, cái con đàn bà chết tiệt này, sao lại có thể giả điếc như vậy. Vốn còn tâm tình để ý những vết bầm kia của cô, nhưng giờ chỉ làm anh càng chướng mắt thêm thôi.
Tư Noãn Noãn " a " lên một tiếng hồi phục lại tinh thần, không nhanh không chậm cởi bộ đồ trên người ra.
Rất nhanh, trên người cô không còn một mảnh vải che thân, thân hình gầy gò trắng nõn rất nhanh đập vào mắt Lê Bá Sâm. Nhưng vì làn da trắng nên có ra sao cũng không thể che đi hết toàn bộ những vết bầm tím trên người, cho dù có thoa thuốc mỗi ngày cũng không thể nào hết ngay được.
Lê Bá Sâm hơi hơi nhíu mày lại, nhìn chằm chằm từ đầu đến chân cô một lúc lại dừng ngay bụng của cô mới nói.
" Khi nào có thai, ba tháng đầu tôi sẽ không chạm vào cô. " dừng một chút anh lại nói.
" Nhưng... để mang thai nhanh nên đêm nào cô cũng phải tự mình đến đây, lần sao tôi sẽ không để ai dặn dò cô đâu, nên đừng suy vong vọng tưởng sẽ không bị phạt. "
Nghe đến chữ " PHẠT " Tư Noãn Noãn không khỏi run rẩy nhưng rất nhanh bình thường lại, Tư Noãn Noãn ngẩng đầu nhìn Lê Bá Sâm khẽ hỏi.
" Sinh xong con, tôi có thể rời đi sao? " chỉ cần thấy Lê Bá Sâm gật đầu thì cô sẽ không bị làm sao nữa, sinh xong cũng không quá lo lắng.
" Bùm. " Lê Bá Sâm chỉ cảm thấy đầu mình đang bị ai đó làm nổ tung. Anh nhìn chằm chằm Tư Noãn Noãn, trầm giọng nói.
" Cô đang muốn nói gì? " cô ta muốn rời khỏi anh?
" Sinh xong con, tôi và anh sẽ ly hôn đúng không? " Tư Noãn Noãn trong lúc đang nói, không để ý sắc mặt của Lê Bá Sâm, Lê Bá Sâm lúc này mặt đã đen như đáy nồi.
Anh không nhanh không chậm đứng dậy đi đến trước mặt Tư Noãn Noãn không kiêng dè người bên Nhà Chính kia sẽ trách mắng mà hung hăng hạ xuống má Tư Noãn Noãn một cái tát mạnh " CHÁT. "
Hai mắt Lê Bá Sâm đỏ ngầu lửa giận, nghiến răng nghiến lợi nói.
" Tư Noãn Noãn, đừng quên thân phận của mình trong cái nhà này là gì? Cô nghĩ sinh xong con có thể rời đi sao? Cô... " bóp chặt cằm Tư Noãn Noãn. Từng câu từng chữ Lê Bá Sâm nói cũng chính là đòn trí mạng của anh sao này.
" Chẳng qua cũng chỉ là một kẻ hèn, được tôi cứu vớt thôi, nên đừng có mà mơ tưởng được đưa ra yêu cầu gì. Chưa có sự đồng ý của tôi... cô đừng mơ mà rời đi. " muốn rời đi sao? Tư Noãn Noãn thế mà lại muốn rời đi sao? Lê Bá Sâm anh là ai nào đâu để một cô gái muốn đi là đi ở là ở.
Tư Noãn Noãn càng muốn đi, thì anh vĩnh viễn không để cô ta đi. Anh sẽ nhốt... nhốt cô ta trong Lê Gia này của anh một đời, ngay cả bước ra khỏi nhà này... anh cũng tuyệt đối không cho.
Lê Bá Sâm ngoài giận cũng chỉ còn là lửa giận, anh không nói nhiều và càng không quan tâm Tư Noãn Noãn đang nghĩ gì, anh cứ thế hung hăng ôm cô lên quăng mạnh xuống giường.
Tay anh nắm lấy tay cô giữ chặt, đôi môi lại bắt đầu không an phận mà hung hăng hôn lấy hôn để cô, vì không vừa lòng, anh không chỉ hôn mà còn cắn mạnh lên đôi môi cô, lại dần dần buông môi cô ra đi xuống.
Tư Noãn Noãn đau đớn, cự quậy, chính là cô vừa mới định la lên liền " CHÁT CHÁT CHÁT ".
Những cái tát không khống chế lực nặng nhẹ mà hung hăng đánh mạnh vào mặt Tư Noãn Noãn, Tư Noãn Noãn bị đánh đến khóe môi chảy máu. Muốn la cũng không la được, hai mắt đỏ ửng tuôn ra dòng lệ nóng.


Lê Bá Sâm không nhìn đến, hôn xuống dần, vừa hôn vừa cắn, những cái dấu vết ân ái rất nhanh xuất hiện trên cổ và vai trắng nõn của cô còn có vài ba vết bầm nhẹ của Tư Noãn Noãn, Lê Bá Sâm cứ hung hăng hạ xuống những vết ân ái xanh tím ghê rợn trên người cô, xuống dần và xuống dần.
Nhìn hai nhũ hoa trên ngọn đồi cao cao của cô, môi anh câu lên cười chế giễu, một câu không nói mà cứ hung hăng mút lấy mút để nhũ hoa của Tư Noãn Noãn.
Vài lần dai dai nhẹ nhàng, như tìm được hứng thứ từ tiếng rên rỉ của Tư Noãn Noãn khi mỗi lần anh mút lấy, Lê Bá Sâm lại trêu đùa Tư Noãn Noãn, mút cũng không bao lâu liền cắn mạnh xuống nhũ hoa.
" A. " Tư Noãn Noãn ăn đau thét lên một tiếng.
Lê Bá Sâm cũng không để ý gì, cứ húp mặt vào ngực Tư Noãn Noãn mút, mãi một lúc sau anh mới buông nhũ hoa cô ra, tay cũng buông lỏng tay cô ra cứ nhìn chằm chằm Tư Noãn Noãn một lúc nói.
" Tôi sẽ nhẹ nhàng. " nhìn thấy hai mắt Tư Noãn Noãn đỏ ửng, anh cũng không thể làm gì hơn phải nhịn xuống cơn tức giận của mình, anh cũng biết nhiều lần anh không quan tâm cô nhưng... nhưng không hiểu sao hôm nay nhìn thấy Tư Noãn Noãn khóc nhưng trong ánh mắt không còn hình bóng anh nữa... thì anh lại cảm thấy... trong lòng lại đang nhói...
Lê Bá Sâm cố hít một hơi sâu giữ bình tĩnh nhìn chằm chằm Tư Noãn Noãn.
Tư Noãn Noãn hai mắt đỏ ửng nhưng vẫn không nói câu gì ngoài trừ im lặng, Lê Bá Sâm nhìn một lúc lâu, cảm giác chính anh nói chuyện với cô nhưng cô lại không quan tâm đến, cố ý làm lơ câu nói của anh, hai mắt anh nheo lại gầm nhẹ.
" Tôi nhỏ nhẹ với cô, cô cũng không thích sao? "
"... " Tư Noãn Noãn vẫn im lặng.
Lê Bá Sâm nheo mắt nguy hiểm, nhếch môi lên thầm nói " được lắm, nếu như cô đã không muốn dịu dàng không muốn được tôi cưng chiều lúc ở trên giường, thì từ giờ cứ như vậy đi. "
Tư Noãn Noãn nhìn ra ý cười trong mắt Lê Bá Sâm trong lòng không khỏi sợ hãi, cô vội vàng lùi về sau thì Lê Bá Sâm nắm lấy chân cô kéo đến nói.
" Tư Noãn Noãn, rượu mời không uống mà muốn uống rượu phạt thì tôi sẽ chiều cô. " lời của anh vừa dứt, Tư Noãn Noãn chỉ cảm thấy nơi hang động đang có bàn tay Lê Bá Sâm mò tới, chính là khi cô còn chưa chuẩn bị tinh thần, nơi đó càng chưa tiết ra dịch thì hai ngón tay của Lê Bá Sâm hung hăng đâm sâu vào trong cô.
" A " tiếng thét của Tư Noãn Noãn vang lên.
" Đừng xin anh... xin anh á... " đau quá... đau quá sẽ hư mất... nơi đó sẽ hư mất...

Chính là mặc kệ tiếng thét cùng tiếng cần xin của Tư Noãn Noãn, Lê Bá Sâm vẫn hung hăng dùng hai ngón tay ra vào sâu trong cô.
Lê Bá Sâm một chút cũng không để ý đến Tư Noãn Noãn, hai ngón tay của anh cứ đâm sâu vào trong cô, anh cúi xuống cắn mạnh lên hai nhũ hoa đang cương cứng kia, cứ cắn mạnh liên tục, lại cắn khắp cổ của cô để lại vô số dấu vết ân ái ghê rợn lên.
Nhìn nước mắt nước mũi tèm lem cả gương mặt của Tư Noãn Noãn, Lê Bá Sâm môi câu lên mỉa mai nói.
" Không phải cô thích bị như vậy sao? " hai ngón tay càng ra vào nhanh hơn.
" Càng đau càng sung sướng mà không phải sao? HAHAHA., "
" A... a... a xin anh... xin anh... hư... hư mất... " Tư Noãn Noãn bị đau đến không nhịn được nữa mà là cầu xin thêm một lần nữa.
Nhưng đáp lại cô vẫn là ánh mắt hờ hững trêu tức của anh
Lê Bá Sâm kéo dây kéo quần ra, lôi vật nam tính cương cứng to lớn ra, chính anh chen vào giữa chân cô dùng vật nam tính cọ cọ miệng hang động mà không vào cứ cọ như vậy một lúc lại hung hăng đâm mạnh vào.
Lê Bá Sâm không khỏi " A " lên một tiếng sung sướng.
Anh hít một hơi sâu, nắm lấy hai chân cô đặt lên vai, anh bắt đầu vận động ra vào nhanh dần dần, hết làm trực diện đến kéo một chân cô lên mà hung hăng đâm sâu vào trong cô.
Vật nam tính của anh càng ma sát sâu trong cô lại càng to lớn hơn một vòng, Lê Bá Sâm cứ hung hăng mà ra vào.
" Chậm... chậm một chút... ư... ưm... " Tư Noãn Noãn không nhịn được nói một tiếng nhưng Lê Bá Sâm vẫn không nhìn đến, cứ hung hăng rút ra rồi đâm sâu trong cô.
" BẠCH BẠCH BẠCH " tiếng da thịt chạm nhau ngày càng vang lên to hơn.
Mãi một lúc lâu, Lê Bá Sâm rốt cuộc cũng ra.
" BẠCH BẠCH BẠCH "

" Ư... ư... "
Anh rút ra rồi lại đâm sâu vào hơn trăm lần thì " A " lên một tiếng bắn xối xả vào trong Tư Noãn Noãn, Tư Noãn Noãn thở phì phò còn đang vui mừng vì nghĩ sớm nhưng chính là còn chưa được hai mươi phút thì cô cảm nhận được vật nam tính của anh đang dần dần tỉnh lại.
Tư Noãn Noãn sợ hãi muốn trốn, cô bò đi nhưng còn chưa thoát khỏi thì liền bị nắm chặt lại.
Lê Bá Sâm hai mắt đỏ ngầu, giọng nhiễm dục khàn khàn nhưng vẫn không giấu được sự tức giận trong đó.
" Ai cho cô trốn. "
" CHÁT. " lời nói của Lê Bá Sâm vừa dứt, không đợi cô nói gì anh lại hung hăng đánh mạnh vào bờ mông căng tròn của cô.
Giống như tìm thấy sự thích thú mới, Lê Bá Sâm hung hăng đánh mạnh vào mông cô liên tục.
" CHÁT CHÁT CHÁT " tiếng đánh cứ thế vang lên.
Tư Noãn Noãn ăn đau hai mắt đỏ ửng la lên.
" Xin anh... đừng đánh... a... a... "
Nhìn thấy mông của cô đã đỏ bừng, còn có chút sưng to, anh mới dừng đánh liên tục ra vào kiểu doggy. Tay anh nắm chặt lấy tóc cô kéo đầu cô đến gần tạo thành một đường cong, Lê Bá Sâm cứ thế mà đâm sâu vào trong cô, cũng vì kiểu này làm cho vật nam tính càng vào sâu hơn, Tư Noãn Noãn càng khoái cảm cùng với đau đớn xen lẫn.
" Ư... ư...a... a... ưm... nhẹ... nhẹ...aaaa"
" Đau...a aaa.. "
Hơi thở nặng trĩu cùng với tiếng rên rỉ cứ liên tục vang lên. Cũng không biết Tư Noãn Noãn đã đạt đến cao trào bao nhiêu lần nhưng khi Lê Bá Sâm lần ba phun trào sâu trong cô đã là bốn tiếng sau.
Tư Noãn Noãn cả người mềm nhũn, hai mắt tuy mở không lên nhưng cô biết cô không thể ngủ ở đây nên có mệt cũng gượng dậy.

Tư Noãn Noãn bò xuống giường, cố lết theo thành tường mà đi đến chỗ quần áo lượm nhặt từng chiếc một mặc vào, lại cố gắng mở cửa bước ra khỏi phòng.
Lê Bá Sâm một câu cũng không nói chỉ lẳng lặng nhìn cô, lại nhìn thấy không ít vết xanh tím ân ái khi anh hạ xuống kia mày anh nhíu lại nhưng không nói gì.
Tư Noãn Noãn vừa bước ra khỏi phòng, chân cô không trụ được nữa mà ngồi bệch xuống, hai mắt thờ thẫn, tủi thân mà nhỏ giọng thút thít một lúc mới cố gắng ngồi dậy cầm cây nhỏ chống đỡ đi xuống từng nấc thang một.
Cơn đau quen thuộc truyền đến, nước mắt đau khổ cùng với tủi thân tuôn ra liên tục, Tư Noãn Noãn mím chặt môi xuống đến dưới, nhìn đồng hồ treo trên tường kia.
Bây giờ đã gần ba giờ sáng... mới gần ba giờ cũng đúng, hôm nay anh ta gọi cô đến sớm hơn.
Tư Noãn Noãn khó khăn đi ra khỏi ngôi biệt thự, lại đi đến con đường quen thuộc đến nhà nhỏ của cô...




trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!