Sáng sớm, ánh nắng xuyên qua rèm cửa, chiếu lên bàn phím còn vương dấu vết đêm trước. Lục Dạ mở máy, tim vẫn còn nhịp rộn ràng sau thử thách ngày hôm qua. Hình ảnh Hàn Thần bên cô trong dungeon vẫn sống động trong tâm trí: ánh mắt lạnh nhưng dịu dàng, nụ cười vừa nghiêm nghị vừa ấm áp, khiến tim cô nhói lên từng nhịp.
Khi đăng nhập vào Thiên Hạ Vô Song, sảnh guild đã đầy ắp tiếng cười, tiếng chat rộn ràng về nhiệm vụ mới: "Thiên Cực Tháp – Thử thách guild tối cao", nơi guild của họ sẽ phải đối đầu trực tiếp với hai guild mạnh nhất server trong PvP + PvE kết hợp, thử thách kỹ năng và chiến thuật của toàn guild.
Dòng chat của Hàn Thần hiện lên:
"Lục Dạ, hôm nay sẽ cực kỳ khó. Nhưng chỉ cần em sát cánh cùng tôi, không có gì phải lo."
Cô hít sâu, tim vừa hồi hộp vừa háo hức. Đây là lần đầu tiên guild họ phải đối đầu với hai guild mạnh nhất server trong cùng một nhiệm vụ. Áp lực lớn, nhưng sự có mặt của Hàn Thần khiến cô cảm thấy an toàn.
Khi dungeon mở ra, không khí lạnh lẽo, quái vật xuất hiện dày đặc, guild đối thủ áp sát. Lục Dạ run run nhưng vẫn tập trung, theo sát Hàn Thần. Anh đứng cạnh, ánh mắt nghiêm nghị nhưng dịu dàng, nhắn nhỏ:
"Tin tưởng tôi, mọi chuyện sẽ ổn."
Cô gật đầu, cảm giác vừa hồi hộp vừa an toàn. Guild đối thủ ngay lập tức triển khai chiến thuật tấn công phối hợp, ép guild của họ vào góc. Lục Dạ bị trúng chiêu mạnh, HP giảm nhanh. Hàn Thần lao tới, dùng skill tạo khiên ánh sáng, chắn cho cô. Cô đỏ mặt, tim nhói lên: “Anh… lúc nào cũng đúng lúc xuất hiện để cứu mình.”
Trong trận combat căng thẳng, guild họ phải vừa né skill, vừa phối hợp dồn sát thương vào boss, vừa đối phó guild đối thủ. Lục Dạ nhấn skill chính xác, né chiêu thành công. Hàn Thần nhắn:
"Rất tốt, cứ thế tiếp tục."
Cô đỏ mặt, tim rộn ràng. Không chỉ vì lời khen, mà còn vì cách anh luôn dõi theo, bảo vệ và tin tưởng cô, khiến cảm giác an toàn và rung động lan tỏa.
Đến boss giữa, áp lực tăng gấp đôi. Guild đối thủ dùng chiến thuật chia tách team, cố gắng ép guild của họ lạc hướng. Lục Dạ bị kẹt trong vòng vây, chuẩn bị mất HP nặng. Hàn Thần lao tới, tạo shield và kéo cô ra khỏi nguy hiểm, đồng thời dồn sát thương vào boss. Cô nhìn anh, trái tim nhói lên: “Anh… sao lúc nào cũng xuất hiện đúng lúc để cứu mình?”
Sau trận combat căng thẳng, guild họ tiến sâu vào dungeon. Hàn Thần nhắn nhỏ:
"Lối đi phía trước nguy hiểm, đi theo tôi."
Cô đi theo, cảm giác từng bước đều gần gũi anh hơn. Mỗi khi anh hướng dẫn, mỗi khi skill che chắn hay bảo vệ, cô đều cảm nhận cử chỉ sủng nhẹ nhưng đầy ấm áp, khiến cô vừa bối rối vừa hạnh phúc.
Boss cuối xuất hiện, sức mạnh vượt xa tưởng tượng. Guild phải hợp lực để né chiêu, phối hợp skill chuẩn xác. Hàn Thần điều phối team đi đúng vị trí, nhấn skill kịp thời, vừa bảo vệ cô vừa dồn sát thương vào boss. Lục Dạ phối hợp nhịp nhàng, lần đầu cảm nhận được cảm giác “đôi cánh” khi làm việc cùng ai đó mà nhịp tim hòa cùng nhau.
Trong lúc combat căng thẳng, Hàn Thần nhắn nhỏ:
"Đừng quá mệt, tôi sẽ che chắn cho em."
Cô đỏ mặt, tim nhói nhói, cảm giác vừa hồi hộp vừa ngọt ngào. Lần đầu tiên, ngoài lời nhắn, cô còn nhận ra sự quan tâm tinh tế, vừa sủng vừa nghiêm túc, khiến trái tim cô rung động mạnh mẽ.
Cuối cùng, sau nhiều giờ phối hợp, guild của họ đánh bại boss cuối và vượt qua guild đối thủ. Các thành viên reo hò, nhưng Lục Dạ chỉ nhìn Hàn Thần, tim vẫn còn rung động. Anh nhắn:
"Hôm nay em rất xuất sắc. Không chỉ trong game, mà cả nhịp tim em cũng phối hợp hoàn hảo."
Cô mỉm cười, cảm giác ngọt ngào lan tỏa khắp người. Trước đây, cô từng nghĩ rằng game chỉ là trò chơi, nhưng giờ đây, từng chiêu, từng khoảnh khắc bên Hàn Thần đã tạo nên một thế giới vừa hồi hộp, vừa lãng mạn, vừa ấm áp.
Khi offline, Hàn Thần bất ngờ xuất hiện trước cửa phòng cô, ánh mắt dịu dàng. Cô ngạc nhiên, tim nhói lên: “Anh… sao đến đây?”
Anh cười khẽ, đặt tay lên vai cô một cách nhẹ nhàng nhưng đầy ý nghĩa:
"Muốn xem em ngoài đời có rối như trong game không."
Cô đỏ mặt, cảm giác vừa bối rối vừa vui. Lần đầu tiên, ngoài game, họ tương tác trực tiếp, cử chỉ sủng nhẹ khiến cô rung động. Anh kéo cô ra quán cà phê gần đó, ngồi cạnh, ánh mắt luôn dõi theo cô, làm cô cảm thấy vừa an toàn vừa hạnh phúc.
Trong lúc trò chuyện, Hàn Thần nhắc lại trận combat:
"Em thật sự phối hợp tốt, tôi tự hào về em."
Cô cười, tim nhói lên, cảm giác vừa ấm áp vừa hạnh phúc: “Anh… sao lúc nào cũng khiến mình vừa lo vừa vui vừa ngọt như vậy?”
Anh mỉm cười, ánh mắt dịu dàng:
"Vì tôi quan tâm em, không chỉ trong game mà còn ngoài đời."
Khoảnh khắc ấy, ánh sáng chiều tà phản chiếu lên khuôn mặt hai người, tạo cảm giác vừa lãng mạn vừa ấm áp. Cô nhận ra, ngoài chiến thắng, ngoài game, cảm giác được bảo vệ, được sủng chiều và tin tưởng mới là điều khiến trái tim cô rung động sâu nhất.
Đêm xuống, khi ánh đèn thành phố phản chiếu qua cửa sổ phòng cô, Lục Dạ ngồi bên bàn, lòng tràn ngập cảm xúc. Thử thách mới đã hoàn thành, mối quan hệ giữa cô và Hàn Thần trở nên rõ ràng hơn, và trái tim cô đã mở ra một chương mới: mối quan hệ vừa hồi hộp, vừa ngọt ngào, vừa sủng, vừa có chút hồi hộp khi đối diện với thử thách và tình cảm thật ngoài đời.
Cô mỉm cười, biết rằng hành trình này sẽ còn nhiều thử thách, nhiều cảm xúc, và nhiều khoảnh khắc rung động hơn nữa, nhưng trái tim cô đã sẵn sàng bước tiếp, cùng Hàn Thần, trong game và ngoài đời.