nhận chồng chứ không nhận job ôsin

Chương 9: Nhận Chồng Chứ Không Nhận Job Ôsin


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Cuộc sống hôn nhân dù ngọt ngào nhưng không thiếu những lúc “dở khóc dở cười” khiến tôi và anh phải vừa xử lý vừa ôm bụng cười. Một hôm, anh quyết định trổ tài nấu ăn để tạo bất ngờ cho tôi. Nhưng vì không quen bếp núc, anh đã quên tắt bếp và món ăn cháy đen không thể nhận ra. Tôi bước vào bếp, mũi ngửi thấy mùi khét lẹt, vừa cười vừa nói: “Anh định nấu món gì vậy? Món này chắc chỉ dành cho... người ngoài hành tinh thôi!” Anh cười bẽn lẽn: “Lần đầu làm mà, cho anh thêm cơ hội nhé!” Không chỉ có chuyện bếp núc, mà những lúc cùng đi siêu thị cũng đầy những pha “oái oăm”. Một lần, anh đẩy xe hàng nhưng quên khóa bánh xe khiến xe lao đi như tên lửa, đụng phải kệ hàng khiến đồ đạc rơi tung tóe. Cả tôi và nhân viên siêu thị đều ngỡ ngàng rồi cười ngặt nghẽo. Anh cười hì hì: “Em xem, anh đã làm cho cả siêu thị náo loạn rồi!” Những tình huống hài hước ấy khiến tình cảm chúng tôi thêm phần gắn bó. Không cần phải quá hoàn hảo, chỉ cần bên nhau, sẻ chia những giây phút đời thường cũng đủ để làm nên hạnh phúc. Tôi nhận ra rằng, bên cạnh sự mạnh mẽ và kiên cường, cuộc sống còn cần những phút giây giản dị và tiếng cười. Và anh chính là người mang lại điều đó cho tôi.

trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.