Sáng hôm sau cả bốn người cùng nhau thu dọn hành lí trở về nhà vì hắn và Duy còn có công việc quan trọng cần giải quyết nên phải về sớm hơn dự kiến ban đầu.Sau khi hắn lái xe đưa nó và Ly về nhà thì hắn và Duy cùng nhau đến công ty.
Nó và Hương Ly nằm nghỉ ngơi một chút thì cùng nhau đến tổ chức để quản lí một số việc ở đó.
- Chào đại tỉ.
Khi nó và Ly vừa đến thì đám đàn em đều kéo nhau ra làm nghi thức chào đón long trọng,nó đưa mắt nhìn sang Linda với vẻ mặt đầy sự khó chịu,Linda hiểu ý liền kêu bọn đàn em quay về vị trí ai làm việc nấy,về sau cũng sẽ không có nghi thức chào hỏi kiểu này nữa.
- Haizzz được nhiều kính trọng như vậy tại sao còn phải gắt gao với họ làm gì_ Hương Ly nói
- Kiểu chào hỏi sến súa này là do ba tao đặt ra nhưng tao thì không thích,quá khoa trương rồi.
Cả hai đến phòng làm việc của nó,nó thì ngồi làm việc với đống tài liệu chất chồng còn Hương Ly thì thảnh thơi ngồi chơi game.Một lúc sau đó Linda bỗng nhiên đột ngột xông vào thở gấp gáp với vẻ mặt hốt hoảng.
- Đại...đại tỉ,bọn người bên Lion đang đứng trước cổng cố ý muốn gây sự với chúng ta.
Nghe Linda nói xong một chút phản ứng của nó cũng không có,biết rằng bọn người bên Lion đó là đồng minh của ông Trương Hàn nhưng thế thì đã sao nào.Ông Trương Hàn đó đã bị tổ chức của nó hủy hoại danh tiếng ngay cả chỗ đứng cũng không còn vậy mà đồng minh của ông ta đến đây gây rối có phải tự tìm lấy chỗ chết hay không.Nó nhìn Linda cười với vẻ mặt đầy thích thú vì nghĩ sẽ có chuyện hay sắp diễn ra.
- Cho bọn họ vào đây.
- Cái gì?Sao mày lại dẫn hổ vào nhà_ Hương Ly tức giận quăng luôn máy chơi game hàng hiệu đang cầm trên tay.
- Mày nghĩ bọn chúng là hổ sao?_ nó nhìn Ly cười.
Hương Ly hiểu ánh mắt và nụ cười đó của nó,Ly chỉ cần đứng một bên xem nó xử lí đám người chuột nhắc đó là được rồi,còn mọi chuyện cứ để La Thanh Thanh này lo.
Linda chạy ra ngoài ra lệnh cho đám đàn em mở cổng cho bọn chúng vào,lúc này nó và Ly đến đại sảnh nơi tiếp đãi những vị khách,cho dù là khách quý kẻ thù hay kẻ tiểu nhân đều được chào đón ở đây cả,quan trọng là cách tiếp đãi sẽ khác nhau một chút thôi.
Nó ngồi vào chiếc ghế thuộc chủ sở hữu của thủ lĩnh,ngay sau khi nhìn thấy bọn chúng bước vào nó đã nở nụ cười khinh khỉnh nhìn bọn chúng.
- Các người quả thật gan to hơn gấu,dám kéo một đám người đến chỗ của tôi gây rối quả thật đáng để những người trong giang hồ kính nể đấy.
Nó nói ra câu này khiến bọn chúng tức không chịu nổi,tên thủ lĩnh của Lion đứng ra nói chuyện với nó.
- La Thanh Thanh cô đừng ở đó mà tự cao,một ngày nào đó cũng sẽ có người hạ bệ băng nhóm các người.
- Hahahaha,đúng là không biết tự lượng sức mình.Nói đi...mục đích của các người đến đây là gì?_ không vòng vo với đám người này nữa nó nhanh chóng vào vấn đề chính.
- Bọn tao muốn mày mau chóng thả cha còn Trương Hàn ra.
- Nếu không?_nó lạnh lùng nói làm cho không khí lúc này tự dưng lạnh hơn
- Bọn tao sẽ san bằng nơi này.
Khẩu khí người này quả thật ngông cuồng,bản thân đã đắc tội với người có danh tiếng trong giang hồ vậy mà còn có thể nói ra câu phi lí đến vậy.
- Chỉ là một băng đảng nhỏ bé mà đòi sang bằng tổ chức của tôi sao?Có phải các người đang mơ?_ nói đến đây ánh mắt nó toát lên vẻ tức giận mà mọi người thường nhìn thấy,cộng thêm vẻ mặt lạnh tanh có thể ra tay giết người không chớp mắt.
- Hừ!Vậy để xem tổ chức của các người mạnh đến cỡ nào?_ tên thủ lĩnh Lion phất tay ra hiệu cho cả đám đàn em xông lên,tên nào tên nấy đều cầm côn,gây sắt,roi thép trên tay cả.Vậy còn bên nó chuẩn bị gì đây
" Đùng" tiếng súng nổ vang lên phá tan bầu không khí hoảng loạn lúc này,người ra tay nổ súng đó chính là nó,một phát súng lên trần nhà cũng khiến bọn chúng câm như hến rồi.Và cũng ngay sau khi tiếng súng của nó vang lên thì một dàn đàn em của nó đứng thành một hàng,đồng loạt đưa súng hướng về phía Lion.
- La..La Thanh Thanh...cô..._ tên thủ lĩnh sợ đến nỗi chân tay bủn rủn cả rồi.
- Tôi có một trò chơi như thế này,chỉ cần một ngày bước lên một bước người của tôi sẽ nổ súng bắn tên đó cho đến khi nào không còn một ai sống sót mà thôi_ nó nói như vậy,cả đám bọn chúng còn không dám nhút nhít nữa huống hồ gì bước chân lên để tự nạp mạng.
Cả đám người Lion run sợ ngã khụy xuống đất,mặt mày tên nào tên nấy đều bị nó dọa đến nỗi tái xanh rồi.
- Bọn tôi sai rồi..xin cô tha cho bọn tôi con đường sống_cả bọn cùng đồng thanh cầu xin nó.
- Là các người tự tìm đến đây hùng hổ đòi thả người kia mà,tại sao bây giờ lại xìu hết rồi_ Hương Ly đứng khoanh tay nhìn bọn chúng cười nửa miệng vì mới bị nó dọa một chút thôi thì đã sợ đến vậy rồi thì sau này giang hồ còn xem bọn chúng ra gì nữa.
- Ông ta đã cho các người lợi lộc gì mà các người dám tìm đến tổ chức của bọn ta?_ nó hỏi với vẻ mặt đầy giận dữ.
- Tôi...tôi..._ tên thủ lĩnh ngập ngừng như không muốn nói ra.
Nó cảm nhận được ông ta đang cố che dấu chuyện đó nên vô cùng tức giận,nó cũng có thể đoán ra được rằng những gì ông ta cho bọn chúng cũng không phải ít,phải khiến bọn chúng vác sát đến đây nạp mạng quả thật không phải chuyện bình thường.
- Đưa bọn chúng vào trong_ nó quay sang nhìn Linda ra lệnh.
- Vâng ạ_ Linda gật đầu rồi ra hiệu cho đám đàn em ra tay hốt trọn đám người này nhốt vào bên trong,đối với những loại người này tốt hơn là nên bắt giữ rồi từ từ khống chế bọn chúng sau.
Sau khi Linda đã đưa bọn chúng vào trong thì nó và Ly cũng cùng nhau trở về phòng làm việc,vừa vào trong phòng Hương Ly đã lên tiếng nói với nó:
- Mày đã thay đổi rồi.
Nghe được câu này từ chính miệng của Ly làm cho nó có chút khó chịu,nó nhíu mày hỏi ngược lại Ly.
- Mày nói vậy là có ý gì?
- Trước đây mày chưa bao giờ nhân từ trước một kẻ thù nào cả vậy mà hôm nay mày lại dễ dàng tha cho bọn chúng như vậy sao?
Nó không hiểu tại sao Ly lại nói như vậy,trước đây quả thật nó giết người không gớm tay xem mạng người như cỏ rác không đáng quan tâm,thế nhưng sau bao lần trưởng thành nó cũng đã ngẫm nghĩ lại những việc làm trước đây của mình.Không lẽ Hương Ly lại muốn nhìn thấy một con quỷ giết người không gớm tay trở lại hay sao?
Nó ngồi xuống ghế rồi đưa mắt nhìn Ly với vẻ mặt thoáng buồn và nói:
- Trước đây là do tao nông cạn không suy nghĩ thấu đáo về những chuyện đó nhưng bây giờ tao đã trưởng thành rồi,không phải chuyện gì cũng có thể đem vũ lực ra giải quyết được.
- Nhưng nếu mày để bọn chúng ở lại lỡ sau này bọn chúng quay lại phản bội mày thì sao?_ Ly cũng chỉ vì lo lắng đến sự an nguy của nó mà thôi chứ không hề có ý trách móc nó.
- Nếu như vậy..._ vẻ mặt nó toát lên sự lạnh lùng_ Chính tay tao sẽ tiễn bọn chúng đến diêm vương.
Ánh mắt đó như muốn nói lên rằng :" Thuận ta thì sống còn nghịch ta thì chết" những kẻ phản bội nó chắc chắn sẽ chẳng bao giờ có kết cục đẹp cả.