Sáng thứ Hai tuần sau, lớp 10A1 lại rộn ràng với tiếng cười nói. Lan bước vào lớp, tay cầm theo một túi nhỏ chứa vài món đồ chơi đơn giản mà cô cùng nhóm bạn dự định dùng để tạo trò chơi trong vườn hoa. Hôm nay, Quân đề xuất một “trò chơi bất ngờ” dưới gốc cây lớn phía cuối sân, khiến Lan vừa tò mò vừa háo hức.
Khi cả nhóm ra vườn hoa, Quân đã chuẩn bị sẵn một số quả bóng nhỏ và vài mảnh giấy màu. Anh đứng giữa nhóm, giơ tay:
“Hôm nay chúng ta sẽ có một trò chơi nhỏ, vừa vui vừa giúp chúng ta chăm sóc vườn hoa tốt hơn. Ai hoàn thành nhiệm vụ đúng cách sẽ được… một phần quà bất ngờ.”
Lan nheo mắt, cười tinh nghịch: “Quân, cậu nghĩ ra trò này chắc là để bắt chúng ta chạy lung tung và cười ầm lên thôi nhỉ?”
Quân chỉ cười, ánh mắt lấp lánh tinh nghịch. Nhóm bạn nhanh chóng chia đội, bắt đầu trò chơi. Nhiệm vụ đầu tiên là nhặt những mảnh giấy nhỏ ghi các loại hoa và đặt đúng chỗ mà chúng sẽ nở rực rỡ nhất. Lan cùng Quân thành một đội, vừa làm vừa trò chuyện.
Khi Lan cúi xuống nhặt giấy, tay vô tình chạm vào tay Quân. Cả hai giật mình, rồi cùng phá lên cười. Cảm giác vừa ngượng vừa vui khiến Lan thấy tim mình rung rinh.
Tiếp theo là nhiệm vụ tưới nước theo số lượng ghi trên giấy. Lan cẩn thận nhấc bình nước, Quân đứng bên cạnh hướng dẫn:
“Nhấn nhẹ thôi, để nước không tràn ra chậu khác.”
Lan làm theo, nhưng vẫn vô tình làm một ít nước văng lên chân Quân. Quân giật mình, mắt nhìn Lan đầy vẻ hài hước:
“Lan, cẩn thận nhé! Nước này không phải tắm cho mình đâu!”
Cả nhóm lại cười ầm lên, tiếng cười vang khắp sân trường. Trong khoảnh khắc ấy, Lan cảm thấy tình bạn và tình cảm học trò hòa quyện một cách tự nhiên, vừa ngọt ngào vừa hài hước.
Trò chơi kết thúc với chiến thắng bất ngờ của Lan và Quân. Mỗi người nhận được một chậu hoa nhỏ làm phần thưởng. Quân đưa chậu hoa cho Lan, nở nụ cười hiền:
“Lan, chúc mừng. Đây là phần thưởng cho sự hợp tác tuyệt vời của chúng ta.”
Lan đỏ mặt, cầm chậu hoa: “Cảm ơn… hôm nay thật vui!”
Khi ánh nắng chiều chiếu qua tán cây, nhóm bạn ngồi quanh ghế đá, nhấm nháp bánh kẹo và trò chuyện về những khoảnh khắc hài hước. Lan nhìn Quân, thấy ánh mắt cậu ấm áp và tinh nghịch, lòng rung lên một cảm giác đặc biệt.
Cô biết rằng, những trò chơi dưới gốc cây không chỉ là vui đùa, mà còn là cầu nối để những rung động tuổi học trò ngày càng rõ ràng hơn, nơi tình bạn, tình cảm và những nụ cười tạo nên những ký ức khó quên.