Minh là người đầu tiên lên tiếng: “Thôi, không được ngồi than vãn nữa! Mình đi tìm wifi khắp trường, vừa học vừa chơi nhé!” Cả nhóm nghe vậy lập tức đồng tình, háo hức chuẩn bị cho một cuộc “săn sóng” đặc biệt.
Cuộc phiêu lưu bắt đầu bằng việc cả nhóm mò ra sân trường, ngồi dưới gốc cây lớn – nơi mà mọi người truyền tai nhau là “điểm vàng” bắt sóng wifi. Không khí trong lành, tiếng chim hót ríu rít, nhưng sóng wifi thì yếu ớt, chập chờn như “chớp nhoáng”. Mỗi lần cố kết nối, Tú ngồi mím môi cố lướt web nhưng cứ vài giây lại bị đứng hình, đến mức sắp “phát điên” vì bực bội.
Sau một tiếng “chiến đấu” với sóng wifi yếu, nhóm quyết định chuyển chiến thuật. Họ len lỏi vào các quán cà phê quanh trường, giả vờ mua đồ uống rồi ngồi “mót” wifi miễn phí. Minh hóm hỉnh gọi đây là “chiến dịch trà đá miễn phí có bonus mạng”, còn nhóm thì cười nghiêng ngả với cái tên này.
Nhưng thử thách lớn nhất lại đến khi Minh quyết định leo lên tầng thượng của ký túc xá, nghe đồn sóng wifi ở đó mạnh nhất. Gió thổi mạnh đến mức Minh suýt bị “thổi bay” khỏi mái nhà, tay chân loay hoay bám víu vào lan can với vẻ mặt vừa lo vừa hài hước. Cả nhóm đứng dưới trấn an nhưng cũng không nhịn được cười khi nhìn cảnh tượng “thót tim” mà cũng rất “phiêu” này.
Trên đường đi tìm sóng, nhóm còn gặp những “đối thủ” không kém phần vui nhộn: các nhóm bạn khác cũng đang săn wifi, khiến khu vực tầng thượng biến thành một “trận đấu thể thao” không chính thức với những cuộc chạy nhảy, đuổi bắt tranh giành chỗ ngồi.
Cuối cùng, sau hàng giờ lùng sục khắp nơi mà không thành công, Minh và nhóm bạn đành chấp nhận sự thật phũ phàng: wifi ký túc xá bị hỏng và không thể sửa ngay hôm nay. Họ trở về phòng, mở laptop ở chế độ offline, tranh thủ đọc tài liệu giấy và… trò chuyện, cười đùa cho quên nỗi buồn “mất mạng”.
Dù thất bại trong việc tìm wifi, cuộc phiêu lưu đã để lại cho cả nhóm những kỷ niệm vui vẻ, sự gắn kết và tiếng cười sảng khoái giữa những ngày học căng thẳng.