Sáng thứ Hai, Thảo Ly trở lại lớp học, cảm giác vừa hồi hộp vừa hứng thú. Cô không ngừng nghĩ về sự kiện cuối tuần, về Hoàng Sơn – người bạn trực tiếp khiến cô cảm thấy vừa quen vừa lạ.
Khi ngồi vào chỗ, cô bất ngờ nhận thấy Hoàng Sơn cũng đang nhìn mình. Họ trao nhau một cái nhìn nhanh, ánh mắt vừa tò mò vừa thân thiện. Trái tim Thảo Ly nhói lên, nhưng cô cố gắng bình tĩnh.
Trong buổi học nhóm, Thảo Ly và Hoàng Sơn được xếp cùng bàn. Khi cô mở laptop để xem tài liệu, anh ngồi xuống, hơi nghiêng người để nhìn cùng.
“Em đã chuẩn bị phần trình bày chưa?” – Hoàng Sơn hỏi, giọng nhẹ nhàng.
“Mình đã chuẩn bị một chút… nhưng vẫn hơi lúng túng,” – Thảo Ly trả lời.
Anh mỉm cười, đưa mắt nhìn vào màn hình laptop của cô: “Không sao, chúng ta sẽ làm cùng nhau. Em sẽ làm tốt thôi.”
Những câu nói tưởng chừng bình thường lại khiến cô cảm thấy ấm áp, vì chúng mang cảm giác quen thuộc như khi trò chuyện online.
Trong giờ nghỉ, Thảo Ly nhận được tin nhắn từ nick Lạc Hoa (chính là của Hoàng Sơn) trên điện thoại cá nhân:
“Em có nhận ra những gợi ý hôm trước mình nhắc không? Có vẻ bọn mình đang gần hơn với việc lộ danh tính thật rồi.”
Thảo Ly đỏ mặt, nhắn lại: “Mình… mình có để ý một vài chi tiết… nhưng vẫn chưa chắc chắn.”
Hoàng Sơn nhắn tiếp: “Được thôi. Hãy từ từ thôi. Khi nào cảm thấy sẵn sàng, chúng ta sẽ tiết lộ nhau.”
Cả hai đều nhận ra rằng cảm xúc đang vượt ra ngoài màn hình, và những gợi ý về danh tính thật làm họ vừa hồi hộp vừa mong đợi.
Trong buổi học nhóm tiếp theo, Thảo Ly vô tình nhắc đến một sở thích mà chỉ cô và Lạc Hoa biết: thích nghe nhạc nhẹ khi làm bài. Hoàng Sơn lập tức liếc nhìn cô, nhíu mày một chút, rồi mỉm cười.
“Ngạc nhiên thật… em cũng thích nhạc nhẹ hả?” – anh hỏi, giọng vừa tò mò vừa dịu dàng.
Thảo Ly cười nhẹ: “Ừ, mình thấy dễ tập trung hơn.”
Khoảnh khắc ấy khiến cả hai nhận ra, những chi tiết nhỏ mà họ chia sẻ online bây giờ trùng khớp với thực tế, làm nhịp tim cả hai tăng lên vì hồi hộp.
Buổi tối, khi ký túc xá yên tĩnh, Thảo Ly ngồi nhìn điện thoại. Tin nhắn từ Hoàng Sơn xuất hiện:
“Mình nghĩ… có lẽ chúng ta đã đến lúc hé lộ nhau. Nhưng muốn làm theo cách thú vị, để cảm giác bất ngờ hơn.”
Thảo Ly hồi hộp, tay run run gõ trả lời: “Mình đồng ý… nhưng cũng hơi lo.”
“Không sao đâu. Chúng ta sẽ từ từ. Mọi thứ sẽ tự nhiên và vui vẻ thôi,” – Hoàng Sơn nhắn, giọn