Sau nụ hôn nồng cháy và đầy thăm dò đêm trước, Lãnh Kiệt và San San trở nên vô cùng căng thẳng. Lãnh Kiệt lại cố gắng dựng lên bức tường lạnh lùng, nhưng sự lạnh lùng đó không còn vững chắc nữa. Anh ta biết, anh đã vượt qua ranh giới, và việc đó khiến anh ta hoảng loạn.
Anh ta lập tức sắp xếp trở về thành phố, hủy bỏ các lịch trình còn lại. Suốt quãng đường về, không ai nói với ai câu nào.
Khi trở lại văn phòng, Lãnh Kiệt gọi San San vào. Anh ta ngồi đối diện cô, vẻ mặt mệt mỏi và dằn vặt.
"Chuyện đêm qua sẽ không được nhắc lại. Đó là sai lầm," Lãnh Kiệt tuyên bố, giọng anh ta khô khốc.
San San nhìn thẳng vào mắt anh, không hề run sợ. "Ngài Lãnh Kiệt, em không nghĩ đó là sai lầm. Em nghĩ đó là sự thật mà Ngài đang cố gắng chối bỏ. Tại sao Ngài lại sợ tình cảm đến vậy?"
Sự trực diện của cô đánh trúng vào điểm yếu của anh. Lãnh Kiệt đứng dậy, đi đến bên cửa sổ lớn. Anh ta nhìn ra ngoài, chìm trong im lặng một lúc lâu.
"Anh không sợ tình cảm," anh ta nói khẽ, giọng anh ta chứa đầy sự đau đớn. "Anh sợ sự phản bội đi kèm với nó."
San San biết đây là cơ hội của mình. Cô bước lại gần anh, nhẹ nhàng đứng sau lưng anh. "Em có thể lắng nghe, nếu Ngài cần nói."
Trong khoảnh khắc yếu lòng không ngờ tới, Lãnh Kiệt quay lại, ánh mắt anh ta đầy dâm vọng. Anh ta bắt đầu kể về quá khứ:
"Mẹ ruột anh... bà ta bỏ đi khi anh còn nhỏ. Bà ta nói yêu cha anh, nhưng rồi chạy theo một người đàn ông giàu có hơn. Bà ta dạy anh rằng tình yêu chỉ là công cụ để đạt được tiền bạc. Sau này, hôn thê cũ của anh, cô ta cũng dùng sự 'nghèo khó' giả tạo để tiếp cận anh, rồi lợi dụng quyền lực của gia đình anh để trục lợi. Anh thề sẽ không bao giờ để một người phụ nữ lợi dụng anh nữa. Đặc biệt là những người phụ nữ giàu có, giả tạo!"
San San cảm thấy trái tim mình thắt lại. Cô hiểu nỗi đau của anh, nhưng cũng nhận ra sự phức tạp của lời nói dối của cô. Cô là tất cả những gì anh ta sợ hãi: giàu có, nhưng lại đang giả tạo về thân phận.
Cô không nói gì, chỉ nhẹ nhàng ôm lấy anh từ phía sau. Cái ôm của cô không phải là sự cám dỗ, mà là sự thấu hiểu và xoa dịu.
Điểm nhấn Tình Cảm/Gợi Cảm
Khoảnh khắc Gợi Cảm: Lãnh Kiệt, trong phút yếu lòng và sự đau khổ dâng trào, đột ngột quay người lại, ôm chặt lấy San San. Đây là hành động đầu tiên anh ta thực hiện hoàn toàn dựa trên cảm xúc, không phải lý trí.
Sự khao khát của họ không chỉ dừng lại ở một cái ôm. Lãnh Kiệt cúi xuống, hôn cô cuồng nhiệt, không phải sự thăm dò mà là sự bùng nổ cảm xúc bị kìm nén. Anh ta bế cô lên, đặt cô lên bàn làm việc. Giữa đống tài liệu, họ để mặc cho cảm xúc dẫn lối. Cảnh ân ái (18+ trung bình) diễn ra vội vã nhưng đầy cảm xúc, nơi San San dùng sự dịu dàng và tình yêu của mình để chứng minh cô không giống bất kỳ người phụ nữ nào trong quá khứ của anh. Đây là lần đầu tiên, bức tường phòng thủ của Lãnh Kiệt hoàn toàn bị phá vỡ.
Tình Cảm: Sự thấu hiểu của San San đã xoa dịu vết thương quá khứ của Lãnh Kiệt. Anh ta chấp nhận sự gần gũi này như một sự cứu rỗi.