Lâm Hoàng, Chủ tịch tập đoàn giải trí quyền lực, đang ngồi trong phòng làm việc cá nhân.
Ánh mắt anh lạnh lùng và sắc bén, phản chiếu sự điềm tĩnh và quyền lực.
Sự yên bình trong cuộc sống anh đang bị đe dọa.
Thảo Nguyên, em gái ruột của vợ anh, vừa chuyển đến sống cùng.
Cô lấy lý do chuẩn bị cho việc học cao học.
"Anh Hoàng, em gái em ngoan lắm."
Giọng Bảo An, vợ anh, vang lên, đầy sự tin tưởng tuyệt đối.
"Em ấy cần chỗ ở gần trường. Em đã sắp xếp phòng cho em ấy rồi."
Lâm Hoàng mỉm cười trấn an vợ, nhưng ánh mắt anh không rời khỏi Thảo Nguyên.
Cô có vẻ ngoài ngây thơ, yếu đuối hệt như Bảo An.
Nhưng anh, một người đàn ông dày dặn kinh nghiệm, nhanh chóng nhận ra sự khác biệt.
Đó là sự tham vọng và tâm cơ lạnh lùng ẩn sau đôi mắt to tròn.
"Chào em, Thảo Nguyên."
Lâm Hoàng nói, giọng lịch thiệp nhưng giữ khoảng cách.
"Hy vọng em sẽ thoải mái ở đây."
Thảo Nguyên đáp lại bằng một nụ cười rạng rỡ.
Nhưng trong ánh mắt cô, Lâm Hoàng thấy rõ một tia tham lam và thèm muốn không thể che giấu.
Cô nhìn anh như một mục tiêu, một món tài sản cô khao khát chiếm đoạt.
Lâm Hoàng không hề rung động. Tình yêu anh dành cho Bảo An là vô song.
Nhưng cách Thảo Nguyên thể hiện sự khao khát đó quá trắng trợn đối với một người thân.
Tối hôm đó, Lâm Hoàng vào phòng làm việc.
Chỉ ít phút sau, cửa phòng làm việc gõ nhẹ.
Thảo Nguyên đứng đó.
"Anh rể, em xin lỗi, em chỉ muốn hỏi phòng bếp ở đâu ạ."
Cô nói, khuôn mặt hơi ửng hồng.
"Em có thể hỏi quản gia. Hoặc Bảo An."
Lâm Hoàng lạnh lùng trả lời, không mời cô vào.
"Em không cần phải đến đây."
"Em biết," Thảo Nguyên cúi đầu, ra vẻ hối lỗi.
"Nhưng em nghĩ anh rể bận, nên em không muốn làm phiền chị ấy."
Lâm Hoàng hiểu rõ: Mục đích của cô không phải là phòng bếp, mà là để tạo ra sự gần gũi riêng tư đầu tiên.
Anh quyết định theo dõi cô.
Trong những ngày tiếp theo, Thảo Nguyên luôn xuất hiện ở những nơi Lâm Hoàng ở.
Cô luôn cố tình mặc những trang phục làm nổi bật vẻ đẹp thanh xuân và sự ngây thơ của mình.
Áo mỏng, váy ngắn, những bộ đồ bó sát.
Một buổi sáng, Thảo Nguyên đứng trong bếp, mặc một chiếc váy cotton ngắn, cúi người tìm đồ trong tủ lạnh.
Cô biết Lâm Hoàng đang quan sát từ phòng ăn.
Lâm Hoàng nhìn cô, nhưng trong lòng anh chỉ có sự bực bội và cảnh giác.
Anh không hề rung động.
Anh giao cho thư ký riêng nhiệm vụ điều tra toàn bộ quá khứ và tài chính của cô em vợ.
Anh phải biết, sự tham vọng của cô có giới hạn đến đâu.
Tối hôm đó, Lâm Hoàng ôm Bảo An, cảm nhận sự yếu đuối và tin tưởng tuyệt đối của vợ.
Tình yêu dành cho vợ càng khiến anh căm ghét sự dối trá của Thảo Nguyên.
Anh biết, anh không thể đẩy Thảo Nguyên đi ngay, vì cô có thể hành động liều lĩnh.
Sự liều lĩnh đó sẽ gây nguy hiểm cho Bảo An.
Anh phải kiểm soát cô, khống chế cô, và thăm dò cô.
Lâm Hoàng nhìn ra ngoài cửa sổ.
Anh hít một hơi sâu.
"Em sẽ không bao giờ chạm được vào những gì thuộc về Bảo An, Thảo Nguyên."
"Anh sẽ để em nghĩ rằng em đã chiến thắng, nhưng thực chất, em sẽ chỉ là một quân cờ trong tay anh."
Anh đã quyết định. Anh sẽ đóng vai kẻ phản bội.