Ông Bố Bá Đạo Thời 4.0

Chương 14: Google Maps - Khi GPS Trở Thành "Bạn Đường"


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Một buổi chiều nọ, ông Tú chuẩn bị đi chợ nhưng không nhớ đường đến siêu thị mới vừa khai trương. Minh thấy vậy liền mở Google Maps trên điện thoại của bố.

"Bố nhìn này, bố chỉ cần gõ tên chỗ muốn đi, nó sẽ chỉ đường cho bố."

Lần đầu tiên thấy bản đồ hiện lên trên màn hình điện thoại, với một chấm xanh nhấp nháy cho biết vị trí hiện tại, ông Tú không tin vào mắt mình.

"Con ơi! Cái này nó biết đường đi từ nhà mình đến chợ!"

"Đó là GPS bố ạ, nó định vị vị trí của bố. Bố cứ đi theo hướng dẫn của nó là được."

Ông Tú cầm điện thoại, nghe giọng nói của Google Maps hướng dẫn: "Đi thẳng 200 mét rồi rẽ phải." Ông như một đứa trẻ vừa được tặng món đồ chơi mới.

Từ ngày đó, Google Maps trở thành "người bạn đường" không thể thiếu của ông Tú. Dù chỉ đi đến nhà hàng xóm cách nhà 100 mét, ông vẫn mở Maps để... "cho chắc ăn".

"Biết đâu có đường đi nhanh hơn," - ông giải thích khi bà Tú thắc mắc.

Điều hài hước nhất là cách ông tương tác với ứng dụng này. Sau mỗi chuyến đi, ông luôn nói một câu cảm ơn:

"Cảm ơn cô Maps nhé! Hôm nay cô chỉ đường rất tốt!"

"Cô Maps hôm nay có vẻ mệt, giọng không được to như ngày hôm qua."

"Cô Maps ơi, lần sau cô nhớ nói chậm hơn tí, tôi kịp nghe."

Một hôm, sau khi sử dụng Maps suốt cả ngày để đi nhiều nơi, ông Tú đột nhiên lo lắng:

"Con ơi, cô Maps có được nghỉ không? Làm việc hoài thế này có mệt không?"

Minh cười: "Bố ơi, đó là ứng dụng máy tính thôi, không phải người thật đâu bố."

"Nhưng mà giọng nó như người thật mà con. Tôi nghe mà thương, suốt ngày phải nói hoài."

"Bố muốn thì có thể tắt giọng nói, chỉ nhìn bản đồ thối."

"Không được! Để cô ấy nói đi, tôi thích nghe. Nhưng tối về tôi sẽ tắt điện thoại để cô ấy nghỉ ngơi."

Dần dần, ông Tú khám phá thêm nhiều tính năng của Google Maps. Ông học cách xem ảnh đường phố, tìm hiểu về các địa điểm xung quanh, và thậm chí đọc review của các quán ăn.

"Trời ơi! Tôi có thể nhìn thấy trước cả đường đi nữa!" - Ông thích thú khi biết tính năng Street View.

Ông thường ngồi ở nhà "du lịch" khắp nơi bằng cách sử dụng Street View:

"Hôm nay tôi sẽ đi dạo phố cổ Hội An."

"Chiều nay tôi ghé thăm chùa Một Cột."

"Tối nay tôi sẽ xem cầu Rồng Đà Nẵng."

Khi có bạn bè đến chơi, ông Tú trở thành hướng dẫn viên du lịch chuyên nghiệp nhờ Google Maps:

"Anh Dũng ơi, từ nhà anh đến đây có 3 cách đi. Cách này nhanh nhất nhưng đông xe, cách này xa hơn nhưng thoáng, cách này..."

"Chị Lan muốn đi chợ Bến Thành à? Để tôi xem... đi xe bus số 19, rồi xuống ở... Maps nó chỉ rõ lắm!"

Ông thậm chí in ra bản đồ giấy từ Google Maps để dự phòng:

"Biết đâu điện thoại hết pin, có bản đồ giấy cho chắc ăn."

Có lần, do không quen với việc cập nhật bản đồ, Google Maps dẫn ông vào một con đường đang sửa chữa. Ông phải quay xe lại, nhưng thay vì bực bội, ông lại nói:

"Cô Maps cũng không biết họ đang sửa đường. Thôi, lần sau cô nhớ cập nhật thông tin nhé!"

Một lần khác, ông lỡ tay chạm vào màn hình và thoát khỏi chế độ dẫn đường. Lúc bối rối không biết làm sao, ông lại nói chuyện với điện thoại:

"Cô Maps ơi! Cô đi đâu rồi? Tôi đang lạc đường này!"

Rồi ông gọi điện cho Minh: "Con ơi! Cô Maps của bố bỏ bố ở giữa đường rồi!"

Trong các buổi livestream, ông Tú thường chia sẻ về những khám phá mới với Google Maps:

"Các bạn ơi, ứng dụng Maps này thần kỳ lắm! Tôi có thể nhìn thấy nhà của tôi từ trên trời xuống!"

"Hôm nay tôi phát hiện ra chỗ bán phở ngon gần nhà nhờ Maps. Mấy năm nay đi ngang mà không biết!"

"Maps còn cho biết bao giờ có kẹt xe, bao giờ đông người nữa. Thông minh quá!"

Ông Tú bắt đầu đóng góp cho cộng đồng Google Maps bằng cách viết review các địa điểm đã đến:

"Quán cơm này ngon, chị chủ dễ thương. 5 sao!"

"Siêu thị này rộng, đồ đa dạng, nhưng hơi đông vào cuối tuần. 4 sao!"

"Bệnh viện này bác sĩ tận tình, y tá chu đáo. Khuyên mọi người!"

Ông thậm chí chụp ảnh các địa điểm và tải lên Maps để chia sẻ với mọi người.

Google Maps đã thay đổi hoàn toàn cách ông Tú di chuyển và khám phá thế giới xung quanh. Từ một người thường chỉ ở quanh khu phố, giờ ông dám đi xa hơn, khám phá nhiều nơi hơn.

"Trước đây tôi sợ đi lạc, giờ có cô Maps dẫn đường, tôi dám đi đâu cũng được!"

Ông cũng trở thành người được hàng xóm nhờ chỉ đường:

"Ông Tú ơi! Ông biết đường đi bệnh viện nào gần nhất không?"

"Để tôi hỏi cô Maps!" - Ông trả lời một cách tự nhiên.



trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!