Sarah tỉnh dậy trong căn phòng nhỏ của ký túc xá đại học, ánh nắng nhảy múa qua rèm cửa mỏng, chiếu lên chiếc bàn học ngổn ngang sách vở. Cô chớp mắt liên tục, cố gắng nhận định thực tại. Tất cả quá quen thuộc, nhưng đồng thời lại lạ lẫm đến mức khiến cô khó thở.
“Đây… đây là phòng mình sao?” – Sarah thì thầm, tay run run chạm lên chiếc bàn gỗ cũ kỹ. Mùi sách, mùi gỗ và mùi sữa pha đường len lỏi vào mũi, đánh thức ký ức xa xưa. Cô bước ra cửa, nhìn thấy hành lang quen thuộc, nơi từng chạy vội để kịp giờ học. Từng bước chân, từng âm thanh vang lên trong đầu, gợi nhớ những kỷ niệm mà cô tưởng chừng đã quên.
Nhưng Sarah vẫn không thể tin điều này là thật. Tối qua, cô đã… rơi, rồi mọi thứ tối sầm. Liệu đây có phải chỉ là một giấc mơ dài, được dệt nên từ tâm trí mệt mỏi và những hối tiếc trong lòng?
Cô đi đến bồn rửa tay, nhìn mình trong gương. Khuôn mặt phản chiếu trước mắt là Sarah 20 tuổi – đôi mắt long lanh, tươi trẻ, không một vết nhăn của tuổi đời, mái tóc đen óng mượt. Sarah hiện tại chớp mắt nhiều lần, miệng há hốc.
“Không thể… Tôi đang ở quá khứ thật sao?” – cô thốt lên, cảm giác tim đập mạnh đến mức cô tưởng như nhảy ra khỏi lồng ngực.
Đột nhiên, một hình ảnh lóe lên trong tâm trí cô: chính mình, đang ngồi trên ghế đá ở sân trường, cúi đầu chăm chú vào cuốn sổ tay. Sarah muốn chạy tới chạm vào, nhưng khi đặt tay lên không khí, cơ thể của người trẻ kia rung lên như nhận ra điều gì đó. Một cảm giác lạ lùng len lỏi: đây không chỉ là cơ hội để nhìn lại, mà là cơ hội để sống lại.
Sarah thử hít thở sâu, định thần lại. “Nếu đây là cơ hội thứ hai… thì tôi sẽ không bỏ lỡ. Tôi sẽ sửa tất cả những gì mình đã sai, bắt đầu từ hôm nay.”
Nhưng ngay khi cô chuẩn bị bước đi, mọi thứ trở nên mờ ảo. Sarah thấy những hình ảnh lấp lánh: mình trong tương lai, mình trong hiện tại, những gương mặt thân quen, những lời nói đã từng hối tiếc. Một giọng nói vang lên trong đầu cô, vang như tiếng thì thầm của số phận:
"Mỗi hành động đều có hậu quả. Thay đổi quá khứ là con dao hai lưỡi. Cẩn trọng, Sarah."
Sarah giật mình. Đây không còn là giấc mơ đơn thuần nữa – cô đang đứng trước lựa chọn: hành động, hay để mọi thứ diễn ra như trước. Trái tim cô tràn đầy hy vọng, nhưng cũng lồng lộng nỗi lo sợ.
Ngày hôm đó, cô gặp lại những người bạn cũ, trong đó có người bạn thân từ đại học, người luôn ủng hộ cô nhưng cũng từng bị tổn thương bởi những lựa chọn của Sarah. Mỗi cuộc gặp đều khiến cô vừa háo hức vừa sợ hãi. Liệu Sarah có thể nói đúng điều mình từng hối tiếc? Liệu cô có đủ can đảm để thay đổi những sai lầm cũ?
Buổi tối, khi nằm trên giường ký túc xá, Sarah nhắm mắt lại, cảm nhận dòng thời gian đang chảy ngược về phía mình. Giấc mơ kỳ lạ chưa kết thúc, mà dường như mới chỉ bắt đầu. Cô biết rằng những ngày tới sẽ đầy thử thách, những lựa chọn sẽ khó khăn, và mỗi bước đi đều quan trọng hơn bao giờ hết.
Sarah nhắm mắt, hít một hơi thật sâu và tự nhủ:
"Hôm nay, tôi sẽ sống khác. Tôi sẽ sửa sai. Nhưng tôi phải thật cẩn thận, để không làm tổn thương những người mà tôi yêu thương."
Và từ khoảnh khắc đó, hành trình trở về tuổi trẻ, hành trình để học cách sống đúng, để yêu đúng, và để sửa chữa sai lầm… chính thức bắt đầu.