Quẻ Bói

Chương 9: Quẻ Bói


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ta chẳng thèm nhận lấy chút tình cảm giả dối nào của Tạ Quân, thẳng thừng vạch trần bộ mặt đạo đức giả của hắn. Không ngờ Tạ Quân không những không giận dữ, mà ngược lại còn khẽ bật cười: "Ha, Chỉ Miểu, quả nhiên nàng mới là người hiểu trẫm nhất. Liên thủ với trẫm, còn thứ gì trên đời này mà không có được? Chi bằng nàng hãy thuận theo trẫm, thiên hạ này nàng muốn thứ gì, trẫm đều có thể ban cho nàng!"

 

 

 

Tạ Quân dang rộng vòng tay về phía ta, khí thế hào hùng ngút trời. Dường như hắn đã bày ra trước mắt ta cả một bản đồ vĩ đại, một giang sơn thịnh thế, mặc cho ta tùy ý lựa chọn.

Có thể bạn thích

 

Phỏng vấn xin việc, ngồi ở vị trí chủ công ty lại là anh - Người bị cô bỏ rơi thời niên thiếu, anh hỏi: "Có phải em lại muốn chơi tôi?"

 

 

Cô 'nhận vơ' anh là người mới để 'lấy le' trước mặt bạn trai cũ, không ngờ anh là CEO quyền thế nhất Khôn Thần

 

 

Sống lại sau khi bị chính hài tử mình nuôi nấng hạ độc, nàng quyết tâm báo thù, trả lại những món nợ máu mà con cái mình từng gieo cho mình!

 

 

Câu chuyện làm giàu ở thời cổ đại của cô gái hiện đại xuyên vào thân xác 1 tiểu cô nương nhà ngư dân nghèo khó!

 

 

 

 

"Được thôi."

 

 

 

Ta đứng dậy, khẽ nghiêng đầu, nở một nụ cười rạng rỡ, tươi tắn với Tạ Quân. Khẽ thì thầm: "Tạ Quân, chàng trả lại mạng cho ta và sư tỷ, có được không?"

 

 

 

Ta đột ngột xoay người, rút thanh nhuyễn kiếm giấu bên hông ra. Với một tốc độ nhanh như chớp giật, ta đ.â.m thẳng mũi kiếm sắc lạnh vào yết hầu Tạ Quân.

 

 

 

Tạ Quân phản ứng cực kỳ nhanh nhạy, dường như đã liệu trước được hành động của ta. Hắn nhanh chóng lùi lại một bước, tránh được nhát kiếm chí mạng.

 

 

 

Tạ Quân vội vàng rút ra một con d.a.o găm bằng vàng, giơ lên đỡ lấy thanh kiếm của ta. Ta dồn thêm lực vào cánh tay. Ta trừng trừng nhìn Tạ Quân, hận không thể xé xác hắn thành trăm mảnh.

 

Dựa vào 1 thanh đoạn kiếm thần bí từ đan điền, Chu Hằng đi ra từ 1 trấn vô danh tạo ra một mảnh thiên địa, thiên hạ độc tôn!

 

 

Ôn Oanh 6 tuổi mơ thấy anh trai vì tìm mình bị bắt cóc, mà bôn ba khốn khó đến tận cuối đời. Vì thế mà cô quyết tâm thay đổi vận mệnh của mình và anh trai từ bây giờ.

 

 

Xuyên về thập niên 80, Bạch Vi bị bố mẹ thúc giục kết hôn, thấy đối tượng cực kì đẹp trai & có tiền, cô nhanh chóng đi đăng kí. Đến khi về nhà, cô mới biết mình nhận nhầm người rồi.

 

 

Đời trước Lư Kiều Nguyệt nuôi phu quân đọc sách nhưng đến cuối lại bị phản bội. Sống lại, nàng muốn chọn 1 người thành thật, nhưng nào ngờ bị 1 kẻ mang danh "chơi bời lêu lổng" quấn lấy.

 

 

 

 

Những kẻ đã gây ra đau khổ cho sư tỷ đều đã phải đền tội, chỉ còn lại một mình Tạ Quân!

 

 

 

"Tạ Quân, ngày ngươi đặc biệt cho phép ta mang kiếm vào cung, liệu ngươi có từng nghĩ đến việc thanh kiếm này cuối cùng sẽ chĩa vào chính ngươi không?"

 

 

 

Tạ Quân bất đắc dĩ lắc đầu, giọng điệu đầy vẻ dạy dỗ: "Chỉ Miểu, trẫm quá hiểu nàng. Từ cái ngày nàng mang Niệm An trở về, trẫm đã biết nàng ôm hận muốn báo thù. Người gây ra nỗi đau sâu sắc nhất cho An nhi chính là trẫm, trẫm biết nàng hận trẫm đến tận xương tủy. Trẫm lúc nào cũng phải đề phòng nàng."

 

 

 

Sức lực trong tay ta càng lúc càng suy yếu, cánh tay run rẩy dữ dội. Thanh kiếm suýt chút nữa đã rơi khỏi tay ta.

 

 

 

"Ngươi đã hạ độc!"

 

 

 

 

Ta cẩn thận hồi tưởng lại từng cử động của Tạ Quân sau khi hắn bước vào.

 

 

 

Hắn đã vung tay áo về phía ta! Thứ thuốc bột c.h.ế.t tiệt kia được giấu ở trong đó!

 

 

 

Tốt lắm, ta tính kế Tạ Quân. Tạ Quân cũng không hề kém cạnh, hắn cũng đã tính kế ta.

 

 

 

 

"Nàng yên tâm, thứ thuốc bột này chỉ khiến nàng tạm thời mất hết sức lực, giảm bớt mối đe dọa cho trẫm, chứ không phải là độc dược. Nàng vẫn còn có giá trị lợi dụng đối với trẫm, trẫm không muốn nàng chết."

 

 

 

Ta nghiến răng cắn rách đầu lưỡi, dồn hết chút sức tàn lao về phía trước. Sắc mặt Tạ Quân khẽ trầm xuống, con d.a.o găm bằng vàng lạnh lẽo kề vào cổ ta, lưỡi d.a.o sắc bén rạch một đường đau đớn trên da thịt: "Chỉ Miểu, đừng cố gắng thách thức sự kiên nhẫn của trẫm nữa. Tuy trẫm không nỡ g.i.ế.c nàng, nhưng trẫm hoàn toàn có thể khiến nàng phải chịu chút khổ sở!"

 

 

 

Như thể không hề nhìn thấy con d.a.o găm đang kề sát cổ, ta vẫn kiên quyết tiến lên phía trước. Dao găm từng chút một lún sâu vào da thịt, dòng m.á.u tươi chói mắt chảy dọc xuống cổ ta, nhuộm đỏ cả vạt áo.

 

Truyện tranh đang HOT

 

Thể chất bình thường? Thần thông khó luyện? Đốn ngộ liền xong việc!

 

 

Phế vật? Rác rưởi? Chỉ cần đi theo bản tọa, tất cả sẽ trở thành anh hùng thế gian!

 

 

Hắn xuyên qua và bước vào thế giới 10.000 năm sau, nhân loại diệt vong, võ học lên đến đỉnh cao, mà hắn là tia lửa duy nhất!

 

 

Một đại ma hoàng đầy thủ đoạn tàn độc, sẽ làm thế nào để khiến cho một gia tộc nhỏ bé trở mình thành một gia tộc đứng trên tất cả?

 

 

 

"Tạ Quân, ngươi số mệnh đã định sẵn có kiếp này, giang sơn này vốn không thuộc về ngươi, dù ngươi có hao tâm tổn trí đến đâu cũng vô ích, không thể giữ được!"

 

 

 

"Đó là ngôi vị hoàng đế mà trẫm đã khổ tâm mưu đồ mới có được! Trẫm đã đạp trên núi thây biển m.á.u để leo lên! Trẫm nói giữ được thì nhất định sẽ giữ được!"

 

 

 

Lời nói của ta đã chạm đến sự kiêu ngạo của Tạ Quân, khiến hắn kích động. Tạ Quân gằn giọng: "Trẫm nhất định sẽ trở thành một minh quân lưu danh thiên cổ!"

 

 

 

"Thật là một giấc mộng đẹp, c.h.ế.t đi! Tên hoàng đế chó má!"

 

 

 

Trong lúc ta và Tạ Quân đang giằng co, Niệm An lặng lẽ vòng ra phía sau lưng hắn, dồn hết sức lực giáng một đòn nặng nề vào lồng n.g.ự.c hắn.

 

 

 

Tạ Quân phun ra một ngụm m.á.u tươi. Con d.a.o găm bằng vàng rơi xuống đất, hắn ôm chặt ngực, lảo đảo lùi lại mấy bước.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!