Làm Dâu Nhà Phú Ông

Làm Dâu Nhà Phú Ông

Tác giả: Lan Rùa

Tag: Vườn Trường

Độ dài: 95 chương

Tình trạng: Đã hoàn thành

Review: 2023-12-19

Làm dâu nhà phú ông – câu chuyện kể về cuộc đời thăng trầm của cô gái quê tên Trâm, với những tính cách phẩm chất của người phụ nữ thời xưa tần tảo, lam lũ, bao nhiêu tủi nhục cũng nín nhịn bằng được. Trâm là con gái bà Trinh bán bún riêu ngoài chợ, thương em thương mẹ nên chưa nhận lời ai gả đi.

Chuyện nhà phú ông

Phú ông có hai người con trai, cậu cả con chính thất nên từ nhỏ sống trong nhung lụa béo trắng, cậu cả mê Trâm như điếu đổ, muốn hỏi Trâm làm vợ. Bà cả biết tin liền lập kế để cho cậu hai lấy Trâm, cô Trâm gái quê làm sao xứng với cậu cả, bà ưng cô Chi con gái quan huyện rồi. Biến khéo thành vụng lại đúng ý Trâm. Con gái thời xưa mấy ai được gả cho người mình yêu, Trâm thấy mình vô cùng may mắn.

Câu hai tên Phạm Lâm con trai của vợ lẽ phú ông. Bà hai có cha là tội phạm giết người nên chỉ được ở nhà tranh không có kẻ hầu người hạ. Từ nhỏ cậu hai đã ra ngoài bươn trải kiếm tiền nuôi mẹ. Nói về bà hai thì cái nết của bà xấu kể đâu cho hết, tham ăn tục uống, ăn không nói có, khẩu nghiệp level max. Chưa thấy bà mẹ nào đi vơ vét của con trai không còn thứ gì, ăn cũng hết phần con. Trả có mẹ ruột nào như thế, mình đã đoán trúng cậu hai không phải con bà.

Muôn dặm tìm chồng

Từ khi Trâm về làm dâu, sóng gió cứ lớp lớp bắt đầu. Trâm thương chồng, chi dù mẹ chồng khinh, bắt bớ, chửi rủa, cô vẫn cam chịu, có lẽ tình yêu của cô quá to lớn có thể đè bẹp tất cả. Câu hai lầm lì, ít nói, thương Trâm nhưng không bộc lộ ra bên ngoài mà chỉ dùng hành động thôi. Mọi người đàm tiếu mợ hai Trâm không có con, cậu giải thích với mợ là sẽ có nhưng không phải bây giờ vì cậu không muốn con hai người gánh cái tội danh cháu kẻ giết người. Khuyên nhủ Trâm đợi cậu thi đỗ đạt sẽ xóa án. Cậu quyết tâm học hành lên kinh đi thi, nhưng nào có êm xuôi, bà cả sợ cậu đỗ cao như lời thầy phán nên sai người bắt nhốt không cho cậu đi thi. Mợ Chi báo tin, Trâm xót chồng đánh liều trộm ngựa phú ông đi tìm chồng.

“Tìm được cậu, mợ phát khóc. Khóc vì mừng, khóc vì thương cậu, mợ hì hục cứa mãi mới đứt được hết dây thừng, cậu đổ gục trong lòng mợ. Về làm vợ cậu từ lâu lắm rồi, lúc nào mợ cũng được cậu che chở bao bọc, cậu đưa cái tay qua eo là nhấc được mợ, nên nom cậu như này mợ không quen, tim mợ đau nhói.

Mợ nhá vài cái lá rồi cho vào chiếc khăn nhỏ, bịt tạm lên trán cậu. Ngoài việc đó ra thì mợ cũng không biết phải chữa thế nào cho cậu mau khỏi nữa, thôi, chỉ cần cậu khỏi, sớm muộn gì cũng được, mợ chả quan tâm nữa. Mợ ngồi dựa cột, trìu mến miên man đôi lông mày dày rậm, lát lát mợ lại kiểm tra xem cậu còn thở không, lát lát mợ lại sụt sà sụt sịt.”

Tìm được người nhưng lên kinh thi vẫn không kịp. Cậu hai thì bị ốm sốt liên miên mấy ngày, Trâm cầm vòng tay cậu tặng lấy tiền thuốc men cho chồng. Hai người chở về dân làng, mọi người chê cười. Trâm uất ức nhưng vẫn cố gượng lại. May mắn thay một lần vào rừng hai vợ chồng cứu được ông cụ. Ông cụ dẫn cậu hai vào trường luyện tú tài, từ đó Trâm ở nhà việc gì cũng làm, ai thuê cũng đi, cốt chỉ để không rảnh rang lại nhớ đến chồng.

Thân phận đàn bà

Qua ba năm cậu thi đỗ vinh quy bái tổ, cả làng cả nhà mát mày mát mặt ăn cỗ linh đình nhiều ngày. Kèm theo thánh chỉ vua ban gả hai tiểu thư nhà quan cho cậu. Cậu thì một lòng một dạ, Trâm thì đấu tranh tư tưởng lắm, rõ ràng tự nhắc mình rộng lượng nhưng trong lòng thì đau lắm. Trâm nghĩ về ngày tháng nghèo khổ trước kia, tuy nghèo nhưng vui buồn có nhau, cô hạnh phúc. Còn bây giờ phải chia sẻ chồng với người con gái khác, mợ buồn nhiều.

“Tại mợ, tất cả là tại mợ, tại mợ làm quá! Đàn bà con gái gì mà ích kỷ, cả làng này, cả xã này, cả cái đất nước này, chả ai quá quắt như mợ. Hễ làm quan lớn, năm bảy bà thì có sao? Quan Thái Phó có tận chín bà kia kìa! Người ta tiểu thư còn chịu chung chồng, mợ là cái thá gì mà ngúng nguẩy dỗi hờn, ép cậu vào bước đường cùng! Tôi mà là cậu, tôi bỏ quách mợ đi cho rồi!

Phải, nó chửi rất hay, rất chuẩn! Tất cả là tại mợ!”

Trâm bị bắt để ép cậu rước hai tiểu thư vào nhà. Từ đó cuộc sống không được yên ổn nữa, Trâm bị người hại hết lần này đến lần khác. Cho đến một ngày mẹ của Trâm cũng bị vạ lây, Trâm cảm thấy mình không kiềm chế nổi nữa, chồng quan to chức trọng để làm gì rồi ra nông nỗi như thế này. Trâm phẫn uất bỏ cậu đi, cậu hốt hoảng đi tìm. Cậu yêu Trâm, thương Trâm nhiều lắm, cậu bảo vệ Trâm không tốt là tại cậu. Cậu hai từ chức về bên mợ hai. Đàn ông tốt thực sự khó kiếm, đàn ông tốt mà chung tình lại càng khó kiếm hơn…

Chuyện được đăng tải trên trang tieuthuyet.vn, mời độc giả theo dõi!

 

 

MỜI BẠN XEM THÊM

Chỉ Quan Tâm Đến Em

Tag: Ngôn Tình

Review: 2025-05-13

Mập không phải là cái tội. Mập là để thể hiện sự vượt trội về thể xác hơn người. Cô không phải là mập mà do ăn uống đầy đủ nên có phần "phì nhiêu" chút hoy. Nhìn cô béo nhưng chẳng ai dám gọi như thế??? Chỉ có người đàn ông dũng cảm mới dám dùng danh xưng béo để gọi cô thôi. Rất bực tức cô liền mắng cho hắn một trận long trời đất lở. Nhưng thật ra người cô mắng chính là hội trưởng? Phải chăng vị hội trưởng này muốn chọc tức hay đang quan tâm đến cô đây? Mọi người cùng đọc để hiểu rõ thêm nghe.

Sau Khi Trở Về Từ Ngự Thú Tông

Tag: Đô Thị

Review: 2025-05-13

Sau khi trở về từ Tu chân giới, khả năng giao tiếp với động vật của Lục Nịnh vẫn chưa hoàn toàn biến mất. Vốn dĩ chỉ nghĩ rằng an an ổn ổn sống một cuộc sống bình phàm. Nhưng bởi vì sự tồn tại của “bàn tay vàng” này, cùng với sự khó khăn trong việc tìm hiểu về các con vật đi lạc trong thành phố, cô lại phải cân nhắc. Thành phố Dung đã xây dựng một Khu bảo vệ động vật, có diện tích 20 ha, động vật đi lạc trong thành phố đều được gửi đến đây. Theo quy định thú cưng mới nhất của thành phố, không có giấy phép nuôi chó, không dây xích, không hốt phân, thì đều sẽ bị đối xử như động vật đi lạc. Con sen phải nộp tiền phạt và cung cấp bằng chứng chứng minh thì mới có có thể lãnh thú cưng về. Một khi bị phát hiện vứt bỏ thú cưng, ngoài việc bị phạt tiền, trong vòng 05 năm sẽ không được nhận nuôi bất kì con vật nào. Nếu thú cưng làm tổn thương người khác, chủ sở hữu phải chịu trách nhiệm, thú cưng sẽ được gửi về Khu bảo vệ động vật. Không được ăn, mua bán thịt chó mèo. Nếu phát hiện các hành vi trên, người dân có thể gọi đến đường dây nóng để báo cáo. Thành phố sẽ xử lý nghiêm khắc các doanh nghiệp cố tình vi phạm. …… Diễn đàn Thành phố Dung: “Gần đây, Khu bảo vệ động vật được thành lập, những người dắt chó đi dạo trên đường phố quá văn minh. Tôi chỉ có thể nói rằng lần này nhà nước đã làm rất rất tốt. ” “Đúng đúng đúng, tôi rất khó chịu với người không xích chó. Ha, họ nói rằng chó của họ không cắn đâu, tao nghe mà tao tức :)))” “Nếu không có động vật đi lạc, thì những người đó cũng không có cơ hội làm hại chúng rồi.” “Lần này những người yêu chó và những người ghét chó nên hòa thuận với nhau đi, đừng suốt ngày cạch mặt nhau nữa. ” “Hơn nữa mọi người có phát hiện ra không, bên trang web chính thức của Khu bảo vệ động vật vừa đăng thông báo tìm chủ nhân, rất nhiều chó mèo đi lạc chưa đến 02 ngày đã tìm được chủ nhân, bọn họ làm sao có thể xác định những con chó con mèo này đi lạc mà không phải bị vứt bỏ.” “Lầu trên, tui nghi ngờ có người trong Khu bảo vệ động vật có thể nghe hiểu tiếng động vật ” “Ha ha ha, bớt xem tiểu thuyết huyền huyễn lại đi ba” “Lạc đề rồi, hiện tại nói về chính sách này, mấy người có để ý không, thành phố Dung bắt đầu cấm cửa hàng thú cưng và trung tâm chăn nuôi bán chó mèo và các động vật khác. Nếu bạn cần nuôi thú cưng trong tương lai bạn chỉ có thể đến Khu bảo vệ động vật và trung tâm cứu trợ.” “Tốt quá, nhận nuôi thay vì mua bán. “ “+1, để kiếm được nhiều chó mèo trong tuần, nhiều người chẳng màng lương tâm” “Nghe nói sau này nuôi thú cưng còn phải làm bài kiểm tra, chậc chậc chậc, học ngo* không xứng.” “Tăng ngưỡng nuôi thú cưng, nhưng quy định vẫn chưa có, vậy là chúng ta còn phải đợi thêm vài năm nữa” …… Lục Nịnh: “Tụi mày dạy cho tốt chó mèo trong nhà mới, dạy tốt thì có lương nha ~” “Gâu ~” (có tiền rồi, có phải muốn ăn cái gì thì ăn không?) “Gâu ~” (quá ngốc, dạy không được thì phải làm sao?) “Gâu ~” (nếu không nghe lời, có thể đánh không? ) Động vật bị lạc trong Khu bảo vệ động vật đều giành nhau vị trí giáo quan*, tuy rằng chúng nó không thiếu ăn thiếu uống, cũng không muốn bị nhận nuôi, nhưng cuộc sống chung quy lại vẫn cần đến niềm vui. Nếu nuôi thú cưng cần có điều kiện, thì phải chăng sẽ không còn thú cưng bị vứt bỏ, bị tổn thương nữa? Hướng dẫn đọc truyện của tác giả: 1. Về triệt sản chó mèo, bài viết này sử dụng cách ly vật lý, khám sức khỏe, sau đó xác định triệt sản, đây là trạng thái lý tưởng và không có giá trị tham chiếu. Người mới nuôi thú cưng, nếu bạn có bất kỳ câu hỏi nào, hãy liên lạc với bác sĩ thú y kịp thời để xác nhận. 2. Các loài động vật trong văn bản đều có chỉ số IQ tám hoặc chín tuổi, giống như trẻ em. Chúng có thể giao tiếp với nữ chính, nhưng chúng không thắc mắc tại sao nữ chính có thể hiểu ngôn ngữ của chúng. Chúng không có khả năng nghĩ sâu xa đến mức độ đó. 2. Truyện có phá án, nhưng không nhiều, giai đoạn đầu là giải cứu động vật đi lạc, giai đoạn sau là sắp xếp chỗ ở cho chúng. 3. Nữ chính 16 tuổi, tuyến tình cảm được thể hiện ở vài chương cuối, cốt truyện là chủ yếu. 4. Nếu chưa bao giờ nuôi chó mèo, chẳng may chúng mắc lỗi, hãy nhẹ nhàng với chúng và quản tốt nắm đấm của bạn… Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Lục Nịnh, Lương Túc ┃ vai phụ: Mèo, chó, các động vật khác ┃ khác: Một câu tóm tắt: Cuộc sống hằng ngày khi có thể nghe hiểu tiếng động vật Lập ý: Con người và động vật chung sống hài hòa. — Lời của Niên: Đọc truyện giải trí là chính, đừng suy nghĩ logic quá nhiều :33