Sáng hôm sau, văn phòng tràn ngập tiếng điện thoại và bàn phím. Không khí như bị nén chặt, căng thẳng đến mức dễ khiến người ta lúng túng. Ngọc Linh bước vào, ánh mắt tập trung, cảm giác như mọi thứ xung quanh đều là bàn cờ.
Hạ My, với vẻ ngoài tươi tắn như mọi ngày, nhưng ánh mắt thoáng chút lo âu, đã nhận ra dấu hiệu bất thường trong dự án. Cô nhớ lại cuộc họp hôm qua, từng câu hỏi, từng chi tiết nhỏ của Ngọc Linh đều được đặt đúng chỗ, đủ để làm cô bối rối.
“Có chuyện gì vậy?” – Hạ My tự hỏi, nhưng giọng cô vẫn nhẹ nhàng, cố gắng che giấu nỗi lo.
1. Hạ My bắt đầu nghi ngờ
Ngay sau khi Ngọc Linh rời phòng họp, Hạ My bắt đầu truy lùng thông tin. Cô kiểm tra từng email, từng báo cáo nội bộ, nhưng không tìm ra ai là người chủ mưu. Cảm giác bất an dâng lên, khiến cô đau đầu và bực bội.
“Không thể nào… ai lại làm chuyện này với mình?” – Hạ My thầm nghĩ. Ánh mắt lướt qua màn hình, bắt gặp những sơ hở nhỏ mà cô từng lơ là. Mọi dấu hiệu đều cho thấy có người đang chơi một trò chơi nguy hiểm với cô, nhưng chưa ai biết rõ danh tính.
2. Ngọc Linh và Đình Khang phối hợp
Trong khi Hạ My tìm kiếm, Ngọc Linh và Đình Khang âm thầm theo dõi. Họ biết rằng bước đi tiếp theo phải chính xác, vừa đẩy Hạ My vào tình thế khó khăn, vừa không để lộ dấu vết.
“Cô ấy bắt đầu nghi ngờ. Chúng ta phải làm thật tinh tế,” Đình Khang nói khẽ, ánh mắt sắc bén như dao.
Ngọc Linh gật đầu. Cô cảm nhận một luồng năng lượng kỳ lạ: vừa hồi hộp, vừa hứng thú. Cảm giác này khác hẳn mọi lần cô từng trải qua.
Họ quyết định triển khai chiến lược đồng bộ:
Ngọc Linh “vô tình” để một số dữ liệu sai lệch xuất hiện trong báo cáo nội bộ, nhưng đủ tinh tế để Hạ My không phát hiện ngay.
Đình Khang đảm nhận vai trò hỗ trợ từ xa, theo dõi mọi phản ứng của Hạ My và hướng dẫn Ngọc Linh điều chỉnh từng bước.
3. Hạ My phản công
Nhận thấy dự án bị chậm trễ và dữ liệu sai lệch, Hạ My lập tức phản công tinh vi. Cô yêu cầu tổ chức một cuộc họp khẩn, kiểm tra từng số liệu, từng báo cáo, và điều tra mọi thông tin nội bộ.
Nhưng trong lúc Hạ My bận rộn, Ngọc Linh và Đình Khang đã dẫn dắt tình huống theo kế hoạch, khiến Hạ My lộ ra những sơ hở nhỏ mà trước đây cô từng che giấu. Mỗi lần Hạ My phải giải thích, ánh mắt cô căng thẳng, tràn ngập lo lắng, còn Ngọc Linh thì vừa quan sát, vừa học cách điều khiển tình huống.
Đây là lần đầu tiên Ngọc Linh trực tiếp chứng kiến hiệu quả của kế hoạch, và trong lòng cô vừa hạnh phúc, vừa hồi hộp: chiến thắng đầu tiên đã đến, nhưng trò chơi còn dài.
4. Khoảnh khắc gần gũi
Sau cuộc họp căng thẳng, Ngọc Linh và Đình Khang đi ra ngoài sân thượng để thư giãn. Ánh nắng chiều chiếu xuống, tạo cảm giác nhẹ nhàng giữa một ngày đầy mưu mô.
“Cậu đã làm rất tốt hôm nay,” Đình Khang nói, giọng vừa trầm, vừa ấm. Ánh mắt anh nhìn Ngọc Linh lâu hơn bình thường, khiến cô cảm thấy tim mình đập nhanh.
Ngọc Linh đỏ mặt, lúng túng, nhưng giọng cô vẫn điềm tĩnh: “Chúng ta chỉ làm theo kế hoạch thôi.”
Anh cười nhẹ, nụ cười vừa bí ẩn vừa tinh tế, khiến cô khó rời mắt. Khoảnh khắc ấy, cảm giác gần gũi và tin tưởng bắt đầu len lỏi, dù cả hai chưa nói ra.
5. Chiến lược tiếp tục
Trở lại văn phòng, Ngọc Linh tiếp tục thực hiện bước tiếp theo: đưa một số báo cáo nhạy cảm vào hệ thống nội bộ để Hạ My phải tự điều chỉnh. Mỗi bước đi đều được tính toán cẩn thận, vừa đẩy Hạ My vào thế khó, vừa không để lộ danh tính thật của Ngọc Linh.
Đình Khang luôn theo sát, hỗ trợ cô từ phía sau, đảm bảo mọi thứ diễn ra theo kế hoạch. Cả hai phối hợp nhịp nhàng, như một bộ đôi ăn ý, khiến Hạ My dần mất đi lợi thế.
6. Kết thúc ngày
Khi thành phố lên đèn, Ngọc Linh ngồi trước cửa sổ, nhìn ánh sáng lấp lánh phản chiếu trên mặt nước. Hạ My đã bắt đầu cảm thấy áp lực, nhưng chưa biết ai là kẻ chủ mưu.
Cô mỉm cười, lòng dâng lên niềm hạnh phúc thầm lặng: cô đã bước thêm một bước trong cuộc chiến, và quan trọng hơn, cô cảm nhận được mối liên kết tinh tế với Đình Khang – đồng minh, thử thách và cũng là nguồn động lực khiến cô mạnh mẽ hơn.
Trái tim cô bắt đầu rung động một cách khó hiểu, xen lẫn với trí tuệ và tham vọng, trong một cuộc chơi mà mọi sơ hở đều có thể quyết định thắng thua.