Buổi đấu giá nghệ thuật từ thiện "Đêm Tinh Hoa" là sự kiện được mong chờ nhất trong giới thượng lưu thành phố S mỗi năm. Đây không chỉ là nơi để làm từ thiện, mà còn là nơi để các gia tộc lớn khoe khoang tiềm lực kinh tế và gu thẩm mỹ của mình.
Năm nay, sự kiện càng trở nên đặc biệt hơn khi có sự tham gia của tập đoàn Khôi Minh với tư cách là nhà tài trợ chính. Sự xuất hiện của Mạnh Khôi, người đàn ông quyền lực và bí ẩn, đã khiến cả khán phòng trở nên sôi động. Ai cũng muốn có cơ hội được tiếp cận, làm quen với anh.
Gia đình Lê gia đương nhiên cũng không thể vắng mặt. Bà Mỹ Lệ khoác lên mình bộ váy dạ hội đắt tiền, tay trong tay với ông Lê Minh Toàn, cố gắng chen vào vòng vây xung quanh Mạnh Khôi nhưng không thành công. Hạ Vy, sau thất bại ở cuộc thi cấp trường, đã lấy lại tinh thần. Cô ta mặc một chiếc váy trắng tinh khôi, trang điểm lộng lẫy, cố gắng tỏ ra mình là một nàng thơ nghệ thuật, hy vọng có thể lọt vào mắt xanh của vị tổng giám đốc trẻ tuổi.
Ở một góc khuất của khán phòng, Thanh Vy lặng lẽ quan sát tất cả. Cô mặc một chiếc váy đen đơn giản, không trang điểm cầu kỳ, mái tóc đen dài được búi gọn gàng. Sự giản dị của cô tạo thành một sự tương phản rõ rệt với không khí xa hoa, lộng lẫy xung quanh. Cô giống như một bóng ma, lặng lẽ quan sát mọi hỉ, nộ, ái, ố của thế gian.
Ánh mắt cô vô tình chạm phải ánh mắt của Mạnh Khôi từ phía xa. Anh đang đứng giữa một đám đông, nhưng ánh mắt sắc bén của anh dường như có thể xuyên qua tất cả để tìm thấy cô. Anh khẽ gật đầu với cô một cái gần như không thể nhận ra, rồi nhanh chóng quay đi.
Thanh Vy có chút ngạc nhiên, nhưng rồi cũng không để tâm nữa. Cô tập trung vào mục đích chính của mình: quan sát các tác phẩm được mang ra đấu giá.
Buổi đấu giá diễn ra vô cùng sôi nổi. Những tác phẩm của các danh họa nổi tiếng lần lượt được đưa ra với mức giá khởi điểm trên trời. Nhưng điều khiến Thanh Vy chú ý nhất lại là một sự việc bất ngờ.
MC của chương trình đột nhiên thông báo: "Và thưa quý vị, tiếp theo đây sẽ là một vật phẩm đấu giá vô cùng đặc biệt, được chính Tổng giám đốc Mạnh Khôi của tập đoàn Khôi Minh đề cử. Đây là một tác phẩm của một họa sĩ trẻ vô danh, nhưng lại được giới chuyên môn đánh giá rất cao. Xin mời chiêm ngưỡng, bức tranh 'Tàn Mộng'!"
Khi tấm rèm nhung đỏ được kéo ra, cả khán phòng chợt im lặng.
Bức tranh của cô. Bức "Tàn Mộng".
Nó được đặt trang trọng trên giá vẽ, được chiếu rọi bởi những ánh đèn chuyên nghiệp, trông còn ấn tượng và ám ảnh hơn gấp bội so với khi ở phòng tranh nhỏ.
Thanh Vy sững sờ. Sao có thể? Sao bức tranh của cô lại xuất hiện ở đây? Lại còn do chính Mạnh Khôi đề cử?
Bên dưới, tiếng xì xào bắt đầu nổi lên. "Tàn Mộng? Chẳng phải là bức tranh bí ẩn đang gây xôn xao gần đây sao?" "Nghe nói tác giả là một thiên tài ẩn danh, nickname là Vô Song." "Không ngờ lại được chính Tổng giám đốc Khôi Minh coi trọng như vậy."
Hạ Vy và mẹ con bà Mỹ Lệ cũng chết lặng. Họ nhìn chằm chằm vào bức tranh trên sân khấu. Với con mắt của người trong nghề, dù không muốn thừa nhận, họ cũng phải công nhận rằng, đây là một kiệt tác. Kỹ thuật, cảm xúc, ý tưởng... tất cả đều vượt xa những gì họ có thể tưởng tượng.
"Giá khởi điểm," MC hô to, "là 500 triệu đồng!"
Một mức giá không tưởng cho một họa sĩ vô danh. Nhưng ngay lập tức, những cánh tay giơ lên.
"600 triệu!" "700 triệu!" "1 tỷ!"
Giá cả liên tục được đẩy lên cao, vượt xa mọi dự đoán. Mạnh Khôi chỉ ngồi im, khóe môi khẽ nhếch lên thành một nụ cười hài lòng. Đây chính là sân khấu mà anh muốn tạo ra cho cô. Anh muốn cả thế giới phải công nhận tài năng của cô.
Nhưng đây vẫn chưa phải là màn chính.
Khi giá của bức "Tàn Mộng" đã lên đến con số kỷ lục, một nhà phê bình nghệ thuật nổi tiếng, người có mối quan hệ tốt với Khôi Minh, đột nhiên đứng lên phát biểu.
"Thưa quý vị," ông ta nói. "Tác phẩm 'Tàn Mộng' này thực sự là một kiệt tác. Nhưng điều thú vị là, khi nghiên cứu về họa sĩ Vô Song này, tôi đã vô tình phát hiện ra một sự thật động trời. Phong cách vẽ và kỹ thuật trong 'Tàn Mộng' có một sự tương đồng đáng kinh ngạc với tất cả các tác phẩm đã từng đoạt giải của một 'tiên nữ hội họa' rất nổi tiếng của thành phố chúng ta - cô Lê Hạ Vy!"
Cả khán phòng nổ tung. Mọi ánh mắt đổ dồn về phía Hạ Vy, người đang trắng bệch như sắp ngất đi.
Nhà phê bình nói tiếp, giọng đầy mỉa mai: "Tuy nhiên, điều kỳ lạ là, những tác phẩm gần đây của cô Hạ Vy, ví dụ như bức 'Khu Vườn Cổ Tích' ở cuộc thi cấp trường, lại có trình độ thua xa một cách khó tin. Thưa cô Lê Hạ Vy, cô có thể giải thích cho chúng tôi về sự 'tụt dốc không phanh' trong tài năng của mình không? Hay là... những tác phẩm trước đây vốn không phải do cô vẽ?"
Một câu hỏi chí mạng. Một lời buộc tội công khai.
Tấm màn đã được kéo lên. Vở kịch đạo văn, lừa dối của Lê Hạ Vy đã bị phơi bày trước mặt toàn bộ giới thượng lưu. Cô ta đứng đó, run rẩy, không nói nên lời, trong ánh mắt kinh ngạc, khinh bỉ và hả hê của mọi người.
Thanh Vy đứng ở góc khuất, lặng lẽ chứng kiến tất cả. Cô biết, đây là do Mạnh Khôi làm. Anh đã dùng cách của mình để giúp cô đòi lại công bằng. Trong lòng cô dâng lên một cảm xúc phức tạp.
Mạnh Khôi ngẩng đầu lên, ánh mắt vượt qua đám đông, nhìn thẳng vào cô. Ánh mắt đó không còn lạnh lùng, mà chứa đựng sự khẳng định, sự công nhận, và một tia ấm áp không tên.
Anh như đang nói với cô: Đừng sợ, từ nay về sau, đã có tôi ở đây.
Trò chơi, bây giờ mới thực sự bắt đầu. Và người nắm giữ thế chủ động, không còn là những kẻ dối trá nữa. Hào quang thực sự của thiên tài, cuối cùng cũng đã đến lúc tỏa sáng.