Ta Là Đại Pháp Sư

Chương 8: Chương 7 - Q1:


trước sau

Nhược điểm Ngô Lai

Đám thiên sứ rút lui về doanh trại, bắt đầu giúp nhau chữa trị thương thế.

Tác Liên Đặc chữa trị xong vết thương của mình cười khổ “Ác ma đúng là ác ma, vì thắng lợi bất chấp thủ đoạn,hoả hệ cấm chú ‘Hoả Diễm thần chi nộ ’ ngay cả Lộ Tây Pháp cũng bị cuốn vào ,thật ác độc mà”

Lạp Phỉ Nhĩ nói “Lần này chúng ta hoàn toàn thua trong tay thống lĩnh ‘Hắc ám long kị binh’, cho dù chúng ta không bại lộ hành tích không thể tập kích được Lộ Tây Pháp,nhưng bằng thực lực của chúng ta hoàn toàn có khả năng tiêu diệt được ‘Hắc ám Long kị binh’. Ai mà biết được lại bị thằng khốn ấy dùng ma pháp quái dị liên tục phá rối chúng ta khiến ta thua trong gang tấc.

Lâm Toa công chúa nói “Cả ta cũng đánh giá thấp gã. Á Dạ của Ma Giới đã nhận hắn làm chủ nhân. Ta thấy trên trán Á Dạ có dấu hiệu ‘Tích huyết chi thệ’”.

Mễ Gia Lặc nói “Có một việc ta vẫn luôn nghĩ không ra. Vì sao thống lĩnh của ‘Hắc ám Long kị binh’ lại tinh thông ma pháp hệ thánh quang, đến cả ‘Thái Dương chi kiếm’ cũng sử ra được? Còn nữa, đôi cánh quái dị của gã ta cũng chưa từng thấy. Hơn nữa ta cảm thấy khí tức trên người gã rất lại quen thuộc. Ta biết điều này khó mà tin nổi nhưng thực sự là như vậy.”

Tác Liên Đặc nói “Đúng rồi, ta cũng có cảm giác này. Lúc giao thủ với hắn ta còn tưởng rằng tại ta quá mẫn cảm”

Đúng lúc đó, một thiên sứ vào trong thần điện, hành lễ nói “ Khởi bẩm công chúa, chi vị đại nhân.‘Quang Minh chiến thiên sứ’ bộ đội đã đến”

Lâm Toa công chúa ngồi nói “Quá tốt rồi, mau gọi bọn Lôi Khiết Lạp vào đây”

Thiên sứ lĩnh mệnh lùi ra, ‘Cáo tử thiên sứ” Gia Bách Liệt nói “Ôi, bọn họ đã chậm một bước, bằng không cuộc tập kích đêm qua có họ chắc rằng kết cục đã không như vậy.Hoa La ba người bọn họ đều là cao thủ hàng đầu trong ‘Diệu thiên sứ’,không ngờ lại ra vậy . . .thật đáng tiếc”

Nhớ đến ba gã ‘Diệu thiên sứ’ chết trận đêm qua trong thần điện tức thì tĩnh lặng.

Ba bóng người như thiểm điện bay vào tận trong Thần điện, quỳ một gối xuống nói “Thống lĩnh ‘Quang Minh chiến thiên sứ’ Lôi Khiết Lạp, phó thống lĩnh Địch Lệ, Thiên Dã Cương tham kiến công chúa cùng các vị ‘Sí thiên sứ’ đại nhân”

Đây là ba thiên sứ bốn cánh ‘Diệu thiên sứ’. Đứng đầu là một mỹ nữ tóc ngắn thanh lệ tiêu sái, anh khí ngời ngời. Đứng bên cạnh là một mỹ nữ cũng tuyệt sắc không kém và một nam tử cao lớn tuấn tú, hào khí xung thiên.

Bọn họ chính là đội quân tinh nhuệ nhất của Thiên Giới --- chính là chánh phó thống lĩnh “Quang Minh chiến thiên sứ” Lôi Khiết Lạp, Địch Lệ và Thiên Dã Cương, đều là tinh anh trong số tinh anh

Lâm Toa công chúa ra hiệu cho họ đứng lên rồi nói “ Các ngươi có bao nhiêu người đến đây?”

Lôi Khiết Lạp đáp “Toàn bộ một trăm hai mươi bảy thành viên của chiến thiên sứ đều đến chờ lệnh. Công chúa vội vã kêu chúng ta lại như vậy là vì nhiệm vụ đặc biệt gì? Vừa rồi ta thấy rất nhiều chiến sĩ đang trị thương, chiến đấu gian nan lắm sao?”

Bề ngoài Lôi Khiết Lạp như một mỹ nữ chừng hai mươi tuổi nhưng thực ra nàng là “lão bà” đã hơn vạn tuổi. thực lực của nàng có lẽ là đệ nhất nhân trong số “Diệu thiên sứ”, so với ‘Sí thiên sứ’ cũng không hơn kém nhiều. Lâm Toa công chúa cũng là do nàng nuôi dưỡng từ nhỏ đến lớn. Vì vậy khi nói chuyện ngoài việc tôn trọng của thuộc hạ đối với công chúa ra còn có sự từ ái của mẫu thân đối với nữ nhi.

Lâm Toa công chúa cười khổ “’Hắc ám Long kị binh’ không biết từ đâu chui ra một tên thống lĩnh thập phần lợi hại,không chỉ bất ngờ thâu tập bọn ta,còn phá hỏng trận phản thâu tập của bọn ta,ngay cả Hoa La,Hạ Lạc Khắc chết trận.Tổn thất đó người nói có không nhỏ sao?”

Thân hình mỹ miều của Địch Lệ đứng cạnh Lôi Khiết Lạp run rẩy, gương mặt xinh đẹp tái xanh, lầm bầm như không tin “Hoa La chết rồi sao? Không . . . không thể nào”

Tác Liên Đặc nói “Địch Lệ, ngươi không nên quá đau khổ. Chiến tử vốn là kết cục hoàn hảo nhất với người chiến sĩ”

Địch Lệ sau khi nghe tin bạn trai bỏ mạng đã bình tĩnh lại, nàng nghiến răng nghiến lợi hỏi “Tác Liên Đặc đại nhân, kẻ nào, kẻ nào đã giết Hoa La?”

Tác Liên Đặc bất nhẫn nhìn vị thiên sứ xinh đẹp đang đau khổ vì mất tình nhân nói “là Lạp Cáp Nhĩ Đặc, lục chiến tướng ‘Hắc ám Long kị binh’ Lạp Cáp Nhĩ Đặc. Hoa La bị hắn đâm một thương qua ngực,bị chân không xoáy tan thành bụi phấn”

“Tách” nền điện bằng đá trắng bị kình khí của Địch Lệ phát ra chấn nát, nàng quỵ xuống, nói rành mạch từng chữ “Công chúa, chư vị đại nhân, Địch Lệ muốn đánh, xin được mang quân đánh ‘Tất Hắc chi thành’, ta muốn đem Lạp Cáp Nhĩ Đặc bằm ra vạn miếng”

Lôi Khiết Lạp đưa tay nâng nàng dậy, Lâm Toa công chúa thở dài “An tâm đi Địch Lệ, ta sẽ cho nàng cơ hội báo thù. Bây giờ ‘Quang Minh chiến thiên sứ’ các ngươi đến đây, ta phải bố trí thật tốt,không để đám ma tộc ấy quá ngông cuồng”

Gia Bách Liệt nói “Bên Lộ Tây Pháp giờ lại có thêm một cao thủ lai lịch bất minh, xem ra rất tinh thông binh pháp, cứ nhìn cuộc đột kích mới rồi cũng thấy. Đối đầu với địch thủ như vậy chúng ta vạn lần không được xem thường, cần có kế hoạch chu đáo”

Lạp Phỉ Nhĩ vẫn luôn trầm mặc chợt lên tiếng “Có điểm này không biết các ngươi có nhận ra. Tên thống lĩnh ‘Hắc ám Long kị sĩ’ ma lực rất mạnh, thậm chí vượt xa chúng ta. Nhưng ta chưa từng thấy hắn cận thân chiến đấu với ai, ngay cả thanh kiếm do Ma giới công chúa biến thành hắn cũng dùng như ma trượng. Ta từng một kiếm làm hắn bay lui, có vẻ như tránh chính diện giao phong với ta.”

Đôi mắt đẹp của công chúa Lâm Toa lóe sáng “Ý ngươi là tên thống lĩnh kia chỉ là ma pháp sư thuần túy, không có chút năng lực cận chiến?có khả năng này sao? ma lực hắn mạnh như vậy mà”

Ma pháp sư nói chung vì tập trung nghiên cứu ma pháp nên kém phần rèn luyện thể chất, thân thể tố chất đều rất tệ hại,đương nhiên là còn lâu mơi là đối thủ của chiến sĩ. Còn thiên sứ với ác ma vì có sinh mệnh dài vô hạn, có đủ thời gian và tinh lực luyện tập cùng lúc ma pháp và vũ kỹ. Cho nên tuyệt đai đa số thiên sứ cũng như ác ma đều là ma vũ song tu. Đương nhiên cũng có ngoại lệ như Lạp Cáp Nhĩ Đặc chuyên tinh về Phong hệ di động ma pháp hay Hạ Nông “hoàn toàn ko học ma pháp”

Nhưng cũng chỉ có một số cao thủ chỉ tu luyện võ thuật, cái loại ma pháp sư như ta giống như tóc trên cái đầu trọc vậy, có một không hai.

Tác Liên Đặc vỗ tay nói “Nghe ngươi nói ta cũng nhớ ra, trong trận chiến đêm đó thống lĩnh ‘Hắc ám Long kị binh’ đúng là chỉ luôn phóng thích ma pháp. Thêm nữa ta thấy Không chiến tướng của Long kị binh cùng một bạch y mỹ nữ ma lực không tệ luôn hộ vệ đằng sau hắn. Dù tình huống kịch liệt cũng không rời gã”

Lâm Toa công chúa nở nụ cười tuyệt mỹ “Vậy là đúng rồi,tên gia hỏa ấy chắc chắn chỉ là ma pháp sư thuần túy. Muốn đối phó loại pháp sư đó hoàn toàn không khó.Bất luận ma lực nó mạnh cỡ nào chỉ cần làm khiến hắn không có cơ hội phóng thích ma pháp thì một thiên sứ bình thường cũng đủ đánh ngã hắn được”

Mễ Gia Lặc mỉm cười “Cứ làm vậy chúng ta có thể gây tổn thất nặng nề cho Ma Giới, khiến chúng mất đi một viên đại tướng. Đi, chúng ta cần lên kế hoạch cẩn thận, tranh thủ một kích là thành công.

Nhược điểm của Ngô Lai cuối cùng cũng bị phát hiện. Cả một chiến dịch “Diệt ma hành động” nhắm vào gã chuận bị triển khai.

Nguy cơ lớn nhất đã giáng xuống.

Phượng hoàng chi ca

Đại nạn lâm đầu nhưng ta lại không biết chút gì chỉ tối ngày bầu bạn cùng tam vị mĩ nữ du ngoạn khắp nơi,lần trước tới ma giới trong lòng chỉ muốn tìm "Chuyển di chi môn" trỏ về,căn bản không có thời gian cùng tâm tình ngắm cảnh,đến hôm nay cuối cùng mới có cơ hội.

Ma giới trong mắt thế nhân là nơi cực kì đáng sợ thực tế lại thập phần mĩ lệ.Khắp nơi là vô số kì hoa dị thảo đẹp mắt chỉ có ở ma giới.

Bọn ta dứng chân trong biển hoa lớn,tam nữ trải thảm ra đất,bầy lên các chủng mĩ thực,chuẩn bị một buổi cắm trại vui vẻ.

Ta tức thì hứng khởi,mang Lại Lại Trùng,Tra Tra Điểu,Ngốc Qua,Lam Bì sáu tên gia hỏa từ triệu hoán trận ra,để bọn chúng chơi đùa náo loạn trong biển hoa(đương nhiên là trong hình dạng nhỏ)

Địa ngục hắc long như một con rắn nhỏ lặng lẽ trườn tới cạnh ta,đúng lúc Băng Thanh Ảnh đưa hoa quả cho ta thì phóng người lên nuốt chửng lấy.

Cái tên gia hỏa tham ăn này,chẳng có chút phong phạm vua của ma thú gì cả.

Ta cười vui vẻ nhìn bộ dạng Lại Lại Trùng thỏa mãn sau khi ăn,không ngờ năm tên gia hỏa tham ăn còn lại thấy lão đại thắng thế(Lại Lại Trùng lực lượng cùng đức hạnh tung hoành thiên hạ tự nhiên trở thành lão đại trong số triệu hoán thú),không hẹn mà cùng xáp lại,tranh giành đồ ăn trên thảm.

Á Dạ cười nói “Chủ nhân à,Tra Tra Điểu cùng Lại Lại Trùng có thể trở thành triệu hoán thú của người thật là hạnh phúc,đã không phải lao dịch phục vụ,còn tranh ăn cùng chủ nhân mình nữa chứ.”

Ta nhìn sáu tên “gia hỏa” vừa khả ái vừa phiền phức này,hồi tưởng lại chuyện xưa khi mới tới thánh ma đại lục,ta nhất thời hứng khởi,đem chuyện lần đầu gặp Tra Tra Điểu rồi dùng "Hỏa diễm cầu" công kích ra kể.

Tam nữ tức thì cười rũ rượi,ngay cả Hạ Nông lạnh như sương cũng không ngoại lệ,mỉm cười như hoa nở,mĩ lệ cùng cực.

Băng Thanh Ảnh vuốt bộ lông mầu hồng của Tra Tra Điểu,trầm tư chút nói “hỏa phượng hoàng là hỏa hệ thánh thú,hỏa hệ ma pháp không thể làm tổn thương nó,ngược lại còn gia tăng lực lượng. Lai,chàng có thể một lần thử dùng hỏa hệ cao cấp ma pháp trên người Tra Tra Điểu xem hiệu quả thế nào?với năng lực của Tra Tra Điểu,không chừng ngay cả Hỏa Diễm Thần Chi Nộ cũng có thể chịu đựng được.

Á Dạ nghe vậy hưng phấn nói “đúng a,không chỉ Tra Tra Điểu,còn có Đao Tử,Lại Lại Trùng đều có thể thông qua nguyên tố ma pháp gia trì trên người khiến lực lượng đại tăng.Chủ nhân,không chừng có hiệu quả kinh nhân nha.”

Ta hứng thú đại tăng,dùng tâm linh truyền lệnh cho Tra Tra Điểu,Tra Tra Điểu đang tranh dành đồ ăn cùng Đao Tử y lệnh bay lên không trung,trong không trung khôi phục lại hình dạng mĩ lệ hỏa phượng hoàng.

Nhìn Tra Tra Điểu đang bay lượn trong không trung,ta bắt đầu ngưng tụ hỏa nguyên tố,xung quanh nhiệt độ điên cuồng tăng lên.

Băng Thanh Ảnh mở ra thủy hệ kết giới,đề phòng biển hoa xung quanh bị nhiệt thiêu cháy.

Ta nghĩ hỏa nguyên tố cũng đã ngưng tụ đủ,hú dài một tiếng đột nhiên ép hỏa nguyên tố ngưng tụ được thành một quang cầu nhỏ ném lên người Tra Tra Điểu.

Trong chớp mắt,không trung xích mang đại thịnh,Tra Tra Điểu toàn thân liệt hỏa hừng hực bốc cháy đột nhiên phát xuất một tràng dài du dương,hỏa diễm quanh thân mình bạo tăng gấp vài chục lần,trông như một con quái vật to hàng trăm mét.

Nhiệt độ tăng đột ngột,ngay cả kết giới của Băng Thanh Ảnh cũng không còn tác dụng,khu vực vài chục mét xung quanh tức thì bị thiêu cháy,ngay cả Á Dạ chư nữ cũng không thể chịu được nhiệt độ cao kinh người.

Theo mệnh lệnh của ta,Tra Tra Điểu phát ra một tràng âm thanh cùng quầng lửa vô tận hướng tới một ngọn núi nhỏ cách vài chục dăm.

Sí mang lóa mắt,ta cảm thấy trước mắt như một phiến mầu trắng,vội vàng nhắm mắt lại,tiếp đó cảm nhận từ mặt đất truyền đến một chấn động thanh thế hãi nhân.

Á Dạ,Hạ Nông,Băng Thanh Ảnh tam nữ cũng như vậy.

Chấn động qua một đoạn thời gian dài rồi biến mất,ta mở hai mắt ra nhìn,chỉ thấy ngọn núi nhỏ biến mất,Tra Tra Điểu cũng biến thành hình dạng nhỏ bé,từ ngọn núi nhỏ đã biến thành bình địa bay về.

Á Dạ kinh ngạc há to mồm,kinh thán nói “lực phá hoại quả kinh nhân, hắc ám hệ chung cực ma pháp Địa Ngục Hạo Kiếp cũng chỉ đến như vậy,nhưng phạm vi uy lực còn lớn hơn bỉ Địa Ngục Hạo Kiếp.”

Ta cũng bị uy lực quái chiêu này làm giật mình,truyền lệnh Tra Tra Điểu bay về,ai ngờ vừa mới bay tới chỗ bọn ta đã gục đầu rơi xuống,bộ dạng chán nản mất hết tinh thần.

Băng Thanh Ảnh đi tới trước nâng đầu Tra Tra Điểu nói “xem ra uy lực chiêu này dù cực mạnh,nhưng cũng làm Tra Tra Điểu nguyên khí đại thương.Lai,chàng mau để nó nghỉ ngơi đi.

Ta cảm nhận ma lực cùng năng lượng trong thể nội của Tra Tra Điểu đều tiêu hao hết,ngay cả năng lực tiếp thụ ma lực ta gia trì lên cũng không còn,vội vàng đưa trở về dị thứ nguyên không gian.

Xem ra phải mất một thời gian dài mới có thể khôi phục như lúc đầu.

Á Dạ cười nói “Chiêu ma pháp lợi hại như vậy cần phải có một tên gọi tương ứng chứ,gọi gì cho hay đây?”

Hạ Nông đột nhiên nói “Tra Tra Điểu là hỏa phượng hoàng,tại lúc phát động công kích thì tiếng kêu dài nghe như một bài hát êm tai,ta nghĩ nên gọi là Hỏa Phượng Hoàng Chi Ca đi.”

Á Dạ cùng Băng Thanh Ảnh đều đồng ý.

Ta giang tay ông Hạ Nông vào lòng,cười nói “Tiểu nông,nàng thật biết cách gọi,Hỏa Phượng Hoàng Chi Ca thật hoành tráng,hay,tên gọi vừa hay vừa phù hợp,ta nghĩ Tra Tra Điểu nhất định rất thích.

Băng Thanh Ảnh cũng “nhẩy” vào lòng ta nói “Tra Tra Điểu đã vậy,Lại Lại Trùng bọn họ đương nhiên cũng có thể.Lai,thế này thật quá tốt,có nên thử tiếp không?”

Ta nhìn đám Lại Lại Trùng đang ăn no uống no,cười nói “Thôi kết thúc,ta không muốn bọn họ như Tra Tra Điểu,đợi khi nào cần thì nói sau.”

Á Dạ đang cười định nói gì,đột nhiên nhíu mày nói “Chủ nhân,tỉ muội,các người có nghe thấy tiếng gì không?”

Ta vội vàng cẩn thận lắng nghe,ẩn ước như có tiếng sát phạt từ phương hướng "Tất hắc chi thành truyền tới.

Không hay,nhất định chiến sự lại phát sinh,cái đám thiên sứ đáng chết này,ngay cả chút thời gian nghỉ ngơi cũng không cho ta.Đáng ghét.

Ta vội vã triệu hồi năm thánh thú,ôm Hạ Nông Á Dạ cùng Băng Thanh Ảnh toàn tốc bay về "Tất hắc chi thành".

Ta lúc này không hề biết,một cái bẫy đã mở sẵn chỉ chờ ta tự đâm đầu vào.

Bi thương

Lần này,quân viễn chinh thần tộc không như đánh nhỏ náo loạn nhỏ như lần thâu tập trước,toàn lực triển khai đại binh đoàn công kích,không trung dưới đất vài vạn thiên sứ kết thành trận thế chính diện tiến công,thế như dời núi lấp biển.

“Hỏa thiên sứ” Mễ Già Lặc, "Quang nhan thiên sử" Lạp Phi Nhĩ, "Quân thiên sử" Tác Liên Đặc cùng "Cáo tử thiên sử" Gia Bách Liệt tứ đại "Sí thiên sử" đứng đầu các cánh quân,chỉnh tề tiến lui hỗ trợ nhau,Lâm Toa công chúa là chỉ huy chung, "Quang minh chiến thiên sử" bộ đội trở thành thân binh hộ vệ xung quanh nàng ta.

Ma giới cũng bầy xuất đại trận thế,đích thân Lộ Tây Pháp chỉ huy, "Tứ ma tướng" ngoại trừ "Diễm ma" Mị Lan lưu lại bên cạnh,ba người còn lại chia ra chỉ huy chiến sĩ cùng ma thú bộ đội,khí thế hung hăng,nhưng lại không có bóng ảnh của "Hắc ám long kỵ binh".

Song phương triển khai trận chiến kịch liệt,thây chất thành núi máu chẩy thành sông.

Ta mang Á Dạ tam nữ cực tốc phi tới,nhìn thảm cảnh trước mắt ta không tự chủ mà rét run(ta chưa từng nhìn qua quang cảnh hàng vạn người chém giết nhau như thế này,không khỏi có chút sợ hãi).

Đối mặt với chiến trận to lớn thế này,lực lượng một cá nhân dù mạnh mẽ đến thế nào cũng trở thành nhỏ nhoi,một cá nhân tuyệt đối không thể cải biến chiến cục.

Ta nhớ tới "Hỏa Phượng Hoàng chi ca" loại công kích phạm vi cực rộng này rất thích hợp với tình huống này,đáng tiếc Tra Tra Điểu nguyên khí đại thương,căn bản không thể tái xuất.

Ý niệm lóe lên,ta một tay ngưng tụ thủy nguyên tố một tay triệu hoán thâm hải chi long Lam Bì,trong không trung tức thì thủy quang lóng lánh,lam sắc quang huy nhu hòa tràn ngập.

Á Dạ chư nữ biết ta muốn làm gì,lặng lẽ đứng sau lưng quan sát.

Dù ta có ma lực vô hạn,nhưng muốn ngưng tụ một lượng lớn thủy nguyên tố cũng cần không ít thời gian,vừa mới được nửa đường thần tộc binh sĩ đã phát hiện ra,một đám thiên sứ lớn trực tiếp bay tới chỗ ta.

Băng Thanh Ảnh vội vàng ngưng tụ thủy nguyên tố giúp ta,tốc độ ta đã nhanh lại càng nhanh hơn,Á Dạ hộ vệ cạnh người ta,hắc ám năng lượng sẵn sàng chờ phát

Hạ Nông vẫy "Phong chi dực" hướng tới đám thiên sứ nghênh chiến, "Ma quyền Chiến Giáp" đen tuyền trên người nổi bật giữa đám thiên sứ toàn thân trắng toát.

Lao vào đám thiên sứ,Hạ Nông như hổ giữa bầy dê,đám thiên sứ hạ cấp này sao có thể là đối thủ của nàng ta,tức thì thương vong nặng nề.

Lâm Toa công chúa đang chỉ huy đại quân chiến đấu cảm nhận một cổ ma pháp ba động cường đại,quay đầu nhìn trên không trung nam tử sau lưng là hắc bạch song dực chìm trong một lam sắc quang cầu rộng hàng chục mét,cách hắn không xa là một du long lam sắc.

Lôi Khiết Lạp bên cạnh nhìn thấy thế hỏi “Công chúa,đấy là mục tiêu?”

Lâm Toa công chúa gật đầu nói “Là hắn,xem ra hắn đang chuẩn bị thủy hệ cao cấp ma pháp.Lôi Khiết Lạp,theo kế hoạch hành động,hôm nay chúng ta chắc chắn phải đạt được mục tiêu này.

Lôi Khiết Lạp đáp lời,mang theo Địch Lệ,Thiên Dã Cương hai người cùng thành viên "Quang minh chiến thiên sử" lặng lẽ xuất phát.

Lúc này,Á Dạ cũng đã gia nhập chiến trận,sử dụng hắc ám năng lượng hình thành một hắc sắc trường kiếm,vung cánh thể hiện kiếm thuật tinh xảo của mình.

Thủy nguyên tố cuối cùng cũng ngưng tụ xong,ta cao giọng nói “Tiểu dạ,tiểu nông,tránh mau.”

Thủy nguyên tố khổng lồ bị ta nén thành một tiểu quang cầu xạ lên người Lam Bì,tức thì một tiếng long ngâm rống lên,cùng lúc ta hô lớn " long chi nộ “(vừa mới nghĩ ra cái tên này,rất ngầu phải ko?), thâm hải chi long Lam Bì hóa thành một lam sắc cự long tựa như Lại Lại Trùng,rống lên một tiếng phóng tới trận địa quân viễn chinh thần tộc.

Mặc dù không biết ta dùng ma pháp gì,nhưng thần tộc chiến sĩ không hẹn mà liên thủ mở ra các chủng loại phòng ngự kết giới,trong không trung hình thành tầng tầng lớp lớp quang mạc.

Lam Bì khí thế như chẻ tre xuyên qua vô số tầng kết giới,đám thiên sứ xung quanh liền bị đóng băng,rồi vỡ tan,chết không toàn thây.

Nhưng,sự liên thủ của vài vạn thiên sứ tuyệt đối không thể phá hủy, "Long chi nộ" chỉ xuyên qua một phần mười kết giới năng lượng đã đại tổn,lam sắc quang huy tiêu tán dần,căn bổn không thể gây hại cho chủ lực đám thiên sứ.

Thế cũng đã là quá đủ,ngay cả Lộ Tây Pháp hay vua thiên giới tự thân phóng ra "Địa ngục hạo kiếp", "Thái dương chi kiếm" những loại chung cực cấm chú,hiệu quả cũng chỉ được như vậy.

Một người bất luận mạnh đến thế nào cũng không thể chiến thắng vài vạn đại quân.

Năng lượng "Long chi nộ" cạn kiệt,ta vội mang Lam Bì nguyên khí đại thương trở về thứ nguyên không gian.

Một kích này đã tiêu diệt vài trăm thiên sứ,quan trọng nhất là khiến sĩ khí đám thiên sứ đại giảm, "Long chi nộ" thi triển uy lực khiến cho bọn họ sợ đến lạnh run.

Ta đối với kết quả rất hài lòng,vừa muốn triệu hoán một thánh thú khác công kích,hàng chục đạo sát khí sâm hàn đột nhiên khóa chặt trên người.

Ta trong lòng đại kinh,chỉ thấy vài chục thiên sứ khí thế hừng hực lặng lẽ đi tới phía dưới ta,như mũi tên bắn tới,đứng đầu là nhị nữ nhất nam tam vị "Diệu thiên sử".

Hạ Nông đại kinh thất sắc,cực tốc nghênh đón cùng hét lên “Chủ nhân,đi mau,bọn chúng là Quang Minh Chiến Thiên Sử bộ đội."

Muốn chạy cũng không còn kịp,vài chục thiên sứ tốc độ hành động cực nhanh,không dưới "Hắc ám long kỵ binh",trong chớp mắt đã bao vây quanh ta,Hạ Nông chỉ kịp cản lại một nam "Diệu thiên sử".

Ta thầm cười lạnh,bọn chúng đại khái nghĩ ta thuần túy chỉ là ma pháp sư,muốn thừa cơ ta niệm chú văn tiến hành cận thân chiến đấu,hừm,bọn chúng không biết ta dùng ma pháp không cần niệm chú văn .

Hay tay đan lại,ta lạnh giọng hô " trảm không liệt phong trận ."

Tức thì,vô số lưỡi đao chân không lấy ta làm trung tâm tực tốc bắn ra tứ phía,loại phong hệ ma pháp này rất thích hợp đối phó với bao vây,những lưỡi đao chân không đủ cắt địch nhân xung quanh thành thịt vụn.

Chuyện khiến ta không thể tin nổi diễn ra,đám thiên sứ không chút kinh hoảng vung trường kiếm trong tay,trường kiếm phát ra bạch mang nhu hòa,đao chân không đầy trời tức thì biến mất.

Là chuyện gì?

Á Dạ kinh hô “Phá ma kiếm?không ổn,chủ nhân chạy mau,phá ma kiếm có thể làm mọi ma pháp công kích tiêu tán.

Phá ma kiếm sở dĩ là một loại vũ khí cực kì trân quý bởi do các đại pháp sư pháp lực cực cao hao tổn nhiều năm liên tục gia trì "Phá ma chú" lên cực phẩm binh khí,cuối cùng dùng tiên huyết bản thân tế luyện thành.

Mọi công kích ma pháp hoặc phòng ngự kết giới tiếp xúc với phá ma kiếm liền hóa thành vô hình,nhưng loại phá ma kiếm không chỉ luyện chế cực kì khó khăn,thần binh lợi khí nguyên bổn biến thành phá ma kiếm lại chỉ cần một áp lực nhỏ cũng vỡ tan,vì vậy rất hiếm thấy.

Loại kiếm này chuyên dùng để đối phó với ma pháp sư thuần túy,hơn nữa còn phải cẩn thận sử dụng,chỉ cần không chú ý là khiến thần binh trân quý vỡ thành từng mảnh.

Hôm nay để đối phó với ta,thần giới lại mang ra tới hơn mười thanh phá ma kiếm,xem ra quyết tâm trả một giá đắt để tiêu diệt ta.

Á Dạ cùng Hạ Nông bất chấp mọi thứ cố hộ vệ cho ta nhưng thế địch quá mạnh,chỉ thấy một nữ "Diệu thiên sử" mái tóc ngắn dễ dàng vượt qua bọn họ,trong tay phải huyễn hóa ra một thanh quang kiếm hướng tới ta.

Không nghĩ nhiều,ta vội dùng "Thứ nguyên nghịch chuyển" đưa Băng Thanh Ảnh tới nơi an toàn,vừa mới hoàn thành truyền tống,một cơn đau thắt truyền đến,quang kiếm của nữ "Diệu thiên sử" đã xuyên qua "Tâm chi khải giáp" đâm vào vai ta.

Chưa từng chịu qua sự thống khổ nầy đầu óc ta như trống rỗng,nữ thiên sứ lạnh lùng húc đầu gối vào bụng dưới ta.

Nữ "Diệu thiên sử" tóc ngắn này là Lôi Khiết Lạp thống lĩnh của "Quang minh chiến thiên sử",nàng ta sau khi xuyên qua Á Dạ nhị nữ vốn tưởng một kiếm xuyên tâm giết chết ta,ngờ đâu "Tâm chi khải giáp" trên người ta vô cùng thần kì,một cổ miên lực đẩy một kiếm xuyên tâm lên trên vai, giữ lại một mạng cho ta.

Tâm chi khải giáp hóa giải hơn nửa khí kình,nhưng cũng đủ khiến người không có chút chân khí tu vi như ta toàn thân đau đớn chấn động,phảng phất ruột gan thắt lại từng đoạn.

Phá ma kiếm trong tay không thể dùng để chiến đấu,quang kiếm tay trái đã bị "Tâm chi khải giáp" giữ lấy không thể rút ra,Lôi Khiết Lạp vứt kiếm,quyền đầu như mưa “tắm rửa” cho ta.

Ta cảm giác mình như bao cát để luyện tập,vô lực phản kháng để vị "Diệu thiên sử" đánh đập,nếu không phải trên người là chung cực giáp trụ "Tâm chi khải giáp",bằng không chỉ một quyền cũng đủ lấy đi cái mạng nhỏ của ta.

Ý thức càng lúc càng mơ hồ,xem ra ngày tàn của ta đã đến,nhưng Ngô Lai ta là loại người nào,dù chết cũng phải kéo theo vài thằng bồi táng.

Ta liều mạng dùng thần ma song dực chặn công kích Lôi Khiết Lạp,thừa cơ toàn lực hấp nạp các chủng nguyên tố ma pháp,không quan tâm là thủy,hỏa,hay quang minh hắc ám gì đó.

Tức thì,quanh người ta thất thải dị quang lấp lóe trong suốt lưu chuyển,tình cảnh quỷ dị cùng cực.

Lôi Khiết Lạp kinh hô “Tự bạo?không tốt,chạy mau.”

Tự bạo là chiêu cuối cùng của ma pháp sư,tự thân nén ma lực cao độ,trong chớp mắt dẫn phát ma lực toàn thân nổ tung cùng địch nhân đồng quy ư tận.

Ngay cả một phổ thông ma pháp sư,tự bạo cũng đã sinh ra uy lực kinh nhân,hà huống ta loại siêu cấp đại pháp sư,không lạ khi Lôi Khiết Lạp lệnh cho bộ hạ toàn tốc triệt thối.

Chủ nhân(Lai),đừng……..

Tiếng Á Dạ cùng Hạ Nông truyền tới,bọn họ bất chấp tất cả hướng tới ta muốn ngăn cản.

Tự bạo một khi phát ra vô phương nghịch chuyển,ta liều mạng dùng điểm ma lực cuối cùng dùng "Thứ nguyên nghịch chuyển" đưa hai giai nhân ra chỗ khác,tiếp đó xung quanh ta biến thành sí nhiệt vô tận,trong lúc mông lung ta phảng phất như thấy Vũ y vung cánh bay tới chỗ ta.

Ai,nếu có thể lại được ôm cơ thể ấm áp của nàng,hôn lên đôi môi hồng của nàng thì tốt quá.

Quá đáng tiếc,thật quá đáng tiếc…….

Trên không trung kim sắc quang mang đột nhiên bạo phát,đường kính lên tới vài dặm, "Quang minh chiến thiên sử" thiên sứ hay thiên sứ bộ đội phổ thông ngoại trừ tốc độ nhanh nhất như Lôi Khiết Lạp,Địch Lệ,Thiên Dã Cương là ngoại lệ,mười thành viên "Quang minh chiến thiên sử" cùng hàng trăm thiên sứ đều bị kim mang nuốt vào trong,tức thì tan biến vô tung vô ảnh.

Đấy là ánh sáng sinh mệnh của một siêu cấp đại ma pháp sư a.

Kim mang lóe lên một lúc rồi dần tiêu tán,mọi thứ đều chìm vào hư vô,người mới làm nên cảnh tượng ấy - -Ngô Lai,cũng đã biến mất.

Thần ma song phương hơn vạn đại quân đều cảm nhận ma pháp lực khổng lồ vừa nổ tung,tâm linh bọn họ tức thì chấn động,những tình cảm nuối tiếc cùng yêu thương vô tận theo ma lực bạo phát truyền vào trong tâm linh bọn họ,là tình yêu cùng sự hối hận của Ngô Lai với nữ nhân mình.

Á Dạ,Hạ Nông,Băng Thanh Ảnh tam nữ gạt lệ bất chấp tất cả bay tới nơi Ngô Lai biến mất.

Trước bọn họ một bước,một đạo bạch mang thánh khiết cực tốc phi tới,bạch mang hiện ra một thân hình tuyệt mĩ thanh lệ,sau lưng là sáu cánh thánh khiết vô bì.

Thần quang thiên sử Vũ Y.

Gia Bách Liệt,Mễ Già Lặc nhìn thấy chiến hữu thất tung hơn vạn năm,tức vì vui mừng khôn xiết,không hẹn mà cùng dừng chiến đấu vung cánh bay tới.

Đột nhiên,Vũ Y ngẩng đầu phát ra tiếng hét bi thương,bi thương như đại hải vô cùng vô tận cùng cừu hận khắc cốt lan truyền tới tâm linh từng cá nhân.

Bốn vị "Sí thiên sử" đang bay tới dừng lại trong không trung,bởi những thiên sứ căn bản không có loại cảm giác thâm trầm khiến người khác đau xót cùng cừu hận ấy,Mễ Già Lặc không nhịn được hô lên “Vũ Y,ngươi sao vậy,chuyện gì đã xẩy ra?

Vũ Y vẫn đang ngẩng đầu bi thương,mái tóc dài kim sắc sau lưng tựa như có sinh mệnh chuyển động,tình cảnh quỷ dị.

Á Dạ tam nữ cũng đã bay tới,vừa mới tới gần đã bị một lực lượng vô hình chắn lại,không thể tiến thêm một phân.

Di biến kinh nhân phát sinh,mái tóc dài kim sắc như ánh dương quang trong chớp mắt biến thành ngân sắc như sương,sáu cánh trắng bạch mầu sắc càng lúc càng ảm đạm,tối dần rồi cuối cùng trở thành đen như mực.

Là mầu cánh của đọa lạc thiên sứ.

Tất cả đều do tâm sinh ra,thiên sứ mỗi cá nhân đều có "Thiên sử chi tâm" thuần khiết vô bì,vì thế cánh của họ cũng trắng bạch như tuyết không nhiễm bụi trần,như Lộ Tây Pháp sở dĩ trở thành đọa lạc thiên sứ là bởi trong tim hắn hắc ám năng lượng đã thay thế quang minh năng lượng .

Vũ Y mặc dù từ bỏ thân phận thiên sứ,nhưng nàng vẫn giữ "Thiên sử chi tâm" thánh khiết,vì thế không có chút biến chuyển gì.

Bây giờ,tử vong của Ngô Lai khiến Vũ y vị "Sí thiên sử" lần đầu nhận ra cừu hận,phẫn nộ cùng bi thương hô hạn khiến nàng ta không còn bảo trì "Thiên sử chi tâm",mái tóc kim sắc biến thành ngân sắc,đôi cánh trắng bạch biến thành hắc dực của đọa lạc thiên sứ.

Chỉ là,dị biến này do tâm linh tình cảm,không như Lộ Tây Pháp triệt để dùng hắc ám năng lượng triệt để thay thế quang minh năng lượng,vì thế dù ngoại hình cải biến,nhưng thuộc tính năng lượng vẫn như xưa không hề thay đổi.

Nhưng trong mắt mọi người,một đọa lạc thiên sử sinh ra.

Tứ "Sí thiên sử" nhìn tận mắt hảo hữu một thời biến thành đọa lạc thiên sứ,không dám tin vào mắt mình.

Lộ Tây Pháp nhìn quang cảnh nơi xa,chỉ duy nhất hắn có thể lý giải sự biến hóa của Vũ Y,ngẩng đầu thở dài nói “Ngô Lai,tiểu tử ngươi có thể khiến Thần Quang Thiên Sử vì ngươi mà đi tới bước đường này,ngươi dù chết cũng không có hối hận.”

Lực lượng ngăn cản đột nhiên biến mất,Á Dạ tam nữ bay tới cạnh Vũ Y,Băng Thanh Ảnh khóc nói “Vũ Y tỉ tỉ,tỉ sao tới ma giới?tỉ sao thành hình dạng này……”

Trái tim đã chết bi ai nào còn tồn tại,Vũ Y trên khuôn mặt tuyệt mĩ lộ thần sắc bình tĩnh,dù trong ánh mắt lộ xuất bi ai,giọng nói bình thản vang lên “thân thể ta do năng lượng chủ nhân hình thành,bọn ta có được tâm linh cảm ứng không bị không gian hạn chế,ta cảm ứng chủ nhân gặp nguy,vì thế toàn lực tới đây,kết quả chậm một bước.Ta hận chính mình,hận bản thân sao không đi cùng hắn tới ma giới…..”

Á Dạ ánh mắt đột nhiên chuyển hướng tới Lôi Khiết Lạp,Địch Lệ nhị nữ ở không xa,lộ xuất cừu hận khắc cốt nói “là chúng,là bọn chúng bức tử chủ nhân…..”

Đôi môi hồng phun ra một khẩu tiên huyết,khuôn mặt tức thì trắng bệch,y phục sau lưng đột nhiên xé ra,ba cặp cánh đen tuyền xuất hiện,tựa như Vũ Y.

Á Dạ sử dụng chính là "Thiên Ma giải thể đại pháp",trong chớp mắt phát xuất toàn bộ tiềm lực bản thân,đạt tới cảnh giới "Sí thiên sử",đôi cánh bị năng lực "Nhận hóa" áp chế cũng vươn ra.

Đương nhiên,hình dạng này chỉ là tạm thời,sau đó nguyên khí cũng đại thương,nhưng vì người yêu dấu,mọi chuyện đối với nàng ta đều không đáng nghĩ.

Trước nàng ta một bước,Vũ Y như thiểm điện bay tới chỗ Lôi Khiết Lạp cùng Địch Lệ,từ trong tay huyễn hóa ra một quang kiếm lóa mắt,không chút chuyển biến như thân thể.

Dù chưa nhìn gặp qua,nhưng Lôi Khiết Lạp vô cùng ngưỡng mộ vị "Thần quang thiên sử" tiền bối năm xưa thảo phạt ma vương,nào ngờ lần đầu gặp mặt tình hình lại như vậy,trong lòng đại kinh,vội huyễn xuất ra quang kiếm chặn công kích của Vũ Y.

Lôi Khiết Lạp tuy là người đứng đầu trong "Diệu thiên sử",nhưng so với "Sí thiên sử" như Vũ Y còn một khoảng cách xa,song kiếm vừa chạm tức thì bị chấn bay.

Á Dạ cũng bay tới,một kích "Hắc ám oanh kích pháo" uy lực vượt xa khi xưa bắn thẳng tới Địch Lệ(phá ma kiếm trong tay Địch Lệ đã bị vụ tự bạo chấn vỡ).

Á Dạ thực lực lúc này tương đương "Sí thiên sử",Địch Lệ sao dám ngạnh đỡ,vội vung cánh phi thân tránh.

Lúc này,trên thân thể Hạ Nông cũng sản sinh dị biến,không phải như dùng “Thiên Ma giải thể đại pháp" kích phát tiềm lực,trong lúc cực độ bi thương cùng phẫn nộ,chân khí trong thể nội đã đột phá những kinh mạch trước kia chưa thông suốt,sau lưng phát sinh hắc sắc sí bằng đặc trưng của ma tộc.

Đại khái do chân khí quá mạnh mẽ,đôi cánh từ năm mười bốn tuổi không thể xuất hiện,hiện nay trong lúc bi thương cực độ đã đả thông kinh mạch toàn thân,ngay cả sí bằng cũng đột nhiên xuất hiện lại.

Những những chuyện này,nàng ta không hề biết.

Một tiểu bộ đội ma tộc hơn trăm người đột nhiên sát nhập chiến trường,nhân số tuy ít nhưng cực kì mạnh mẽ,như một mũi khoan khoan thẳng vào doanh trại sâu trong thần tộc đại quân.

Bọn họ tự nhiên là "Hắc ám long kỵ binh",từ lúc chiến tranh bắt đầu vốn ẩn nấp trong bóng tối chờ mệnh lệnh của thống lĩnh,nào ngờ thống lĩnh hi sinh tráng liệt,đám thiết hán nhìn thấy bừng bừng nổi giận,Lạp Cáp Nhi Đặc cùng La Duy chỉ huy tiến nhập chiến trường,dù tử trận cũng phải vì thống lĩnh báo cừu.

Cái chết của Ngô Lai khiến thần ma song phương càng chiến đấu kịch liệt,toàn bộ binh lực hai bên tham gia huyết sát.

Lâm Toa công chúa lệnh cho "Quang minh chiến thiên sử" bộ đội đi trước chống lại "Hắc ám long kỵ binh",tự thân mình cũng ra trận,vung quang kiếm gia nhập chiến trường.

Bốn "Sí thiên sử" đâu thể nhìn Vũ Y cùng Á Dạ nhị nữ tiêu diệt bọn Lôi Khiết Lạp,bọn họ liền thay thế vị trí hai vị "Diệu thiên sử" chặn Vũ Y cùng Á Dạ lại.

Mễ Già Lặc nhìn Vũ Y nói “Vũ Y,bọn ta hơn vạn năm qua chưa gặp,ngươi sao biến thành như thế này?ngươi sao thể trở thành đọa lạc thiên sứ như vậy.’

Vũ Y lạnh lùng nói “Ta không còn là thiên sứ.Người ta yêu,người là chủ nhân của ta đã không trở lại,ta không thể tiếp tục lưu lại bộ dạng thuần khiết hư ảo.Bởi nếu ta không bị những thứ thuần khiết hư ảo ấy trói buộc,ta đã có thể tới ma giới cùng chàng,kết cục cũng không như vậy.Từ bây giờ trở đi,Vũ Y với Thần Quang Thiên Sử lúc trước không còn quan hệ,ta chỉ thuộc về Ngô Lai,là Hắc Ám Thiên Sử vì chàng mà sống.”

Quang minh năng lượng to lớn bắt đầu ngưng tụ trên người Vũ Y,nàng ta đã chặt đứt mọi liên hệ trước kia,bằng thân phận "Hắc ám thiên sử" mới bắt đầu phát động công kích.

Á Dạ lẳng lặng không nói một lời tay cầm hắc ám năng lượng kiến tấn công "Cáo tử thiên sử" Gia Bách Liệt,nàng ta tự biết hình thái cùng lực lượng hiện tại không duy trì lâu,chỉ thể trước khi lực lượng tiêu tán tốc chiến tốc thắng.

Nhưng,người đầu tiên tấn công bốn vị "Sí thiên sử" không phải bọn họ,là "Băng tuyết thánh nữ" băng thanh ảnh từ đầu không hề di động.

Ánh sáng lóe lên,một đợt sóng biển khổng lồ từ Băng Thanh Ảnh cuốn tới "Sí thiên sử",bên trong ẩn chứa vô số lực lượng hỗn loạn,ám kình.Thanh thế ngất trời,chính là thủy hệ cao cấp ma pháp "Nộ hải kinh lan".

"Nộ hải kinh lan" uy lực cực mạnh, "Sí thiên sử" cũng không dám coi thường,vội mở ra kết giới phòng ngự,Á Dạ thừa cơ một kiếm xuyên qua kết giới phòng ngự của Gia Bách Liệt,sau lưng nàng,Hạ Nông đã ngưng tụ chân khí toàn thân chờ phát,trên người bao phủ bởi một đám mây kim sắc quang mang kì dị.

Uy lực của "Nộ hải kinh lan" qua lỗ hổng kết giới bị Á Dạ phá ra tràn vào,tức thì khiến Gia Bách Liệt lộn nhào trong không trung,tuy không bị thương nhưng tình cảnh cực kì thảm hại.

Hạ Nông vẫy cặp cánh hắc sắc bay truy tới người Gia Bách Liệt,hét lên một tiếng vung quyền đánh ra - - "Thiểm hoa liệt quang quyền".

Gia Bách Liệt nhìn kim sắc khí kì dị,tinh thần đại biến kinh hô nói “”Thánh đấu khí”?”

Hắn không dám ngạnh tiếp "Thiểm hoa liệt quang quyền" của Hạ Nông,vội lướt người tránh khỏi.

“Cáo tử thiên sử” Gia Bách Liệt thực lực vượt quá xa Hạ Nông,dù bị loại tuyệt học như "Thiểm hoa liệt quang quyền" kích trúng chưa chắc đã bị thương,nhưng hắn vẫn tránh đòn,chỉ bởi hắn sợ chân khí kì dị trên người Hạ Nông - - "Thánh đấu khí".

“Thánh đấu khí” theo truyền thuyết là lực lượng có thể cùng thần ma tranh đấu,cũng là chung cực đấu khí vũ giả ngay cả trong mơ cũng cầu đến,hủy thiên diệt địa không gì có thể cản nổi,nhưng cũng chỉ tồn tại trong truyền thuyết.

“Sí thiên sứ” hiểu nhiều biết rộng như "Cáo tử thiên sử" trong suốt thời gian dài đã từng một lần nhìn qua "Thánh đấu khí",người đó từ một thế giới kì dị không biết tên,tự xưng là "Võng lạc kỵ sĩ",là vũ giả chung cực đã khiêu chiến với vua của thiên giới.Mặc dù đã qua hơn vạn năm,nhưng uy lực kinh thiên động địa của "Thánh đấu khí" vẫn in sâu trong tâm tưởng Gia Bách Liệt .

Như bây giờ,nhìn trên người Hạ Nông loại kim sắc khí như quang mang không ngờ lại giống hệt như chung cực đấu khí - - "Thánh đấu khí".

Hạ Nông không biết trên người mình đã phát sinh loại biến hóa gì,chỉ thấy toàn thân chân khí bạo tăng không biết bao nhiêu lần,mỗi chiêu mỗi thức chân khí đều phát ra tiếng rít,so với trước đây khác biệt như trời với đất.

Thánh đấu khí thực tế không phải loại chân khí hình thái cố định,khi một cao thủ vũ giả chân khí tu vi đạt tới cảnh giới đỉnh phong,đột nhiên trải qua cực bi hoặc cực hỉ,lực lượng tâm linh thần bí kích động chân khí công nhập vào vài chục kinh mạch tu luyện giả không thể chạm tới,những kinh mạch thần bí này một khí được đả thông,chân khí lập tức sản sinh biến hóa,trở thành "Thánh đấu khí".

Nhưng khả năng này cũng gần như bằng không,ngay cả một cao thủ tuyệt đỉnh trải qua những tình cảm cực bi hay cục hỉ,cơ hội đạt tới Thánh đấu khí" kinh mạch cũng chỉ một phần vạn,nếu không cẩn thận lập tức tẩu hỏa nhập ma,vì thế trở thành tuyệt kĩ chỉ có trong truyền thuyết.

Tình cảm phu thê với Ngô Lai cùng bi thương khiến Hạ Nông trở thành vũ giả thứ hai sở hữu "Thánh đấu khí",nhưng nàng ta không hề ý thức điều này,chỉ bất chấp tất cả điên cuồng công kích Gia Bách Liệt.

Vũ Y cũng xuất thủ,nàng ta hiểu rất rõ đám "Sí thiên sử",thánh quang hệ ma pháp như một tấm lưới lớn hướng tới Lạp Phi Nhĩ cùng Mễ Già Lặc.

Á Dạ cùng Tác Liên Đặc triển khai trận chiến,quang minh cùng hắc ám kích trúng liên miêng bất tuyệt.

Lôi Khiết Lạp cùng Địch Lệ trở về chỉ huy "Quang minh chiến thiên sử" bộ đội đánh cùng Hắc ám long kỵ binh",hai bên hơn hai trăm người thượng thiên nhập địa,chiến sĩ phổ thông căn bản không thể tiếp cận.

“Quang minh chiến thiên sử” cùng "Hắc ám long kỵ binh" đã qua hàng trăm trận chiến,đều chưa phân thắng bại,bây giờ "Hắc ám long kỵ binh" mang theo ý chí quyết tử phong cuồng công kích,đem lực lượng công kích siêu phàm phát huy đến cực hạn.

Ai binh tất thắng,đối mặt với "Hắc ám long kỵ binh" điên cuồng liều mạng,tinh nhuệ như "Quang minh chiến thiên sử" dần dần không trụ nổi,ngay cả thời gian chữa thương cũng không có.

Không tự chủ,bọn họ thối lui.

Địch Lệ tìm kiếm Lạp Cáp Nhi Đặc,nàng ta vốn muốn quyết một trận tử chiến trả thù cho Hoa La,không ngờ vị long kị binh lục chiến tướng lãnh khốc vô tình bỗng biến thành điên cuồng,không chú cố kị an nguy bản thân,thương mang như mưa bức nàng thối lui liên tục.

Lôi Khiết Lạp cũng không chặn nổi tuyệt thế mĩ nam tử - - long kỵ binh hải chiến tương la duy lúc này cũng như một cuồng chiến sĩ.

Trước "Hắc ám long kỵ binh" liều mạng công kích,đội hình "Quang minh chiến thiên sử" hoàn toàn bị phá vỡ.

Lúc này thiên sứ bộ đội mất "Sí thiên sử" chỉ huy,Lâm Toa công chúa một mình sao thể đồng thời chỉ huy hơn mười vạn đại quân,ma tộc bộ đội dưới sự chỉ huy của Lộ Tây Pháp cùng "Tứ ma tướng” công thế vượt trội,bọn họ càng lúc càng rơi vào thế yếu.

Lâm Toa công chúa chủ trì chiến cục,trong lòng biết đã tới lúc thối lui,thống lĩnh "Hắc ám long kỵ binh" đã bị tiêu diệt,trừ bỏ mối đại họa tâm đầu.

Nàng ta truyền lệnh lui quân.

Đám “Sí thiên sứ” thần tình phức tạp nhìn Vũ Y,phi thân rút lui.

Vũ Y,Á Dạ,Hạ Nông,Băng Thanh Ảnh tứ nữ dù muốn tiếp tục đuổi theo báo cừu,nhưng trận chiến cùng "Sí thiên sử" vừa rồi đã tiêu hao toàn bộ lực lượng bọn họ,muốn truy cũng không còn lực.

Hắc sắc vũ dực sau lưng Á Dạ biến mất,từ không trung rơi thẳng xuống,Hạ Nông vội vã phi thân đón lấy,nhìn khuôn mặt Á Dạ trắng bệch,trên thân thể mồ hôi túa ra,ngay cả hô hấp cũng như có như không,cái chết không còn cách xa.

Đấy là di chứng của "Thiên Ma giải thể đại pháp".

Lộ Tây Pháp phi tới ôm bảo bối nữ nhi vào lòng,nhìn bộ dạng không còn chút sinh khí của Á Dạ,không khỏi thở dài.

Hạ Nông hỏi “Lộ Tây Pháp đại nhân,công chúa không sao chứ?”

Lộ Tây Pháp cười khổ nói “Tính mệnh thì không đáng ngại,nhưng tiểu nha đầu này lạm dụng Thiên Ma Giải Thể Đại Pháp,nguyên khí đại thương,trong vòng nửa năm sợ không thể tỉnh lại.Không chiến tướng,không ngờ ngươi lại có được Thánh Đấu Khí loại chung cực đấu khí này,sau này ngươi nhất định có thể trở thành tuyệt thế cường giả như ta cùng Ngô Lai.

Nước mắt như trân châu từ đôi mắt Hạ Nông rơi xuống,nức nở nói “ Thánh Đấu Khí gì chứ, tuyệt thế cường giả gì chứ,ta đâu cần những cái đó,chỉ cần chủ nhân trở về,chỉ cần hắn có thể trở về….”

Khuôn mặt bi thương Vũ Y đột nhiên lộ xuất vẻ cuồng hỉ nói “Cảm giác có rồi,ta cảm thấy rồi,chủ nhân vẫn sống,chàng thực sự vẫn sống.

Chúng nhân nghe thấy thế không khỏi vừa kinh vừa hỉ,Băng Thanh Ảnh lập tức nói “Vũ Y tỉ tỉ,người nói thực chứ?Lai vẫn còn sống,chàng ở đâu?”

Vũ Y gạt lệ quang trên nói “Vừa rồi tâm linh liên hệ cùng chủ nhân đích xác đã biến mất,kết quả ấy chỉ có tử vong mới gây ra.Nhưng tại một khắc trước,cảm giác quen thuộc ấy tới tâm linh ta,mặc dù có chút kì quái,nhưng ta dám khẳng định chủ nhân vẫn còn sống.Thân thể ta do năng lượng của chủ nhân tạo thành,loại cảm giác này không thể sai.

Băng Thanh Ảnh băn khoăn nói “vậy chúng ta mau đi tìm chàng.”

Vũ Y lắc nhẹ đầu nói “cảm ứng của chủ nhân rất kì quái,như có như không,ta cũng không thể xác định vị trí của chàng,ngay cả hiện tại có phải ở ma giới hay không cũng không rõ.”

Hạ Nông nói “Vậy chúng ta giờ phải làm sao?”

Vũ Y mục quang thánh khiết đột nhiên biến thành lạnh lẽo,nhạt giọng nói “Đám thiên sứ kia dám hại chủ nhân,ép chàng phải tự bạo,khiến bọn ta không thể ở cạnh chàng.Cừu hận này,chúng ta nhất định phải báo,trước khi chủ nhân quay lại bọn ta thay chàng tiêu diệt địch nhân.

Hạ Nông cùng Băng Thanh Ảnh nhìn nhau,bọn họ cảm giác Vũ Y đã thay đổi,phảng phất như biến thành người khác,một nữ nhân vì người mình yêu mà sống,làm mọi chuyện vì hắn.Xem ra không chỉ ngoại diện trở thành đọa lạc thiên sứ,ngay cả tính cách cũng biến đổi.

Lộ Tây Pháp đối với biến đổi của Vũ Y thập phần cao hứng(nói thừa,có trợ thủ lợi hại như thế,không vui mới là quái đản),hắn nói “Tốt,nếu đã như vậy,ta giao Hắc Ám Long Kỵ Binh giao cho ngươi chỉ huy,với quan hệ của ngươi cùng Ngô Lai,đám kiêu binh hãn tướng ấy sẽ nghe lệnh ngươi.

Hắn quay người nói với Băng Thanh Ảnh “đối với nhân loại mà nói,ma lực của ngươi đã là rất lợi hại,nhưng so với thần tộc còn kém quá xa.Ảnh nhi,ngươi có quan hệ cùng tiểu nữ ta,ta cũng có thể xưng hô với ngươi như vậy,ngươi nguyện ý lập khế ước bình đẳng cùng ta không?từ giờ về sau,nếu ngươi cần,có thể tùy ý mượn ma lực Lộ Tây Pháp sử dụng.Ngươi nguyện ý chứ?”

Không chút do dự,Băng Thanh Ảnh nói “Vì Ngô Lai ,vì đại thù phải báo,ta nguyện ý”.

Vũ Y,Hạ Nông,Băng Thanh Ảnh tam nữ ba bàn tay nắm lại làm một,ba trái tim cũng cùng chung nhịp đập.

Tỉ muội đồng tâm,chiến đấu vì tình,sau này khiến thần tộc nghe danh mà khiếp sợ.Trở thành "Hắc ám thiên sử","Tuyệt đại đấu thần" cùng "Địa ngục thánh nữ"

Dong binh vô danh

Ta là một dong binh,một người không có quá khứ,một dong binh không có ký ức,nửa năm trước, ta được Phất Lôi Đức đại thúc cứu lên từ trong một cái hố lớn. Từ khoảnh khắc ấy của ta,tên ta là --- Vô Danh.

Phất Lôi Đức đại thúc là một dong binh kỳ cựu, sau khi ta tỉnh lại phát hiện mình đã mất hết toàn bộ ký ức,lão lưu ta lại trong đoàn dong binh dưới quyền lão, trở thành một dong binh,và truyền thụ cho ta tất cả tri thức về lính đánh thuê cùng kỹ thuật sử dụng kiếm.

Nơi ta ở là một đoàn dong binh nhỏ, tổng cộng chỉ có năm mươi người, gọi là “binh đoàn hoa hồng”, tên gọi mặc dù có điểm không có gì đặc biết, nhưng thật ra trên Thánh Ma Đại Lục lại rất nổi tiếng, điều này toàn bộ đều nhờ vào chánh phó đoàn trưởng của bọn ta.

Đoàn trưởng “binh đoàn hoa hồng” Ô Lan Na Toa là một trong thập đại mỹ nhân của Thánh Ma Đại Lục,danh hiệu là “Chiến địa mân côi” (chú thích mân côi :hoa hồng), từ nhỏ đã lớn lên trên chiến trường, bất luận kiếm thuật hay dụng binh đều là đệ nhất lưu, từng lĩnh suất thuộc hạ cứu con tin ra từ trong vòng vây của đội quân cả vạn người của Lai Nhân Cáp Đặc vương quốc,hiển nhiên là lợi hại.

Phó đoàn trưởng Oánh cũng là một trong mươi đại mỹ nữ của Thánh Ma Đại Lục, nàng là một pháp sư triệu hoán ưu tú, có thể triệu hoán ra nhiều ma thú cấp độ cao, nếu không phải trong bảy đại ma pháp sư của Thánh Ma Đại Lục cũng có một vị đại hiền giả Lâm Tạp tinh thông triệu hóa ma pháp, nàng nhất định có thể cùng băng thanh ảnh, “Băng Tuyết thánh nữ” trong truyền thuyết, cũng trở thành một trong bảy vị đại ma pháp sư.

Ít nhất,có ta tin như vậy.

Có hai vị đoàn trưởng như thế, lại thêm lính đánh thuê dưới quyền đều là cao thủ tinh nhuệ, “binh đoàn hoa hồng” không muốn nổi tiếng cũng khó.

Nửa năm gần đây, Thánh Ma Đại Lục với hàng trăm năm hòa bình lại bị rơi vào chiến hỏa liên miên.

Người ta nói rằng nửa năm trước, thiên giới và ma giới phát sinh một trường kịch chiến, một đại nhân vật được tôn xưng là “Ma Thần Vương” của ma giới nổi lên, vì thế khiến tình hình cuộc chiến càng thêm khốc liệt, thậm chí lan đến cả Thánh Ma Đại Lục.

Hiện nay, các quốc gia và chủng tộc trên Thánh Ma Đai Lục phân thành hai phái: Ba Bố Ni Tạp vương quốc, Lôi Nhân công quốc và Băng Tuyết vương quốc cùng Ma giới kết minh; Lai Nhân Cáp Đặc vương quốc và thú nhân tộc thì cùng Thiên giới đứng về một bên, theo đó tinh linh tộc xưa nay đoàn kết, hòa bình cũng phân thành hai phía, thủy tinh linh, phong tinh linh và lôi tinh linh đứng về phía Ma giới, hỏa tinh linh cùng thổ tinh linh đứng về phía Thiên giới.

Song phương công thành chiếm đất lẫn nhau, chinh chiến không ngừng, tình hình này đối với lính đánh thuê bọn ta đương nhiên không thể tốt hơn được, ít nhất không cần phải lo lắng bị thất nghiệp.

Bất quá, trong lòng ta luôn có một nghi vấn: Vì sao lại có nhiều quốc gia, thậm chí cũng chừng ấy tinh linh tộc đứng về phía Ma giới đại biểu cho tà ác?

Nhưng không ai có thể trả lời vấn đề này, dù sao đi nữa, đối với lính đánh thuê bọn ta mà nói càng loạn càng tốt, chỉ có như thế mới có đất dụng võ cho bọn ta.

Ta nhìn chiếc nhẫn màu đen trên ngón tay trỏ của bàn tay trái, lại sờ sờ vào giữa ngực, trong đó có mang một chiếc vòng nhỏ đen tuyền, hai món trang sức dường như không hề có giá trị này là khi Phất Lôi Đức đại thúc thấy ta, trên người ta chỉ có hai thứ này, khả năng cùng với thân phận của ta có quan hệ (mang trang sức không có chút giá trị nào như thế này, thấy được ta trước kia nhất định vô cùng khốn khổ, khôi phục ký ức hay không cũng chẳng quan hệ gì).

“Vô Danh,ra đây,ra đây mau...”

Giọng nói thô hào của Phất Lôi Đức đại thúc từ ngoài trướng truyền vào, ta vội vàng ngừng mơ tưởng viễn vông, chui ra khỏi cái lều nhỏ.

Chỉ thấy Phất Lôi Đức đại thúc thân hình vạm vỡ, trong tay nâng một thanh trường kiếm có chuôi toàn một màu đen, dài và hẹp, thấy ta đi ra, lão lầm bầm: “Vô Danh, thanh kiếm bằng thép đen ngươi cần đã được rèn xong. Ta thật không hiểu nổi ngươi, ngươi cơ thể cường tráng như vậy, sử dụng đại kiếm mới là thích hợp nhất, nhưng ngươi lại cứ khăng khăng đòi cái thứ kiếm mũi hẹp cổ quái này, lại còn dùng thép đen chế tạo, cái chuôi kiếm này cũng tốn nửa năm lương bổng của ngươi đấy à!”

Ta chẳng chú ý đến những lời huyên thuyên của Phất Lôi Đức đại thúc, hớn hở đón lấy chuôi kiếm đen, hẹp và nhọn từ tay lão mà vuốt ve.

Không hiểu vì sao, trong cuộc sống lính đánh thuê nửa năm này, ta sử dụng rất nhiều loại binh khí, nhưng đều không thuận tay, trong tâm trí ta luôn hiện lên hình ảnh một thanh quái kiếm với cái chuôi dài hẹp đen tuyền, vì thế, vài ngày trước, ta đã chiếu theo hình tượng trong não vẽ ra đồ hình, lại mang toàn bộ những gì kiếm được bằng mồ hôi nước mắt trong nửa năm giao cho Phất Lôi Đức đại thúc, nài nỉ lão thay ta đến lò rèn xin thợ rèn dùng thép đen (các kim loại toàn một màu đen độ cứng gấp ba lần thép thông thường, vô cùng quý giá),rèn cho ta một thanh.

Cầm thanh kiếm bằng thép đen vuốt ve một hồi, ta không nhịn nổi vung kiếm, sử dụng kiếm thuật Phất Lôi Đức đại thúc đã dạy cho ta, chỉ thấy khí kiếm hợp nhất, vô cùng sảng khoái thuận tay.

Một âm thanh dị thường đột nhiên từ sau lưng truyền lại, ta đang đắm chìm trong kiếm thuật đâm ra một kiếm phản thủ theo bản năng, chỉ nghe một tiếng kêu nhỏ trong trẻo phát ra, thanh kiếm bằng thép đen đâm ra nhanh như gió đã bị hai ngón tay nhỏ nhắn, mềm mại đưa ra kẹp lại.

Ta trong lòng rất kinh ngạc, chuyển thân nhìn lại thấy một vị tuyệt sắc mỹ nữ, mỹ lệ kiều diễm tuyệt luân, lại mang vài phần khí chất cao quý cởi mở như hoa hồng đang đứng sau lưng ta, kiếm của ta chính là bị ngón tay ngọc ngà ở bàn tay phải nàng kẹp chặt.

Nàng chính là "Chiến địa mân côi" Ô Lan Na Toa đoàn trưởng “binh đoàn hoa hồng”,cũng là người mà ta luôn thầm yêu trộm nhớ.

Ô Lan Na Toa cười nhẹ, nói: “Vô Danh, hình dạng thanh kiếm kia của ngươi thật kỳ quái, có thể đưa ta xem một chút không?”

Ta vội vàng mở bàn tay đang nắm ch

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!

TRUYỆN CÙNG THỂ LOẠI