tôi kết thúc năm học bằng tấm bằng khen loại giỏi trên tay
vào nghĩ hè tôi cảm giác 3 tháng cứ như 300 năm k bằng ấy , tôi nhớ bn bè hơn hết là tôi nhớ cậu
**************
cuối cùng cũng vào học , tôi cứ cầu nguyện cho chung lớp với bn bè cũ nhưng mà
tại sao chj e tốt của tôi và tôi lại mỗi đứa 1 nơi như thế này đây??????
lướt đến số 32 của lớp mình tôi thấy rằng đó là cậu
thôi thì cũng gọi là an ủi đi ha
tôi quyết định gia nhập hội ae để thuận tiện cho hc tập và vui chs
mà sao lúc nào tôi cx thua cậu 0.25- 2 điểm vậy ???
cay vl
tôi và cậu , hoàng , ngọc em , gia thiên, phú , tài , cùng nhau chs đùa , sống trong 1 khoảng thời gian vui vẻ của tuổi học trò
nhưng cho đến 1 ngày
cậu buôn những lời lẻ có phần ...... lên người tôi , lời nói mang theo ý châm chọc , đùa giởn nhưng không hiểu sao tôi lại bj tổn thương ? tôi quá nhạy cảm ư ??
tôi quay bước về chổ ngồi , lặng lẽ nở 1 nụ cười nhạt
những giọt lệ vô thức rơi xuống trên má tôi
chúng cứ thi nhau rơi xuống không ngừng
tôi cũng chằng lau chúng hay che giấu chúng đi
suy nghĩ tôi cứ như đang dần dần chìm từ từ xuống 1 nơi vô định
những suy nghĩ như TẠI SAO CẬU LẠI NÓI TÔI NHƯ THẾ? hay là CẬU GHÉT TÔI THẾ À ?? , RỐT CUỘC VIỆC TÔI YÊU CẬU LÀ SAI Ư ? TÔI CÓ NÊN RỜI ĐI HAY GIỮ KHOẢN CÁCH VỚI CẬU K ? và vô vàng những suy nghĩ khác cứ lần lượt hiện ra
thoáng cái đã tan học
tôi vội vã trở về nhà
lảo đảo bước vào phòng , tôi gục ngã ngay trên chiết giường của mình , nước mắt cứ thế rơi ......