12.
Sau một tháng, ta quay trở lại bán bánh nướng.
Nhưng không ngờ hôm nay, thị trấn nhỏ bé hẻo lánh này lại chưa bao giờ náo nhiệt đến vậy, người qua lại đông đúc, trong đó có không ít những kẻ tu tiên.
Ta tiến đến gần, nghe người kể chuyện hào hứng nói:
“Bên núi Thanh Linh sắp xuất hiện dị bảo!”
Có thể bạn thích
Phỏng vấn xin việc, ngồi ở vị trí chủ công ty lại là anh - Người bị cô bỏ rơi thời niên thiếu, anh hỏi: "Có phải em lại muốn chơi tôi?"
Cô 'nhận vơ' anh là người mới để 'lấy le' trước mặt bạn trai cũ, không ngờ anh là CEO quyền thế nhất Khôn Thần
Sống lại sau khi bị chính hài tử mình nuôi nấng hạ độc, nàng quyết tâm báo thù, trả lại những món nợ máu mà con cái mình từng gieo cho mình!
Câu chuyện làm giàu ở thời cổ đại của cô gái hiện đại xuyên vào thân xác 1 tiểu cô nương nhà ngư dân nghèo khó!
Tim ta khẽ rung lên, ngẩng đầu nhìn.
Chỉ thấy ở cuối con phố, đám đông đột ngột tách ra hai bên.
Hai thanh tiên kiếm lấp lánh ánh sáng từ trên trời bay đến, mang theo tiếng rít vang trời, cuốn theo một trận cuồng phong khiến mọi người trên phố không khỏi kinh hô.
Tiên kiếm đáp xuống ngay trước mặt ta, linh khí tỏa ra làm lật tung hàng loạt quầy hàng ven đường.
Từ trong luồng sáng ấy, hai tu sĩ bước ra.
Nam tử có nét mặt phóng khoáng, tuấn tú và kiêu ngạo.
Nữ tử thì vận y phục nam giới, vừa xinh đẹp, vừa toát lên vẻ hào sảng đầy khí chất.
Không ai khác chính là nam chính Cơ Việt Thiên và nữ chính Lưu Hi Dao.
Hai người đối diện nhau, căng thẳng đối đầu nhưng lại có một sự đồng điệu không lời, như thể không ai có thể xen vào giữa họ.
Khí thế vương giả của họ khiến cả con phố im phăng phắc.
“Dị bảo trong núi lần này ta nhất định phải có được.”
Thứ trưởng nữ Ôn gia ác độc trèo được lên giường của Thái Tử, nhưng mà không ngờ được hắn càng ngủ càng hăng
Noãn Tâm rơi vào vòng xoáy yêu, hận, dây dưa không dứt giữa thiên đàng và địa cùng Hoắc Thiên Kình
Minh Hoa Thường mơ thấy mình là thiên kim giả, liền nỗ lực lấy lòng huynh trưởng trên danh nghĩa của mình
Lâm Khê xuyên về 30 năm trước trong 1 tiểu viện ọp ẹp, bỗng dưng có thêm 1 người chồng, thân mặc quân trang, ánh mắt nhìn cô chứa sự ghét bỏ...
“Nếu ngươi đủ bản lĩnh thì cứ thử xem.”
Nhìn thấy hai gương mặt này, lòng ta chợt dậy lên cảm giác bất an, muốn lùi lại, tránh khỏi họa sát thân.
Nhưng có lẽ vì định mệnh của một nữ phụ độc ác si mê nam chính mà ta đã bị ai đó đá một cái, khiến ta ngã nhào xuống trước mặt Cơ Việt Thiên.
Tốt rồi, giờ thì thành kẻ gây chú ý thật rồi.
Ta nằm rạp dưới đất, trong lòng không ngừng cầu nguyện mong nam nữ chính đừng để ý đến mình.
Nhưng trời không chiều lòng người, vận mệnh vẫn cứ đối nghịch với ta.
Quả nhiên, nữ chính liếc ta một cái đầy khinh thường, không chút do dự dùng ta làm vũ khí tấn công nam chính:
“Công tử xưa nay hoa bướm vây quanh không ít, không biết tu vi thế nào?”
Cơ Việt Thiên cau mày, rồi lập tức phản pháo:
“Những mỹ nhân yếu đuối thế này, dù có tâm cơ, cũng chỉ là vô vị.”
Ngay sau đó, ta cảm thấy cằm mình bị một thứ lạnh lẽo, sắc bén chạm vào. Giọng nói lãnh đạm của nam chính vang lên trên đầu ta:
“Nói, ngươi có âm mưu gì?”
Cạn lời.
Ta thật không hiểu kiếp trước mình bị mù thế nào mà lại đi nhìn trúng tên tự luyến này.
Vậy là ta chậm chạp nhặt chiếc bánh nướng rơi bên cạnh lên, giơ ra trước mặt hắn:
“Mười lượng một cái.”
13.
“Mười lượng?”
Thông thường, tu sĩ giàu có hơn người phàm rất nhiều.
Nhưng đó chỉ là "thông thường", còn nam nữ chính của chúng ta lại là kiếm tu.
Kiếm tu!
Là những kẻ vừa nghèo nàn vừa sĩ diện lại cao ngạo.
Quả nhiên, sắc mặt nam nữ chính đại biến: “Ngươi cướp tiền à!”
Ta khó nhọc được Bách Lý Miểu đỡ dậy, nữ chính cuối cùng cũng nhận ra gương mặt ta, sắc mặt càng thay đổi thêm mấy lần:
“Hóa ra là ngươi.
"Sư tỷ sau khi phản bội sư môn, không ngờ lại sống dựa vào nam nhân nơi phàm giới. Không biết sư tỷ tu luyện bao nhiêu năm ở chốn thế tục, tu vi có tiến bộ gì chăng?”
Lời nói đầy châm chọc của nàng vừa dứt, thanh kiếm đã được rút ra, ánh kiếm lạnh như tuyết, lao thẳng về phía ta.
“Choang” một tiếng, kiếm phong lướt qua má ta, nhưng đã có người chặn được kiếm của nữ chính, mạnh mẽ ép nàng lùi lại một bước.
Truyện tranh đang HOT
Thể chất bình thường? Thần thông khó luyện? Đốn ngộ liền xong việc!
Phế vật? Rác rưởi? Chỉ cần đi theo bản tọa, tất cả sẽ trở thành anh hùng thế gian!
Hắn xuyên qua và bước vào thế giới 10.000 năm sau, nhân loại diệt vong, võ học lên đến đỉnh cao, mà hắn là tia lửa duy nhất!
Một đại ma hoàng đầy thủ đoạn tàn độc, sẽ làm thế nào để khiến cho một gia tộc nhỏ bé trở mình thành một gia tộc đứng trên tất cả?
Bách Lý Miểu đứng chắn trước ta, chậm rãi thu tay, ánh mắt sắc bén.
Thanh kiếm chưa rút khỏi vỏ trong tay hắn tỏa ra ánh sáng lấp lánh, linh lực dồi dào, vang lên tiếng ngân vang phấn khích trong không trung, khiến cả nam nữ chính đều hiện lên vẻ kinh ngạc.
Sắc mặt Bách Lý Miểu không mấy thiện cảm: “Cớ gì lại muốn làm hại người khác?”
Ta ôm ngực, tim vẫn đập loạn vì sợ hãi.
Ký ức kiếp trước khi nam nữ chính dẫn đệ tử tiên môn đưa ta lên cây cổ thụ xiêu vẹo vẫn còn in sâu trong tâm trí ta.
Lúc này gặp đối thủ ngang sức, khí thế vương giả của nam nữ chính cũng có phần bị ảnh hưởng, vẻ kiêu ngạo trong đôi mắt đã giảm bớt.
Hai người liếc nhìn nhau, rồi nhìn ta, sau đó lại nhìn Bách Lý Miểu.
Không chút do dự, họ lại dùng ta làm công cụ để tấn công Bách Lý Miểu:
“Công tử thiên tư xuất chúng, tu vi cao thâm, hà tất phải…”
Nói đến đây, ánh mắt họ thoáng liếc qua ta, mang theo chút nghiêm trọng và thương hại: “…theo đuổi một lô đỉnh.”
Bách Lý Miểu không biết lô đỉnh là gì, nhưng qua biểu cảm khinh miệt của nam nữ chính, hắn đã hiểu phần nào. Ngay lập tức, hắn lao vào đánh nhau với họ.
Cả ba người đánh càng lúc càng lên cao.
Ta cố gắng ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy ba chấm sáng nhiều màu càng lúc càng nhỏ dần. Trong lòng không khỏi cảm thấy chút thất bại.
Ta đơn giản bán thêm vài cái bánh nướng rồi vội vã quay về nhà.