thái hư nghịch thiên

Chương 5: Hội tụ các môn phái và tranh bá


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày thứ ba sau thử thách sinh tử đầu tiên, Lâm Vô Cực cùng một số đệ tử ưu tú của Hàn Sơn sơn môn được triệu tập lên bãi tụ hội phía đông núi, nơi mà hàng chục sơn môn lân cận tập trung các đệ tử trẻ tuổi nhất, tài năng nhất, để tham gia kỳ hội tranh bá – một cuộc so tài giữa các môn phái, nơi những mầm non tiên hiệp được thử thách về sức mạnh, linh khí, chiến lược, và ý chí.

Không gian bãi tụ hội rộng lớn, những tán cây cổ thụ cao ngất vươn ra như những cột trụ thiên nhiên, xen lẫn những phiến đá kỳ dị phát sáng trong sương. Tiếng cười, tiếng hô hoán, và linh khí dày đặc khiến nơi đây như một thế giới thu nhỏ của tiên hiệp, nơi mỗi đệ tử đều cố gắng tỏa sáng, chứng minh tài năng của bản thân.

Lâm Vô Cực bước vào bãi tụ hội, cảm giác tim đập nhanh hơn. Đây là lần đầu tiên cậu tiếp xúc với các môn phái khác, nơi mà mỗi đệ tử đều là tinh túy, không còn là môi trường sơn môn bình thường mà cậu từng sống. Linh hồn cổ đại vang lên:

“Ngươi sẽ gặp kẻ tài năng vượt trội và những thử thách không lường trước. Hãy vận dụng nghịch đạo, linh thú, và pháp quyết của ngươi. Tinh thần quan sát và chiến lược sẽ quyết định thành bại.”

Cậu gật đầu, hít sâu, để linh khí xanh lơ lan tỏa quanh cơ thể. Linh thú đồng hành quấn quanh vai cậu, ánh mắt long lanh, nhảy múa theo nhịp linh khí. Đây là cơ hội để chứng minh sự tiến bộ vượt bậc sau quá trình luyện tập, đối mặt thử thách sinh tử, và khám phá bí mật cổ xưa.

Những đối thủ đầu tiên

Ngay khi bước vào trung tâm bãi tụ hội, cậu đã cảm nhận được luồng linh khí mạnh mẽ phát ra từ những đệ tử lân cận. Một nhóm ba người từ Phong Nguyệt sơn môn, nổi tiếng về kỹ năng linh khí thuần thục và chiến đấu nhanh nhẹn, tiến đến gần. Mắt họ lấp lánh sự kiêu căng:

“Ngươi là đệ tử Hàn Sơn sơn môn sao? Không ngờ lại có mặt tại đây. Cẩn thận, chúng ta không nhân nhượng kẻ yếu!” Một thanh niên cao lớn, cơ bắp cuồn cuộn, giọng đầy đe dọa.

Lâm Vô Cực mỉm cười, mắt ánh lên tia lạnh lùng. Cậu biết rằng, không có chỗ cho yếu đuối trong hội tụ các môn phái. Ngay cả những đệ tử bình thường cũng có thể nhanh chóng trở thành mối nguy. Linh hồn cổ đại vang lên:

“Đừng sợ hãi. Quan sát, chờ thời cơ, và vận dụng nghịch đạo. Ngươi sẽ chiến thắng không chỉ bằng sức mạnh, mà còn bằng trí tuệ.”

Cậu bước tới, linh khí xanh lơ quanh người xoay tròn, như trăng tròn trên trời. Pháp quyết Lôi Nguyệt Hợp Linh phát sáng nhè nhẹ, khiến đối thủ không khỏi khựng lại. Đây là lần đầu tiên Lâm Vô Cực thể hiện sức mạnh chính thức trước các môn phái khác, nhưng cậu biết còn phải khéo léo hơn nữa để duy trì ưu thế.

Trận so tài đầu tiên

Trận đấu diễn ra tại sân trung tâm bãi tụ hội, nơi đất đá bằng phẳng, xen lẫn những tảng đá cổ thụ phát sáng nhấp nháy. Khi trận đấu bắt đầu, ba đệ tử Phong Nguyệt sơn môn lao tới, linh khí cuồn cuộn quanh cơ thể, từng chiêu thức nhanh như chớp.

Lâm Vô Cực không hề né tránh, vận linh khí theo nghịch đạo, tạo ra lực phản hồi khiến đối phương phải lùi lại vài bước. Linh thú đồng hành lao tới, phối hợp ăn ý với cậu: một nhảy lên không, tấn công từ bên hông; cậu phóng luồng linh khí từ tay, tạo ra chiêu thức kết hợp người – thú, khiến các đệ tử đối phương phải bất ngờ.

Tiếng gió rít lên, lá cây bay tứ tung, luồng khí xanh nhấp nháy quanh Lâm Vô Cực, tạo thành lớp phòng ngự và phản công đồng bộ. Đây là lần đầu tiên cậu vận dụng nghịch đạo trong môi trường cạnh tranh thực sự, và hiệu quả vượt ngoài mong đợi.

Các đệ tử Phong Nguyệt sơn môn mặt tái mét, nhận ra rằng họ không thể đánh bại một đệ tử bình thường như vậy bằng sức mạnh thông thường. Lâm Vô Cực nhìn họ, ánh mắt kiên định, từng bước đi và từng chiêu thức đều toát ra sự tự tin mà trước đây cậu chưa từng có.

Phát triển pháp quyết mới và linh thú

Sau trận so tài, Lâm Vô Cực rút vào một góc, tập trung luyện tập. Pháp quyết Lôi Nguyệt Hợp Linh được nâng cấp tiếp thành Lôi Nguyệt Hợp Linh Thần, cho phép cậu điều khiển linh khí xa hơn, nhanh hơn và mạnh mẽ hơn. Linh thú đồng hành cũng phát triển, khả năng phản xạ và chiến đấu nhạy bén hơn, sẵn sàng phối hợp trong mọi tình huống.

Linh hồn cổ đại vang lên:

“Ngươi đã học được cách sử dụng linh khí và pháp quyết trong môi trường thực chiến. Nhưng còn một thứ quan trọng hơn: tâm chiến và chiến lược. Một kẻ nghịch đạo phải biết khi nào tấn công, khi nào phòng thủ, khi nào dụ đối thủ vào bẫy.”

Cậu gật đầu, ánh mắt ánh lên sự quyết tâm. Con đường nghịch đạo không chỉ dựa vào sức mạnh, mà còn cần tinh thần, chiến lược, và sự nhạy bén tuyệt đối.

Mối quan hệ đồng minh và đối thủ quan trọng

Trong bãi tụ hội, cậu gặp một cô gái từ Thiên Hàn sơn môn, tên là Nguyệt Tâm, linh khí trong cô mềm mại nhưng mạnh mẽ, tốc độ nhanh nhẹn. Ánh mắt cô ban đầu đầy nghi ngờ, nhưng sau khi chứng kiến trận so tài của Lâm Vô Cực, cô mỉm cười:

“Ngươi… khá lắm. Nếu muốn sống sót ở đây, nên có đồng minh. Ta có thể giúp ngươi.”

Lâm Vô Cực không nói nhiều, chỉ gật đầu nhẹ. Một mối quan hệ quan trọng vừa được thiết lập. Trong hội tụ các môn phái, có đồng minh và đối thủ, là điều tất yếu. Mỗi mối quan hệ sẽ ảnh hưởng đến bước đi tiếp theo trong hành trình nghịch đạo.

Xung đột nội tâm

Đêm đến, Lâm Vô Cực đứng trên đỉnh núi nhìn xuống bãi tụ hội. Ánh trăng chiếu sáng, luồng linh khí trong bãi hội nhấp nháy, tạo thành những vệt sáng huyền bí. Trong lòng cậu, vừa hào hứng vừa lo lắng.

“Cuộc tranh bá này… chỉ là bước đầu. Sẽ còn nhiều nguy hiểm hơn. Ngươi phải mạnh mẽ, khôn ngoan, và quyết đoán. Ngày mai, sẽ là những trận so tài khó hơn, đối thủ khát máu hơn, và thử thách sinh tử thực sự sẽ xuất hiện.”

Linh hồn cổ đại mỉm cười:

“Ngươi đã bước chân vào thế giới thực sự của nghịch đạo, nơi mà sức mạnh, chiến lược, và ý chí kết hợp để tạo ra một kẻ phi thường. Hãy sẵn sàng, Vô Cực. Ngươi sẽ không chỉ chiến đấu, mà còn học cách trở thành bá chủ trong thế giới tiên hiệp này.”

Kết thúc Chương 5


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×