Thần Ma Thiên Tôn

Chương 1201: CHƯƠNG 1206: KIÊU NGẠO (2)


trước sau

Sắc mặt hài hước quét mắt nhìn bốn phía, ngay sau đó ánh mắt Diệp Siêu Phàm chợt rơi xuống trên người một gã thiên kiêu đang nằm trên mặt đất. Gã thiên kiêu này đã bị đánh cho mặt mũi bầm dập, lúc này đang nằm dài trên mặt đất, thần sắc bi phẫn nhìn chằm chằm Diệp Siêu Phàm.
Diệp Siêu Phàm liếc mắt nhìn gã thiên kiêu này một cái, đột nhiên đưa tay ra, trực tiếp hút đối phương tới trên tay mình, tiện tay nắm lấy cổ đối phương, nhếch miệng nói:
– Nhìn bộ dáng ngươi giống như rất phẫn nộ a? Ta liền đại phát từ bi, cho ngươi một cơ hội nói chuyện! Nếu ngươi có gì không phục, cứ việc nói ra là được rồi!
Sắc mặt gã thiên kiêu này tái nhợt. Bị Diệp Siêu Phàm vũ nhục như vậy, nhưng hắn căn bản không có chút lực lượng hoàn thủ nào, chỉ có thể gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Siêu Phàm, trong miệng hét lớn:
– Trước đây chúng ta căn bản không quen biết các ngươi, giữa lẫn nhau cũng không có thù hận gì, tại sao các ngươi lại đối phó chúng ta như vậy?
Hiện tại quả thật trong lòng đám thiên kiêu bốn phía đều cực kỳ bi phẫn. Bọn chúng căn bản không quen biết gì đám người Diệp Siêu Phàm, nhưng ngày hôm nay đối phương đột nhiên tìm tới cửa, khi dễ bọn chúng như vậy. Cái này đối với đám thiên kiêu này quả thật chính là một trận tai bay vạ gió. Rất nhiều người thậm chí còn không rõ ràng lắm đám người Diệp Siêu Phàm rốt cuộc là muốn làm gì.
– Đúng vậy! Chúng ta căn bản không quen biết nhau, giữa chúng ta cũng không có cừu hận gì! Về phần tại sao bọn ta lại tới đây khi dễ các ngươi à?
Thần sắc trêu đùa trên mặt Diệp Siêu Phàm càng thêm rõ ràng, xốc gã thiên kiêu trong tay lên ngang tầm mắt chính mình, nhìn thẳng hai mắt đối phương, chậm rãi nói:
– Nguyên nhân ngày hôm nay chúng ta tới đây rất đơn giản! Chính là nhìn các ngươi không vừa mắt, nghĩ muốn giáo huấn các ngươi một chút! Đáp án này, ngươi đã hài lòng chưa?
Câu trả lời của Diệp Siêu Phàm khiến cho ánh mắt gã thiên kiêu này trợn to, trên mặt lộ ra thần sắc bi phẫn. Bởi vì ai cũng có thể nghe được, lúc này Diệp Siêu Phàm căn bản không phải đang thật sự giao lưu với hắn, mà là đang trêu đùa hắn.
Ba!
Diệp Siêu Phàm trêu đùa gã thiên kiêu này trong chốc lát, vậy mà tiện tay móc ra Thần cách Hư huyễn trên người gã thiên kiêu này. Mắm khỏa Thần cách Hư huyễn này trong tay, hắn xoay người lại nhìn về phía Ninh Tiểu Xuyên, trêu tức nói:
– Một cái đổi một cái! Hiện tại trên tay ta cũng có một khỏa Thần cách, chúng ta trao đổi với nhau, như thế nào?
Không đợi Ninh Tiểu Xuyên kịp trả lời, thủ chưởng Diệp Siêu Phàm đã hướng bốn phía trảo một cái, vậy mà liên tiếp bắt lấy Thần cách trong cơ thể mấy gã thiên kiêu tới trong tay.
– Hiện tại trên tay ta cũng không chỉ có một khỏa Thần cách. Ngươi muốn đổi, sợ rằng không đủ tư cách, vậy ta liền hủy đi mấy cái là được rồi!
Sắc mặt Diệp Siêu Phàm vui vẻ, tiện tay bóp nát bốn khỏa Thần cách Hư huyễn. Bốn gã đỉnh cấp thiên kiêu đến từ Văn minh Bát cấp còn chưa kịp quật khởi tại Chân Lý Thiên Quốc, đã triệt để vẫn lạc.
Một màn như vậy khiến cho trong lòng đám thiên kiêu đang nằm trên mặt đất bốn phía kia cực kỳ bi phẫn, nhưng đồng thời cũng trở nên có chút sợ hãi. Gã Diệp Siêu Phàm này quả thật chính là một tên Tiểu Ma Vương, làm việc căn bản không có một chút cố kỵ nào, ngay cả ở chỗ này giết người cũng không cố kỵ chút nào.
– Nơi này là Thiên Kiêu Cung, lẽ nào một chút quy củ cũng không có? Ngay cả kẻ tùy tiện giết người cũng không gặp phải bất cứ nghiêm phạt gì sao?
Một gã thiên kiêu thần sắc gần như có chút hỏng mất, đột nhiên gào thét một tiếng.
– Quy củ? Ở chỗ này, ta chính là quy củ!
Ánh mắt Diệp Siêu Phàm lạnh lẽo nhìn về phía gã thiên kiêu này, bàn tay khẽ vung lên, đánh nát bấy thân thể của gã thiên kiêu này. Quét mắt nhìn một vòng đám thiên kiêu đang nằm trên mặt đất, Diệp Siêu Phàm cười lạnh nói:
– Kẻ nào còn dám phản đối lời nói của ta, nhất loạt giết chết!
Nhìn thấy Diệp Siêu Phàm hung ác bá đạo như vậy, không chỉ đám thiên kiêu đang nằm trên mặt đất kia bị trấn trụ, ngay cả đám người đi theo Diệp Siêu Phàm tới đây, lúc này mỗi người cũng đều mang theo thần sắc ngưng trọng, tựa hồ đã có chút lo lắng.
Đám người này đều là những thanh niên sinh trưởng tại bản địa Chân Lý Thiên Quốc, trước khi đám thiên kiêu Văn minh Bát phẩm tới nơi này, bọn chúng chính là chủ nhân của nơi đây. Tên gọi ban đầu của nơi này cũng không phải là Thiên Kiêu Cung, mà là Học cung, là địa phương bồi dưỡng thế hệ trẻ của Chân Lý Thiên Quốc. Chỉ là khi tới thế hệ này, nội bộ Chân Lý Thiên Quốc đột nhiên xảy ra vấn đề, cho nên mới không thể không thu nạp thêm thiên kiêu từ các Văn minh Bát phẩm, bổ sung chỗ thiếu hụt trên phương diện nhân khẩu của Chân Lý Thiên Quốc.
Sách lược bổ sung nhân khẩu dạng này tuyệt đối cực kỳ quan trọng đối với truyền thừa của Chân Lý Thiên Quốc. Nhưng đối với đám thanh niên vốn dĩ thuộc về Học cung này, ánh mắt của bọn chúng lại không xa rộng như vậy. Theo như bọn chúng nghĩ, đám gia hỏa đến từ các Văn minh cấp thấp này căn bản chính là tu hú chiếm tổ chích chòe, là tới đây cướp đoạt tài nguyên với bọn chúng. Hơn nữa, trong lòng bọn chúng chính là cực kỳ khinh thường đám thiên kiêu đến từ Văn minh Bát phẩm này. Cái này cũng là bệnh chung của đám người Văn minh cấp cao khi đối đãi với người của Văn minh cấp thấp.
Từ đáy lòng đã khinh thường đối phương, hơn nữa còn lo lắng đối phương cướp đoạt những tài nguyên tu luyện mà chính mình vốn nên có, tự nhiên khiến cho đám thanh niên sinh trưởng tại Chân Lý Thiên Quốc này không có cảm tình gì đối với đám thiên kiêu của Thiên Kiêu Cung. Trước đây đám người Khổng Mạc chủ động khiêu khích cũng chính là do cho rằng như vậy. Lần này Diệp Siêu Phàm mang theo bọn chúng tới nơi này gây chuyện, đồng dạng cũng là bởi vì cùng một nguyên nhân như vậy.
Chỉ là lá gan của đám thanh niên này hiển nhiên không thể so sánh với Diệp Siêu Phàm. Lúc đầu bọn chúng tới nơi này cũng chỉ là muốn đại náo một trận, đả kích một chút ngạo khí trên người đám thiên kiêu trong Thiên Kiêu Cung này mà thôi. Về phần giết người, bọn chúng căn bản là không dám. Bởi vì sau khi giết người, bọn chúng nhất định sẽ phải chịu sự trừng phạt nghiêm khắc.
Cho nên hiện tại nhìn thấy Diệp Siêu Phàm giết người không một chút kiêng kỵ như vậy, cho dù là đám thanh niên Chân Lý Thiên Quốc này, cũng từng tên từng tên lo lắng. Một tên trong đó tiến tới bên cạnh Diệp Siêu Phàm, thấp giọng nói:
– Tiểu Vương tử, hiện tại có phải chúng ta đã làm có chút quá lớn rồi không? Ở nơi này giết người, sợ rằng chúng ta cũng không dễ bàn giao trước mặt Trật Tự Sứ a!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!