Tử Kim Hoàng Chủ liên tiếp tán dương Ninh Tiểu Xuyên mấy câu, thấy thần sắc Ninh Tiểu Xuyên vẫn như cũ bất biến, trong lòng mới vô cùng yên tâm, âm thầm tán thán một tiếng. Sau đó hắn chợt lấy ra một tấm lệnh bài hình tròn, đưa cho Ninh Tiểu Xuyên.
– Đây là cái gì?
Ninh Tiểu Xuyên có chút hiếu kỳ tiếp nhận tấm lệnh bài. Chỉ thấy một mặt tấm lệnh bài này khắc họa một loại văn tự phong cách cổ xưa. Bản thân Ninh Tiểu Xuyên cũng tính là kiến thức rộng rãi, nhưng căn bản cũng không nhận ra đây là loại chữ gì, cho nên chỉ có thể thần sắc mờ mịt ngẩng đầu nhìn về phía Tử Kim Hoàng Chủ.
Thần sắc Tử Kim Hoàng Chủ trở nên ngưng trọng, nghiêm túc nói:
– Ngươi cắt ngón tay, nhỏ một giọt máu lên trên nó đi!
Ninh Tiểu Xuyên gần như không chút do dự, một ngón tay khẽ run lên, đã bắn ra một giọt huyết dịch. Hiện tại hắn đã là cường giả Thứ Thần, mỗi một giọt huyết dịch cũng đều tương đương với thiên địa kỳ dược. Sau khi một giọt huyết dịch rõ ràng bất đồng so với huyết dịch của người bình thường của hắn rơi xuống trên tấm lệnh bài hình tròn, lập tức liền thẩm thấu vào trong tấm lệnh bài, tựa hồ như đã bị tấm lệnh bài hình tròn kia thôn phệ mất vậy.
Thần sắc Ninh Tiểu Xuyên có chút mê hoặc, đang định mở miệng hỏi, nhưng từ trên tấm lệnh bài hình tròn này đột ngột truyền tới một cỗ ý thức. Toàn thân Ninh Tiểu Xuyên khẽ chấn động một cái, trong đầu không ngừng xuất hiện những tin tức mới.
– Lãnh tụ!
Hai cái đại tự phong cách cổ xưa đột nhiên xuất hiện trong não hải Ninh Tiểu Xuyên. Mặc dù hắn vẫn không đọc được hai cái đại tự này, nhưng hắn lại có thể minh bạch được ý nghĩa của chúng.
Sau khi hai đại tự lãnh tụ này xuất hiện, trong não hải Ninh Tiểu Xuyên lập tức xuất hiện một vài hình ảnh. Những hình ảnh này có một số cái truyền đến cảm giác ấm áp, chính là hình ảnh vạn vật sinh trưởng. Nhưng phần lớn lại là những hình ảnh chiến tranh vô cùng tàn khốc, vô số sinh linh bị tuyệt diệt tử vong, khắp nơi đều là thi sơn huyết hải.
Những hình ảnh này không ngừng thoáng hiện trong não hải Ninh Tiểu Xuyên, rốt cuộc trong những hình ảnh này cũng xuất hiện những sự vật mà Ninh Tiểu Xuyên quen thuộc. Tám phiến quang môn đứng thẳng bên trong không trung, vô số cao thủ cuồn cuộn không ngừng tiến vào Thế giới Đại Diễn. Toàn thể Thế giới Đại Diễn vì vậy đã đối mặt với một tràng hạo kiếp, gần như tất cả sinh mệnh đều bị diệt tuyệt.
– Đây là tràng diện một lần Cuộc chiến Phong Thần của Thế giới Đại Diễn!
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên ầm ầm chấn động, những hình ảnh không ngừng thoáng hiện trong đầu hắn. Tràng diện của những Cuộc chiến Phong Thần tại Thế giới Đại Diễn không ngừng xuất hiện. Cứ mỗi một lần Cuộc chiến Phong Thần xảy ra, cũng sẽ mang đến cho Thế giới Đại Diễn một tràng hạo kiếp khôn cùng. Nhưng cứ cách một đoạn thời gian, Cuộc chiến Phong Thần cũng sẽ tự động hàng lâm xuống Thế giới Đại Diễn, hủy hoại toàn bộ Thế giới Đại Diễn một mảnh hỗn độn. Chuyện tình như vậy tựa hồ như đã đeo lên đỉnh đầu Thế giới Đại Diễn một cái ma chú vậy.
Cuối cùng hình ảnh ngưng hẳn tại tràng cảnh Ninh Tiểu Xuyên dùng một quyền đánh nát tám phiến Nhân Thần Chi Môn. Ý thức của hắn nhanh chóng rời khỏi tấm lệnh bài, sắc mặt kinh hãi ngẩng đầu nhìn về phía Tử Kim Hoàng Chủ.
Lúc này trên mặt Tử Kim Hoàng Chủ cũng mang theo nụ cười nhàn nhạt, nói với Ninh Tiểu Xuyên:
– Ninh Tiểu Xuyên, đây là Lãnh Tụ Ấn của Thế giới Đại Diễn! Chỉ có cường giả mạnh nhất của Thế giới Đại Diễn mới xứng có được cái ấn này. Ta và Thiên Đế đều từng là kẻ có được Lãnh Tụ Ấn. Chỉ đáng tiếc là, chúng ta ai cũng không thể đái lĩnh Thế giới Đại Diễn phát triển lớn mạnh lên, không thể khiến cho Thế giới Đại Diễn thoát ly khỏi hạo kiếp. Hiện tại ta giao Lãnh Tụ Ấn này lại cho ngươi, hy vọng Lãnh Tụ Ấn này có thể phát huy được uy lực mạnh mẽ nhất trong tay ngươi!
– Lãnh Tụ Ấn?
Ninh Tiểu Xuyên lẩm bẩm một tiếng. Những hình ảnh vừa rồi lóe lên trong não hải Ninh Tiểu Xuyên thậm chí khiến cho trong lòng hắn sản sinh ra một loại cảm giác nhiệt huyết sôi trào. Sau khi tâm thần dần dần tỉnh táo lại, Ninh Tiểu Xuyên mới hiếu kỳ hỏi:
– Tiền bối, Lãnh Tụ Ấn này quả thật không phải tầm thường! Nhưng ta không rõ, một món đồ chơi nho nhỏ như vậy, rốt cuộc có lợi ích gì?
– Có lợi ích gì?
Ngữ khí Tử Kim Hoàng Chủ càng thêm nghiêm trang:
– Lãnh Tụ Ấn chính là hạch tâm của một cái thế giới. Nó chính là đại biểu cho lực lượng của cái thế giới đó. Kẻ được nó thừa nhận sẽ có thể mượn dùng lực lượng của toàn bộ thế giới, quét ngang hết thảy mọi thứ. Có thể nói, Lãnh Tụ Ấn mới là Thần khí mạnh mẽ nhất trong thiên địa!
– Nói như vậy, Lãnh Tụ Ấn này mặc dù rất cường đại, nhưng số lượng cũng sẽ có rất nhiều?
Ninh Tiểu Xuyên gật đầu một cái, tiếp tục nói.
– Không sai! Một cái thế giới từ Văn minh Thất phẩm trở lên cũng đều sẽ hình thành Lãnh Tụ Ấn. Mà đẳng cấp của nền Văn minh này càng cao, thế giới càng tiên tiến phồn vinh, thì lực lượng của Lãnh Tụ Ấn cũng sẽ càng cường đại. Giống như Lãnh Tụ Ấn của Văn minh Thần Hà sẽ cường đại hơn so với Lãnh Tụ Ấn của Thế giới Đại Diễn chúng ta không chỉ một vạn lần. Lãnh Tụ Ấn lựa chọn ra một Lãnh tụ, thật ra chính là lựa chọn ra một người dẫn đầu có thể đái lĩnh cái thế giới đó tiến về phía trước. Ninh Tiểu Xuyên, sau này ngươi nắm giữ Lãnh Tụ Ấn, đái lĩnh Thế giới Đại Diễn phát triển càng cao, như vậy lực lượng của ngươi cũng sẽ càng cường đại hơn!
Ninh Tiểu Xuyên cúi đầu quan sát tấm lệnh bài hình tròn trong tay chính mình. Sau khi huyết dịch của hắn dung nhập vào trong đó, giữa hắn và tấm lệnh bài này đã có một loại cảm giác huyết nhục tương dung. Bất quá, Ninh Tiểu Xuyên khẽ lắc đầu một cái, đưa trả tấm lệnh bài lại cho Tử Kim Hoàng Chủ, nói:
– Tiền bối, ngươi mới là trụ cột chân chính của Thế giới Đại Diễn. Hiện tại ngươi càng đã thành Thần, Lãnh Tụ Ấn này vẫn là tiền bối giữ lấy thì tốt hơn!
Tử Kim Hoàng Chủ căn bản không nhận lấy Lãnh Tụ Ấn trong tay Ninh Tiểu Xuyên, mà thần sắc trở nên nghiêm túc nói:
– Ninh Tiểu Xuyên, ta vừa mới nói qua, ta và Thiên Đế đều đã từng là kẻ có được Lãnh Tụ Ấn. Hiện tại thời đại của chúng ta đã qua rồi, bây giờ là thời đại của ngươi. Lãnh Tụ Ấn của Thế giới Đại Diễn này, chỉ có ngươi mới có thể giữ lấy!