Ninh Tiểu Xuyên bình thản nhìn bộ dáng Nhạc Minh Tùng bận rộn luống cuống tay chân trước mặt, không nói lời nào. Tấm bùa mà gia hỏa này móc từ trong lồng ngực ra kia, cũng không biết đã vẽ ra từ lúc nào, toàn thân nếp nhăn chằng chịt y hệt như một tờ giấy vụn, đoán chừng lại là một món đồ chơi chuẩn bị dùng để gạt người. Lúc này hắn nắm chặt lá bùa trong tay, trong miệng bắt đầu không ngừng lầm bầm lẩm bẩm niệm chú.
– Ninh Tiểu Xuyên, cũng không phải là ta hại chết ngươi a. Chiếc Phá Giới Thuyền lúc trước, thời điểm ta nhận được nó cũng đã là một cái bán thành phẩm rồi. Cho nên kẻ hại chết ngươi chính là chiếc Phá Giới Thuyền kia, ngươi tìm nó mà báo thù đi thôi!
Trong miệng lẩm bẩm một câu, Nhạc Minh Tùng phù phù phun ra hai ngụm nước bọt lên trên lá bùa trong tay, sau đó dán thẳng về phía Ninh Tiểu Xuyên trước mặt. Đồng thời trong miệng hắn vẫn không ngừng lẩm bẩm:
– Ninh huynh đệ, lão ca biết rõ ngươi chết oan, cho nên ngươi cứ an tâm đi đi! Sang năm tới ngày giỗ của ngươi, lão ca sẽ đốt cho ngươi vài kiện Thần khí. Nếu ngươi muốn có nữ nhân, lão ca cũng có thể đốt cho ngươi thêm mấy nàng mỹ nữ a!
Nhìn thấy Nhạc Minh Tùng thao thao bất tuyệt, Ninh Tiểu Xuyên bất đắc dĩ lắc lắc đầu, mở miệng nói:
– Nhạc Minh Tùng, ngươi…
Nhưng Ninh Tiểu Xuyên vừa mới mở miệng, thì lá bùa rách rưới trong tay Nhạc Minh Tùng đã dán thẳng lên trên hư ảnh của hắn. Khiến cho Ninh Tiểu Xuyên không nói nên lời chính là, lá bùa này vừa dán lên trên người chính mình, hắn nhất thời có cảm giác ý thức của mình chợt mơ hồ một trận. Ngay sau đó ý thức của hắn đã quay trở lại bản thể!
Trong đại điện của Nhân Thần Chi Môn, Ninh Tiểu Xuyên có chút ngạc nhiên mở mắt ra. Hắn căn bản không nghĩ tới, lá bùa rách nát trong tay Nhạc Minh Tùng kia lại thật sự có thể đánh tan hư ảnh của chính mình.
Lúc này Tử Kim Hoàng Chủ đang khoanh chân ngồi ở một góc đại điện, Thần lực trên người đã bắt đầu quán chú vào trong tòa Pháp trận kia. Lúc này tòa Pháp trận to lớn kia đã phóng xuất ra quang mang cực kỳ rực rỡ. Cảm giác được dị biến của Ninh Tiểu Xuyên, Tử Kim Hoàng Chủ mới quay đầu lại, hỏi:
– Ninh Tiểu Xuyên, sao nhanh như vậy ngươi đã trở lại rồi? Nhân Thần Chi Môn tựa hồ vẫn chưa có đả thông a?
– Quả thật là chưa có đả thông!
Thần sắc Ninh Tiểu Xuyên có chút phiền muộn kể lại một lần chuyện xảy ra vừa rồi. Tử Kim Hoàng Chủ nghe xong, cặp mày nhíu chặt lại, nói:
– Gã Nhạc Minh Tùng này, trước đây ta đã từng gặp qua, vậy mà cũng không phát hiện ra thực lực chân chính của hắn. Bất quá theo như những gì ngươi vừa nói, hắn có thể dễ dàng hủy diệt đi hình chiếu mà ngươi mượn dùng Lãnh Tụ Ấn sáng tạo ra, điều này nói rõ chỉ sợ thực lực của hắn đã xa xa vượt qua cả ta và ngươi. Bất quá may mà hắn đối với ngươi cũng không có ác ý gì. Bằng không, một chiêu vừa rồi của hắn đã có thể khiến cho tâm thần của ngươi bị hao tổn nặng nề rồi!
Ninh Tiểu Xuyên gật đầu một cái, nói:
– Đúng là như vậy! Nhạc Minh Tùng này mặc dù không đáng tin cậy, nhưng cũng chưa từng hại qua ta lần nào. Ngược lại, hắn đã từng giúp đỡ ta rất nhiều lần… Tiền bối chờ một chút, ta lập tức một lần nữa hình chiếu trở về Thế giới Đại Diễn. Lần này ta sẽ đả thông Nhân Thần Chi Môn trước, đợi sau khi bản thể trở lại Thế giới Đại Diễn, mới sẽ tìm Nhạc Minh Tùng tính sổ!
Sau đó, tâm thần Ninh Tiểu Xuyên lại một lần nữa chìm vào trong Lãnh Tụ Ấn, ý thức lướt qua vô số không gian, hàng lâm trên Thế giới Đại Diễn.
Một lần nữa quay lại Thế giới Đại Diễn, hư ảnh Ninh Tiểu Xuyên bước một bước đã về tới Kiếm Các Vương Thành. Cúi đầu quan sát Kiếm Các Vương Thành phía dưới, một màn vừa rồi nhất thời lại xuất hiện trong não hải Ninh Tiểu Xuyên. Chỉ là lần này sau khi đảo quét khắp Kiếm Các Vương Thành, sắc mặt Ninh Tiểu Xuyên nhất thời ngạc nhiên. Bởi vì lúc này hắn vậy mà không phát hiện ra tung tích của Nhạc Minh Tùng!
– Gia hỏa này đã bỏ chạy rồi! Hơn nữa còn không biết hắn đã chạy trốn tới địa phương nào?
Ninh Tiểu Xuyên không nói lời nào, sau khi đảo quét bốn phía một lần, mới trực tiếp đáp xuống trong Kiếm Các Vương Thành.
– Không ngờ Đại lục Viêm Diễn lại xuất hiện yêu tà giết người. Lập tức liên hệ Tướng quân Tử Diễm của Đế quốc Phi Hồng, lệnh cho hắn dẫn người tới giết chết gã yêu tà này!
– Đại lục Ma Nhai hiện tại đã bị tảo quét sạch sẽ, đã có thể di chuyển sinh linh Nhân Tộc tới đó định cư trở lại. Chuyện này để cho Đế quốc Ngọc Lam đi an bài là được rồi!
– …
Ninh Tiểu Xuyên đứng sau lưng Lão Hầu gia, quan sát từng cái từng cái công văn lúc này Lão Hầu gia đang xử lý. Cho dù tại thời điểm khi còn là Kiếm Các Hầu lúc trước, Lão Hầu gia tựa hồ cũng chưa từng bận rộn như thế này.
Ninh Tiểu Xuyên cũng không gấp gáp, đợi sau khi Lão Hầu gia xử lý xong toàn bộ đám công văn trước mắt, hắn mới chậm rãi hiện ra thân hình. Lúc này Lão Hầu gia vốn dĩ đang nhắm mắt dưỡng thần. Cho dù thân là cường giả Thứ Thần, nhưng liên tiếp không ngừng bận rộn như vậy, cũng khiến cho hắn cảm giác có chút mệt mỏi. Bất quá, ngay khi cảm giác được trước mặt tựa hồ xuất hiện dị thường, thần sắc Lão Hầu gia nhất thời đại biến, thân ảnh khẽ lóe lên, đã lập tức rời khỏi vị trí cũ.
– Là ai? Lại dám xông vào Kiếm Các Vương Phủ!
Một tiếng gầm lớn như lôi đình từ trong miệng Lão Hầu gia vang lên. Bất quá ánh mắt Lão Hầu gia đột nhiên trừng lớn, trên mặt mang theo thần sắc không thể tin nổi, kinh ngạc nói:
– Tiểu Xuyên, ngươi đã trở về?
– Vâng, gia gia!
Ninh Tiểu Xuyên gật đầu mỉm cười.
Lão Hầu gia quan sát trên dưới Ninh Tiểu Xuyên một lượt, tựa hồ không thể tin nổi kẻ hiện tại xuất hiện trước mặt hắn chính là cháu nội của hắn. Mà lúc này, toàn thể Kiếm Các Vương Phủ cũng đã loạn thành một đoàn.
– Vừa rồi chính là thanh âm của Vương gia! Kiếm Các Vệ Đội, lập tức theo ta!
Một gã đại hán râu quai nón phẫn nộ quát lớn một tiếng, dẫn theo một đám binh lính tu vi ít nhất cũng là Chí Tôn, lướt nhanh trên hư không, xuất hiện ở bốn phía xung quanh Kiếm Các Vương Phủ. Mà hai người Đường Thư Dao và Ninh Hinh Nhi vốn dĩ đang tỷ đấu tại hậu viện Kiếm Các Vương Phủ, sau khi nghe được tiếng quát lớn của Lão Hầu gia, thần sắc lập tức đại biến, thân ảnh lóe lên liền biến mất.