Linh khí đậm đặc, mảnh vỡ pháp tắc ẩn hiện, nơi này đúng là thành địa tu luyện tốt nhất thiên hạ.
Tiến lên trước vài bước Ninh Tiểu Xuyên liền cảm nhận được xung quanh xuất hiện một luồng năng lượng thoắt ẩn thoắt hiện như muốn xé tan hắn ra.
Những với thực lực của hắn thì hoàn toàn có thể chống đỡ được luồng năng lượng này.
Từng bước tiến về phía trước, năng lượng này càng ngày càng mạnh, Ninh Tiểu Xuyên cũng càng ngày càng kinh ngạc.
Nhưng hắn chỉ mơ hồ đoán được lai lịch của nơi này chứ không khẳng định.
Vù vù!
Tiếp tục tiến lên vài bước, Ninh Tiểu Xuyên liền lập tức cảm nhận được từng luồng gió thổi qua tai.
Đây là tiếng có người đang luyện quyền, luyện quyền tại nơi này đúng là có thể tăng cường sức mạnh nhục thân rất nhanh. Vì dưới sự ảnh hưởng của luồng năng lượng kia, mọi vận động ở đây đều vô cùng khó khăn.
– Tiểu hầu gia.
Sau một tiếng kinh hô là một thân ảnh xuất hiện trước mặt Ninh Tiểu Xuyên.
Cảm nhận được một thân ảnh ở nơi tối tăm thế này cũng là dựa vào năng lượng tâm thần.
Thân ảnh xuất hiện trước mặt Ninh Tiểu Xuyên lúc này là vị thiên kiêu nên ở trong Thần Trữ Cung mới đúng.
Thấy thiên kiêu này Ninh Tiểu Xuyên mừng rỡ:
– Sao ngươi lại ở đây? Những người khác ở Thần Trữ Cung và cả Tử Kim Hoàng Chủ tiền bối đâu? Ngươi có biết họ ở đâu không?
Vị thiên kiêu kia nhận ra sự lo lắng của Ninh Tiểu Xuyên, vội nói:
– Tiểu hầu gia yên tâm, mọi người đều không sao. Sau khi tiểu hầu gia đi Tử Kim Hoàng Chủ tiền bối sợ Nguyên Quang Thánh Địa đánh lén nên đón hết bọn ta tới đại điện Nhân Thần Chi Môn, chuẩn bị đưa bọn ta về Đại Diêm. Nhưng không ngờ, bọn ta chưa về thì bên ngoài Nhân Thần Chi Môn lại xuất hiện bão thời không. Bọn ta bị nó cuốn đi, mọi người đều bị đẩy tới nơi này. Vì bên trong Nhân Thần Chi Môn biến dạng quá nên bọn ta đành phải tạm thời ở lại đây, vừa tu luyện vừa đợi Nhân Thần Chi Môn hồi phục.
Ninh Tiểu Xuyên nghe vậy cũng yên tâm, gật đầu nói:
– Khi bị cuốn tới đây ngươi có nhìn thấy nơi này rốt cuộc là đâu không?
– Cái này thì ta không rõ. Khi đó tất cả bọn ta được Tử Kim Hoàng Chủ tiền bối che chở. Có lẽ chỉ tiền bối mới biết đây là đâu.
Thiên kiêu kia lắc đầu.
Ninh Tiểu Xuyên nghe vậy có chút thất vọng:
– Được rồi, vậy ta tìm Tử Kim Hoàng Chủ tiền bối. Đây là thánh địa tu luyện tốt nhất, ngươi cứ ở đây tu luyện, có thành tựu rồi quay lại Đại Diêm cũng không muộn.
Nói chuyện một lúc, Ninh Tiểu Xuyên liền tiếp tục tiến về phía trước.
Khi lực kéo ở xung quanh ngày càng lớn, hắn gặp được càng nhiều người hơn. Những thiên kiêu trong Thần Trữ Cung trước kia đều lần lượt xuất hiện.
Rồi Ngự Tây Tây và Nhiếp Lan Chi xuất hiện. Lúc này họ đang ngồi khoanh chân dưới đất khổ sở chống lại lực kéo xung quanh. Vì lực quá mạnh nên họ mồ hôi họ tuôn chảy không ngừng, gần như ướt đẫm toàn thân.
Bỏ ra nhiều thì nhận lại cũng tương xứng. Tu vi của họ lúc này đã tăng lên mấy lần so với lúc Ninh Tiểu Xuyên rời đi. Tốc độ tu luyện này đúng là vượt xa tưởng tượng.
Thấy hai người họ tu luyện vất vả như vậy Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu, đi qua chứ không làm phiền họ.
Tu luyện được ở đây cũng là một đại cơ duyên nên Ninh Tiểu Xuyên quyết định không làm phiền.
Thực lực càng mạnh thì có thể chống lại lực kéo mạnh hơn. Ninh Tiểu Xuyên vượt qua hai người Ngự Tây Tây thì số người xuất hiện ít dần. Đi rất xa Ninh Tiểu Xuyên mới thấy tung tích của Đàn Càn hòa thượng.
Đàn Càn hòa thượng lúc này đã cởi áo ở trần, vừa chạy qua lại vừa làm vô số thủ ấn phật hiệu.
Do với hai người Ngự Tây Tây, Đàn Càn hòa thượng tiến bộ còn lớn hơn. Chỉ số năng lượng của hắn lúc này đã hơn ba điểm, rất gần tới bốn điểm rồi.
Tiến bộ này còn khoa trương hơn cả những thiên kiêu ở Chân Lý Thiên Quốc.
– Ninh Tiểu Xuyên, sao ngươi lại tới đây?
Thấy Ninh Tiểu Xuyên, Đàn Càn hòa thượng mừng rỡ, chạy lại chỗ Ninh Tiểu Xuyên, đưa tay ra nói:
– Nhanh nhanh, ngươi có linh dược bổ sung huyết khi không? Có thì cho bần tăng mượn một ít, coi như ta nợ ngươi.
Đàn Càn hòa thượng rất ít khi nói chuyện nghiêm túc như vậy, Ninh Tiểu Xuyên có chút không thích nghi, lắc lắc đầu rồi lấy ra một loạt đan dược cho Đàn Càn hòa thượng.
Bảo vật của hắn giờ không ít nên cũng không sợ Đàn Càn hòa thượng moi sạch.
Hơn nữa hắn nhận ra, ở đây tu luyện nếu cứ từng bước thích nghi môi trường còn được. Chứ như Đàn Càn hòa thượng mạo hiểm tăng tiến, lúc nào cũng chạy, tuy tiến bộ lớn nhưng tinh lực tiêu hao cũng rất lớn. Giờ chắc Đàn Càn hòa thượng đã dùng hết đan dược rồi nên mới mượn của Ninh Tiểu Xuyên hắn.
Đúng như Ninh Tiểu Xuyên đoán, nhận lấy đan dược Đàn Càn hòa thượng không nói không rằng quay người tiếp tục chạy và tu luyện.
Hiển nhiên hắn đã cảm nhận được lợi ích khi tu luyện ở đây nên mới như bây giờ. Không có cả thời gian nói chuyện với Ninh Tiểu Xuyên mà tranh thủ tu luyện.
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu, tiến lên tiếp, rất nhanh đã thấy Tử Kim Hoàng Chủ đứng trên không trung.
Năng lượng xung quanh lúc này vô cùng cường đại, đến Ninh Tiểu Xuyên tới đây cũng bước đi vô cùng khó khăn.
– Ninh Tiểu Xuyên, ngươi quay lại rồi.
Thấy Ninh Tiểu Xuyên, Tử Kim Hoàng Chủ mừng rỡ, đứng tới bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên.
Lúc trước Ninh Tiểu Xuyên rời đi, Tử Kim Hoàng Chủ vẫn cứ lo lắng cho sự an toàn của Ninh Tiểu Xuyên, giờ có thể yên tâm rồi.
Ninh Tiểu Xuyên gật đầu:
– Để tiền bối lo lắng rồi. Nhưng lát nữa chúng ta hãy nói chuyện khác. Giờ ta rất muốn biết, khi mấy người tiền bối tới đây có biết đây rốt cuộc là đâu không?
– Đây là đâu ư?
Tử Kim Hoàng Chủ trầm ngâm một lúc, nói:
– Thực ra ta cũng không rõ. Lúc đó ta bị một cơn bão đánh trúng, cả đại điện Nhân Thần Chi Môn đều rơi vào trong thiên thể vũ trụ giống như một vòng xoáy.
– Lực kéo của thiên thể vũ trụ này quá lớn. Bọn ta sống sót được đúng là kỳ tích. Nếu không phải quanh bọn ta vừa hay có bão thời không làm biến đổi hấp lực thì có lẽ khi rơi vào vòng xoáy bọn ta đã bị nghiền nát rồi.
– Ta vốn nghĩ bọn ta chết chắc rồi. Nhưng không ngờ sau khi bị đẩy vào trong vòng xoáy thì lực nghiền yếu đi rất nhiều. Nên sau khi bão thời không biến mất thì bọn ta ở đây tu luyện.
Ninh Tiểu Xuyên lắng nghe kỹ càng những gì Tử Kim Hoàng Chủ kể lại rồi cười khổ.
– Lỗ đen, đây quả nhiên là sâu trong lỗ đen.
Trong đầu Ninh Tiểu Xuyên hiện ra hình ảnh của Đàm Đài Huyết Trầm.
Đàm Đài Huyết Trầm sau khi bị Ninh Tiểu Xuyên ném vào lỗ đen, có Tinh Hồng Quỷ Thuyền hộ thân chắc giờ cũng ở nơi như Ninh Tiểu Xuyên đang đứng. Với thiên phú của Đàm Đài Huyết Trầm, tu luyện ở nơi này thực lực chắc chắn càng ngày càng mạnh, sớm muộn cũng ra khỏi lỗ đen mà thôi.
– Xem ra ngoài việc phải đối mặt những kẻ địch bên ngoài muốn chinh phạt Đại Diêm ra ta còn phải chuẩn bị đối phó với Đàm Đài Huyết Trầm, người có lẽ đã thánh siêu cấp cường giả.
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu, lần này hắn đúng là đã tạo cho mình một đối thủ vô cùng cường đại.
Nhưng ngay sau đó hắn vô cùng kiên định, hắn không hối hận những gì đã làm. Tình hình khi đó nếu Ninh Tiểu Xuyên không ném Đàm Đài Huyết Trầm vào lỗ đen thì thậm chí không thể kéo dài thời gian.
Huống hồ Đàm Đài Huyết Trầm muốn thoát khỏi lỗ đen chắc chắn không đơn giản, Ninh Tiểu Xuyên có thời gian chuẩn bị. Vì thế cho dù Đàm Đài Huyết Trầm xuất hiện trở lại thì Ninh Tiểu Xuyên cũng có tự tin trấn áp được nàng ta.
Trầm ngâm một lúc Ninh Tiểu Xuyên nói:
– Tiền bối, sau khi mọi người rơi tới nơi này có thám thính tình hình xung quanh không?
Tử Kim Hoàng Chủ gật đầu:
– Đương nhiên là có. Nhưng ở đây chẳng có gì để thám thính cả. Xung quanh đều là bóng tối, lấy Nhân Thần Chi Môn làm trung tâm, bốn bề dù đi về hướng nào thì lực kéo cũng càng ngày càng mạnh. Vì thế ta đoán có lẽ không gian ở đây bị biến dạng rồi. Chỉ cần đi về bất cứ hướng nào cũng có thể rời khỏi vòng xoáy này.
– Vậy với thực lực của iền bối có thể rời khỏi đây không?
Ninh Tiểu Xuyên hỏi.
Tử Kim Hoàng Chủ lắc đầu:
– Không thể. Với thực lực hiện nay, cho dù ta có mạnh hơn trăm nghìn lần thì có lẽ cũng khó lòng thoát được khỏi vòng xoáy này. Nếu không phải còn có Nhân Thần Chi Môn thì có lẽ ta đã hoàn toàn tuyệt vọng, không còn có suy nghĩ rời khỏi đây nữa.
– Đúng vậy, nếu ta rơi vào nơi này có lẽ cũng tuyệt vọng.
Ninh Tiểu Xuyên gật đầu, nhưng gương mặt có vài phần hưng phấn:
– Nhưng ở đây sau này có thể trở thành thánh địa tu luyện của tu sĩ Đại Diêm. Tiền bối, không ngờ lần đó chúng ta đả thông Nhân Thần Chi Môn lại mang tới một thánh địa tu luyện cho Đại Diêm thế này. Sau này, nếu mỗi đời thiên kiêu Đại Diêm đều tới đây tu hành, không lâu sau số lượng cường giả của Đại Diêm ta sẽ tăng lên vô số lần.
Tử Kim Hoàng Chủ thần sắc bình tĩnh nhưng ánh mắt thì không hề bình tĩnh như vẻ ngoài.
– Tiểu Xuyên, ngươi nói đúng. Đây đúng là có thể trở thành nơi thí luyện cho thiên kiêu Đại Diêm. Nhưng cụ thể thực hiện thế nào thì lãnh tụ như ngươi phải lo rồi.