Đến tối, Hoả Ma sơn mạch lại trở nên vô cùng náo nhiệt, vô số tiếng thú gầm đinh tai nhức óc vang khắp quần sơn, khiến người ta cảm nhận được một sự sợ hãi đến từ thiên nhiên!
Căn bản không Võ giả nào dám đi lại trong Hoả Ma sơn mạch vào ban đêm, không chỉ có thể gặp phải Huyền thú mà có thể còn gặp phải những loài sinh vật cổ xưa chưa được biết tới.
Ninh Tiểu Xuyên đào một cái hố lớn sâu bốn mét, định trốn trong đó qua đêm.
Ngồi khoanh chân dưới đáy hố, Ninh Tiểu Xuyên lấy ra Hộp Kim Ti Tử Mộc ra đặt lên lòng bàn tay.
Uỳnh!
Võ Nguyên Khí trản ra từ trong Hộp Kim Ti Tử Mộc bị Ninh Tiểu Xuyên hút vào trong người biến thành Huyền khí Võ Đạo.
Huyền khí Võ Đạo trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên tăng lên điên cuồng, nháy mắt đã đạt tới tốc độ hấp thụ năm mươi lần.
Ninh Tiểu Xuyên muốn tách Tề Thiền Nhi ra là vì muốn dùng Hộp Kim Ti Tử Mộc để tăng tu vi nhanh chóng. Có cô ta ở bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên sẽ đề phòng mà không dùng Hộp Kim Ti Tử Mộc, tốc độ tu luyện sẽ chậm hơn nhiều.
Trong Hoả Ma sơn mạch, nguy cơ có khắp nơi, đấu với người, đấu với Huyền thú, đấu với môi trường khắc nghiệt, tu vi mạnh được chút nào tốt chút ấy.
Một tầng Huyền khí màu đỏ bọc quanh thân thể Ninh Tiểu Xuyên, còn bên tầng Huyền khí lại là tia điện và sấm sét, giống như một quả cầu lôi điện khổng lồ vậy. Và Ninh Tiểu Xuyên lúc này đang ngồi ở chính giữa nó.
Loại Thần Thông đầu tiên của Ninh Tiểu Xuyên là Thiểm Điện Lôi Thú!
Thứ hai là Thiên Lôi Hồng Chung!
Loại thứ hai mới sinh ra không lâu, sức mạnh có thể bạo phát có hạn, chủ yếu có tác dụng chấn nhiếp trong chiến đấu, tiếng sấm có thể khiến đối phương điếc tai và đại não trống rỗng tạm thời.
Nhưng chỉ trong thời gian ngắn cũng đủ cho Ninh Tiểu Xuyên giết chết đối phương.
Đương nhiên, uy lực của Thiên Lôi Hồng Chung không chỉ có vậy. Khi đạt đến trình độ đại thừa có thể phát ra âm thanh kinh thiên động địa, một tiếng có thể truyền xa trăm dặm, có thể chấn động chết vô số người, có thể đánh sập cả ngọn núi.
Thậm chí có thể ngưng tụ âm thanh thành hình một chiếc chuông lớn, uy lực sẽ càng khủng khiếp hơn.
Trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên không ngừng phát ra thần âm lôi đình, xương cốt như biến thành lôi thạch, huyết dịch như biến thành điện thuỷ.
Chỉ khi tu luyện Thiên Lôi Hồng Chung đến đại thừa mới có thể xung kích Thần Thể tầng thứ ba, sinh ra loại Thần Thông thứ ba.
Với Ninh Tiểu Xuyên, muốn tăng tu vi, cách tốt nhất không phải dùng Hộp Kim Ti Tử Mộc mà là dùng sức mạnh Ma Kiếm hấp thụ huyết khí.
Vì không muốn quá ỷ lại Ma Kiếm, càng không muốn đi vào con đường ma đạo nên Ninh Tiểu Xuyên vẫn luôn khắc chế bản thân không dùng sức mạnh của Ma Kiếm. Nhưng Hoả Ma sơn mạch thực quá nguy hiểm, nếu tu vi không đủ mạnh, không chỉ có thể sẽ chết trong mồm Huyền thú mà còn có thể bị những người khác giết.
Hắn quyết định dùng tới sức mạnh Ma Kiếm thôn phệ để xung kích cảnh giới Thần Thể tầng thứ ba.
Ninh Tiểu Xuyên tạm thời đặt Hộp Kim Ti Tử Mộc xuống, lấy thi thể của Đằng Mộc Xà từ trong túi Càn Khôn ra.
Đằng Mộc Xà là tam phẩm Huyền thú, thi thể dài đến hơn 20 mét, huyệt động dưới lòng đất căn bản không thể để vừa, Ninh Tiểu Xuyên đành vác lên trên mặt đất.
Đằng Mộc Xà tuy đã chết mấy ngày rồi nhưng lớp da của nó có tác dụng bảo vệ tự nhiên, huyết dịch vẫn còn khá tươi, đỏ giống như bảo thạch linh dịch.
Ninh Tiểu Xuyên ấn tay vào đỉnh đầu Đằng Mộc Xà, vận chuyển Huyền khí, Ma Kiếm trong có thể như cảm ứng được gì đó, lập tức phát ra âm thanh vui vẻ, bắt đầu điên cuòng hấp thụ máu tươi trong cơ thể Đằng Mộc Xà.
Huyết khí ồ ạt chảy vào cơ thể Ninh Tiểu Xuyên giống như biến thành một dòng sông lớn đỏ huyết vậy.
Mất cả nửa canh giờ Ninh Tiểu Xuyên mới hấp thụ hết huyết khí trong Đằng Mộc Xà.
Trên mặt đất chỉ còn lại lớp da khô quắt.
Ninh Tiểu Xuyên lại cất bộ da này vào túi Càn Khôn rồi lại nhảy xuống hố bắt đầu luyện hóa lượng huyết khí kia.
Sáng sớm hôm sau, Ninh Tiểu Xuyên mở mắt, đôi mắt lấp lánh ánh điện quang.
- Tu vi quả nhiên được nâng lên không ít, nếu hấp thụ thêm huyết dịch của hai con tam phẩm Huyền thú nữa thì có lẽ sẽ khiến Thần Thông thứ hai đạt tới đại thừa.
Ninh Tiểu Xuyên nhảy lên khỏi hố. Bên cạnh là một con mãnh hổ đỏ rực đang nằm, đôi mắt lộ hung quang nhìn hắn. Cách đó không xa, trên cành cây có một con dơi to bằng cái chậu, toàn thân tỏa ra hàn khí lạnh lẽo.
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu cười khổ, loại nhất phẩm Huyền thú này mà cũng dám nhằm tới hắn, đúng là không biết sống chết.
Xoẹt!
Ninh Tiểu Xuyên bắn ra một đạo chỉ kiếm bắn chết con dơi cách đó hơn 20 mét, rồi dùng cây đao Nghịch Thủy Hàn chém con mãnh hổ kia ra làm đôi.
Ninh Tiểu Xuyên nhấc một nửa con hổ lên định tìm nơi nào có địa hỏa mạnh để nướng lên làm lương thực cho ngày hôm nay.
Hỏa Ma sơn mạch lửa cháy quanh năm, những ngọn lửa dưới bùn đất chưa bao giờ tắt. Huyền thú ở đây khi còn sống đương nhiên chống lại được lửa nhưng khi đã chết thì vẫn bị thiêu thành than.
Cuối cùng Ninh Tiểu Xuyên cũng tìm được một nơi lửa khá mạnh. Ở đây giống như một cái đầm lửa, ngọn lửa cao tới hơn hai mét. Người đi vào chắc chắn sẽ bị ngọn lửa nhấn chìm.
Ninh Tiểu Xuyên cắm miếng thịt hổ lên đao để nướng, rất nhanh miếng thịt đã biến thành màu vàng, tỏa ra mùi thơm ngào ngạt.
Ninh Tiểu Xuyên vừa nướng thịt vừa nghĩ tiếp theo sẽ làm gì.
- Vừa tìm Ninh Hinh Nhi vừa giết tam phẩm Huyền thú, hấp thụ huyết khí của tam phẩm Huyền thú xung kích Thần Thể tầng thứ ba.
- Giờ ta không vội cần thêm nhiều Hắc Hỏa Mộc Châu, quan trọng là phải tăng cường tu vi.
Ninh Tiểu Xuyên đang suy nghĩ thì từ trong ngọn lửa vọng ra một tiếng kêu dài, không biết là của một Võ giả hay cả Huyền thú?
Ninh Tiểu Xuyên đứng dậy, cho thịt hổ đã nướng vào túi Càn Khôn, tay cầm Nghịch Thủy Hàn, nhìn chăm chăm về phía hồ lửa.
- Nghe nói Huyền thú cường đại trong Hỏa Ma sơn mạch sau khi đẻ trứng sẽ vùi trứng vào đất, để địa hỏa ấp trứng. Chỗ này lửa cháy to như vậy, không lẽ ở đây có chôn trứng Huyền thú?
Ninh Tiểu Xuyên kích động nếu đào được trứng loài Huyền thú cường đại, sau đó ấp nở nó thì sẽ có được một người đồng hành chiến đấu rất mạnh.
Ninh Tiểu Xuyên dùng Huyền khí bọc quanh cơ thể, tay cầm đao thận trọng đi vào trong hồ lửa.
Vừa rồi có tiếng kêu có nghĩa là bên trong có sinh vật.
Càng vào trung tâm nhiệt độ càng cao, khiến Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy bề mặt da bỏng rát , thân thể giống như sắp bị thiêu vậy.
Từ xa hắn nhìn thấy ở trung tâm có một cái đầm nhỏ.
Bên trong không có nước, chỉ có lửa.
Lửa trong đầm đều biến thành màu kim.
Nếu thật sự có Huyền thú chôn trứng ở đây thì chắc chắn nó ở trong đầm kia.
Khi Ninh Tiểu Xuyên đi về phía đầm thì ở một hướng khác cũng có một sinh vật đang tiến lại gần.
Đó là một con vượn cao tới hơn sáu mét, toàn thân lông dài màu đen, cơ bắp trên người rắn chắc như kim loại, hai chân to bằng cái cột. Chỉ nhìn vẻ ngoài của nó cũng cảm nhận được sức bạo phát khủng khiếp.
Tiếng kêu lúc nãy chính là của nó.
Khi Ninh Tiểu Xuyên phát hiện ra con vượn thì nó cũng phát hiện ra Ninh Tiểu Xuyên.
Grào!
Mắt con vượn đó to bằng cái chuông đồng, bắn ra ánh sáng đỏ rực, nó gầm lên với Ninh Tiểu Xuyên, khiến ngọn lửa cũng lay động theo.
Nó đang cảnh cáo Ninh Tiểu Xuyên quả trứng Huyền thú trong đầm chính là của nó, để hắn đừng có tranh với nó, nếu không nó sẽ không khách khí.
Loài vượn này có thể nói vô cùng mạnh trong số tam phẩm Huyền thú, nhưng vẫn chưa đủ để trấn nhiếp được Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên thi triển Thiên Lôi Hồng Chung, miệng phát ra tiếng sấm, khiến cả mặt đất rung chuyển, từ xa chấn nhiếp con vượn.
Con vượn bị tiếng sấm của Ninh Tiểu Xuyên khiến cho khựng lại trong giây lát nhưng lại gầm lên một tiếng rồi lao về phía đầm lửa.
Ninh Tiểu Xuyên cũng tăng tốc.
Hai bên gần như tới đồng thời nhưng không vào trong lấy trứng Huyền thú mà tấn công đối phương.
Rầm!
Con vượn vung nắm đấm được bọc trong Huyền khí về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên hai tay cầm dao, vung lên thành một đạo đao khí hình bán nguyệt khiến huyền cương hộ thể của con vượn kia vỡ ra. Đao chém xuống cánh tay chảy máu.
Một đao lại không thể chém đứt tay nó mà chỉ để lại một vết thương nhỏ.
Thân thể con vượn này quá cường đại, giống như kim cương bất hoại chi thân vậy.
Ninh Tiểu Xuyên một đao chưa giành được lợi thế liền lập tức lùi về sau.
Bị đau, con vượn càng thêm điên cuồng đuổi theo Ninh Tiểu Xuyên, tốc độ còn nhanh hơn Ninh Tiểu Xuyên, mỗi bước dài đến bảy tám mét.
Bốp!
Ninh Tiểu Xuyên nhảy lên, mạnh mẽ vặn người, “xoẹt” một tiếng, lại một đao chém trúng cổ con vượn.
Lưỡi đao vô cùng sắc bén nhưng vẫn không thể chặt đứt đầu con vượn, mà vẫn chỉ để lại một vết máu nhỏ.
- Không còn cách nào khác rồi.
Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên dừng lại, ánh mắt trở nên vô cùng kiên định, lạnh lùng nhìn con vượn đang đuổi tới. Trong cơ thể hắn đang sinh ra một luồng kiếm ý vô cùng khủng khiếp, phát ra một thứ khí thế vương giả.
Loài vượn này rất thông minh, cũng cảm nhận được khí thức nguy hiểm.
- Diệt Thế Ma Kiếm!
Ninh Tiểu Xuyên hô to bốn chữ, một đạo kiếm khí đỏ rực từ miệng bay ra nhằm thẳng hướng con vượn.