Thần Ma Thiên Tôn

Chương 820: CHƯƠNG 825: TÌNH ĐỊCH


trước sau

Đại hán toàn thân đều là đá đỏ thẫm này, mặc dù chỉ là người hầu của Thạch Cơ Yêu Hậu, thế nhưng lại tản mát yêu khí cường đại không gì sánh được, hiển nhiên không phải tiểu yêu bình thường.
Có thể đi theo bên cạnh Thạch Cơ Yêu Hậu, há có thể là Yêu thú bình thường?
Chiến chùy nó cầm trong tay có thể phóng ra hỏa diễm đỏ thẫm, mỗi tảng đá trên người phát ra thanh âm “lách cách”, tựa như muốn phát động công kích về phía gian thạch ốc.
Trong thạch ốc, thân thể Ninh Tiểu Xuyên cũng biến thành hai màu trắng đen, tay cầm Tinh La Kích, tùy thời chuẩn bị ra tay.
- Thạch Cơ Yêu Hậu, các ngươi thật to gan, nơi này là Cấm Địa Bí Phủ, cấm tranh đấu giết chóc, chẳng lẽ các ngươi dám không để “Bí Phủ quân chủ” vào mắt?
Cuối thông đạo dưới lòng đất, có một đám tu sĩ nhân loại đi tới.
Trong đó, người dẫn đầu là một lão giả áo xanh và một lão giả áo tím. Người vừa mới răn dạy Thạch Cơ Yêu Hậu, chính là lão giả áo xanh.
Theo sau hai lão giả này là một đám tu sĩ nhân loại tu vi cường hoành, vừa có cường giả thế hệ trước, vừa có thiên kiêu trẻ tuổi.
Đại hán toàn thân đều là đá đỏ thẫm kia nhếch miệng cười, lạnh lùng nói:
- Bớt đem Bí Phủ quân chủ ra dọa chúng ta đi, tại Bắc Cương này, Yêu Hậu chúng ta không sợ bất kỳ kẻ nào. Nếu các ngươi dám xen vào việc của người khác, vậy thì chém cả các ngươi luôn.
Thạch Cơ Yêu Hậu khẽ phất tay, ra hiệu cho đại hán kia lui xuống.
Đôi mắt Thạch Cơ Yêu Hậu yêu mị động lòng người, hàng lông mi thon dài, da thịt trắng nõn như tuyết, nàng nhìn chằm chằm nhóm tu sĩ kia, nói:
- Thì ra là tu sĩ nhân loại của Tứ Tượng Thánh Thổ và Thiên Đế Sơn, trong Cấm Địa Bí Phủ này, bổn hậu nể mặt Cấm Địa quân chủ nên không giết các ngươi. Thế nhưng, nếu rời khỏi Cấm Địa Bí Phủ, e rằng không còn kẻ nào bảo trụ tính mạng các ngươi nữa đâu.
Lão giả áo tím tên là “Cam Vệ”, chính là một vị Thái Thượng Trưởng lão của Thiên Đế Sơn, còn là cường giả tuyệt đỉnh xếp hạng trước mười tại Thiên Đế Sơn, đã thành danh hơn ngàn năm, uy chấn Bắc Cương.
Lão giả áo xanh tên là “Thái Thanh Hư”, chính là Thái Thượng Trưởng lão của Tứ Tượng Thánh Thổ, có cùng cấp bậc với Cam Vệ.
Lão giả áo tím Cam Vệ nói:
- Thạch Cơ, lão phu kính ngươi là Yêu Hậu thống lĩnh ức vạn sinh linh, không muốn tranh luận với ngươi, thế nhưng, nếu ngươi cho rằng tu sĩ Nhân tộc chúng ta thật sự dễ giết như vậy, e rằng ngươi đã lầm to rồi.
- Ồ, thật sao?
Mái tóc trắng trên đầu Thạch Cơ Yêu Hậu không gió tự lay động, đôi mắt yêu dị quét nhìn Cam Vệ và Thái Thanh Hư, một luồng khí lưu vô hình liền ép lên thân thể hai người.
Cam Vệ và Thái Thanh Hư là cường giả nhân loại tung hoành khắp Bắc Cương, thế nhưng, sau khi bị Thạch Cơ Yêu Hậu liếc nhìn một cái, trái tim của hai người đều đập mạnh, thiếu chút nữa là bị nghiền nát.
Một luồng cảm giác đau đớn kịch liệt từ trái tim truyền khắp toàn thân, tựa như muốn xé rách toàn bộ thân thể bọn hắn.
- Chúng ta đi!
Thạch Cơ Yêu Hậu nhếch miệng cười, thoáng nhìn qua Cam Vệ và Thái Thanh Hư, sau đó liền dẫn đám sinh linh Yêu tộc, tiến sâu vào trong Cấm Địa Bí Phủ.
Nhìn thấy Thạch Cơ Yêu Hậu và sinh linh Yêu tộc rời đi, đám tu sĩ nhân loại kia mới thở phào một hơi.
- Thái sư thúc, ngài làm sao vậy?
Tử Hàm Yên đỡ lấy vị lão giả áo tím, ân cần hỏi thăm.
Sắc mặt lão giả áo tím vô cùng tái nhợt, trên mặt không chút huyết sắc, khẽ lắc đầu với Tử Hàm Yên, đột nhiên toàn thân hắn chấn động, miệng thổ ra một ngụm tinh huyết.
Lão giả áo xanh còn bị thương nặng hơn lão giả áo tím vài phần, huyết mạch toàn thân căng phồng, tựa như muốn bạo thể mà vong.
Lão giả áo xanh lập tức ăn vào một viên Nhân cấp đan, vận chuyện chân nguyên trong huyết dịch, tia yêu khí trong người mới được luyện hóa, sắc mặt cũng dần trở lại như cũ.
Lão giả áo tím có chút chật vật, nhìn về phía Thạch Cơ Yêu Hậu rời đi, trong lòng vẫn còn sợ hãi, nói:
- Tu vi của Thạch Cơ Yêu Hậu thật quá đáng sợ. Chỉ mới liếc nhìn chúng ta một cái, thiếu chút nữa đã khiến trái tim của chúng ta bạo liệt rồi. Nếu để nàng ta tiếp tục tu luyện, sau này nói không chừng còn đáng sợ hơn cả Thiên Mộng Yêu Hoàng.
Lão giả áo xanh cũng khẽ gật đầu, nói:
- Vì tìm lại Võ Đạo Tâm Cung của Tử Kim Hoàng Chủ, không ngờ Thiên Mộng Yêu Hoàng lại điều động nàng ta đến Quy Hư. Nhất định chúng ta phải tìm thấy hậu nhân Thiên Đế trước nàng ta, bằng không thì e rằng đại sự không ổn.
Tứ Tượng Thần Tử đứng sau lưng lão giả áo xanh, nói:
- Sư thúc, bây giờ chúng ta đi Quy Hư ư?
Đôi mắt tang thương của lão giả áo xanh lộ ra thần sắc trầm tư, nói:
- Thạch Cơ Yêu Hậu đã giá lâm Cấm Địa Bí Phủ, nhất định còn có rất nhiều cường giả Yêu tộc đi theo nàng ta. Nếu chúng ta cùng tiến vào Quy Hư, chắc chắn sẽ bị Yêu tộc chú ý, đến lúc đó, e rằng tất cả mọi người sẽ bỏ mạng trong Quy Hư mất thôi.
Lão giả áo tím nói:
- Đúng vậy, bây giờ chỉ có một biện pháp, đó là ta và Thanh Hư đạo hữu cùng tiếp tục lưu lại Cấm Địa Bí Phủ, kiềm chế Thạch Cơ Yêu Hậu. Hàm Yên, ngươi và Tứ Tượng Thần Tử đi Quy Hư trước. Các ngươi đều là tu sĩ trẻ tuổi của nhân loại, Thạch Cơ Yêu Hậu căn bản không để các ngươi vào mắt, có lẽ sẽ không tự mình ra tay giết các ngươi.
Tử Hàm Yên lưng mang một thanh cổ kiếm màu tím, thân hình mềm mại uyển chuyển, kỳ ảo như nước, trên người lượn lờ hào quang màu tím. Từ sau khi Tử Hàm Yên thức tỉnh huyết mạch Thần Linh, trên người liền có một luồng khí tức thần bí, khí chất cũng càng trở nên hư ảo hơn, giống như tiên nữ lâm trần.
Từ xa nhìn lại, nàng giống như một gốc kỳ hoa nở rộ, trắng noãn không tỳ vết, thần thánh mà hư ảo.
Nàng thoáng nhìn qua Tứ Tượng Thần Tử, nói:
- Thái sư thúc, ta có thể một mình tiến vào Quy Hư, nhất định sẽ tìm được Thần Nữ điện hạ.
Tứ Tượng Thần Tử chính là đệ nhất nhân thế hệ trẻ của Tứ Tượng Thánh Thổ, không chỉ thiên phú cao tuyệt, mà hơn nữa còn anh tuấn tiêu sái, có thể xem là một nam tử hoàn mỹ, nói:
- Tử sư muội, Quy Hư quá nguy hiểm, hãy để ta đi cùng ngươi, như vậy cũng tiện chiếu ứng lẫn nhau hơn.
Thật ra, Tử Hàm Yên muốn tiến vào Quy Hư trước, là bởi vì Tứ Tượng Thần Tử quá ân cần với nàng, hơn nữa còn biểu lộ lòng ái mộ với nàng.
Một nam tử ưu tú như Tứ Tượng Thần Tử, chủ động truy cầu một nữ tử, e rằng rất ít nữ tử cự tuyệt hắn.
Thế nhưng, trong lòng Tử Hàm Yên đã có Ninh Tiểu Xuyên, tất nhiên sẽ không để mắt tới nam tử khác. Nam tử khác càng đối xử tốt với nàng, càng xum xoe nàng, nàng lại càng cảm thấy phản cảm.
Lão giả áo tím tất nhiên cũng có thể nhìn ra được Tứ Tượng Thần Tử có hảo cảm với Tử Hàm Yên, vì vậy mới có ý hợp tác bọn họ, nói:
- Hàm Yên, Quy Hư không phải là nơi bình thường, tiến vào Quy Hư có tỉ lệ tử vong rất cao. Tu vi của Tứ Tượng Thần Tử hơn ngươi, có hắn đồng hành với ngươi, Thái sư thúc cũng yên tâm hơn nhiều.
Tử Hàm Yên lại muốn cự tuyệt lần nữa:
- Thái sư thúc…
Lão giả áo tím nói:
- Không cần nói nữa, cứ quyết định như vậy đi. Tứ Tượng Thần Tử, lão phu tạm thời giao Tử Hàm Yên cho ngươi chiếu cố, ngươi nhất định phải bảo vệ nàng thật tốt.
Trên mặt Tứ Tượng Thần Tử lộ vẻ mừng rỡ, vội đáp:
- Tiền bối yên tâm, vãn bối nhất định sẽ chiếu cố tốt cho Tử sư muội, sẽ không để nàng chịu bất kỳ tổn thất nào. Tử sư muội, chúng ta lên đường thôi!
Tử Hàm Yên cũng không tiện cự tuyệt nữa, liền rời khỏi Cấm Địa Bí Phủ trước.
Tứ Tượng Thần Tử theo sát sau lưng Tử Hàm Yên, lúc nhìn thoáng qua bóng lưng yểu điệu tịnh lệ phía trước, trong đầu không nhịn được hiện ra hình ảnh lần đầu tiên hắn gặp Tử Hàm Yên, quả thực tựa như một vị Thần nữ từ trong tranh bước ra, để lại cho hắn ấn tượng khắc sâu.
Tứ Tượng Thần Tử đã gặp không ít nữ tử mỹ lệ, thế nhưng, người xinh đẹp, cao quý thuần khiết như Tử Hàm Yên thì vẫn là lần đầu.
Lúc đó, hắn đã thầm hạ quyết tâm, nhất định phải khiến cho nàng trở thành nữ nhân của mình.
Bây giờ, cuối cùng cũng có cơ hội ở cùng một chỗ với nàng, trong lòng Tứ Tượng Thần Tử hiển nhiên kích động không gì sánh được, lập tức đuổi theo, nói:
- Tử sư muội, Quy Hư hung hiểm, nguy cơ tứ phía, ta có một tấm bùa hộ mệnh do cường giả Vạn Cổ Cảnh luyện chế, bây giờ ta sẽ tặng nó cho muội.
Tứ Tượng Thần Tử lấy ra một khối ngọc phù màu trắng lớn bằng ngón tay, bề mặt ngọc phù khắc đầy phù văn, mặc dù còn chưa phát động, thế nhưng có thể nhìn ra được khối ngọc phù này tuyệt đối là bảo phù hiếm có.
Tử Hàm Yên không hề nhìn ngọc phù trong tay Tứ Tượng Thần Tử, nói:
- Bùa hộ mệnh trân quý như vậy, Thần Tử điện hạ cứ giữ lại để bản thân sử dụng đi!
Dứt lời, Tử Hàm Yên liền hóa thành một đạo lưu quang màu tím, phóng ra khỏi đại môn Cấm Địa Bí Phủ, bay về phía Quy Hư.
Tứ Tượng Thần Tử lập tức đuổi theo, nói:
- Chỉ là một cái bùa hộ mệnh mà thôi, Tử sư muội cứ nhận lấy đi, ta là Thần Tử của Tứ Tượng Thánh Thổ, muốn có gì mà không được? Cho dù tặng muội cái bùa hộ mệnh này thì trên người ta vẫn còn bảo vật hộ thân khác.
Lúc Tứ Tượng Thần Tử và Tử Hàm Yên rời khỏi Cấm Địa Bí Phủ không lâu, Ninh Tiểu Xuyên, Bảo Châu Địa Tạng, Nhạc Minh Tùng, Tiểu Hồng cũng rời khỏi Cấm Địa Bí Phủ, tiến về phía Quy Hư.
- Không ngờ Hàm Yên cũng đến Quy Hư, tốt quá rồi!
Lúc trước, mặc dù Ninh Tiểu Xuyên ẩn thân trong thạch ốc, thế nhưng hắn lại có thể cảm giác được chuyện phát sinh bên ngoài thạch ốc. Cho nên, sau khi Tử Hàm Yên và Tứ Tượng Thần Tử rời khỏi Cấm Địa Bí Phủ, hắn liền lập tức đuổi theo.
Tử Hàm Yên đang không biết làm thế nào để thoát khỏi sự dây dưa của Tứ Tượng Thần Tử, liền nhìn thấy một bóng người quen thuộc từ trong gió tuyết đi tới.
Sau khi nhìn rõ dung mạo của người đó, trên gương mặt tuyệt lệ mà lạnh lùng của nàng, chợt lộ ra nụ cười.
- Tử sư muội, đã lâu không gặp, tại sao ngươi lại tới Quy Hư?
Nhạc Minh Tùng từ xa đã chào hỏi Tử Hàm Yên.
Thế nhưng, ánh mắt của Tử Hàm Yên lại dừng lại ở trên người Ninh Tiểu Xuyên, tựa như căn bản không nghe thấy câu chào hỏi của Nhạc Minh Tùng.
Ninh Tiểu Xuyên thấy Tử Hàm Yên, trong lòng cũng thập phần kích động, thốt lên:
- Hàm Yên, tại sao ngươi lại tới Quy Hư? Nơi này rất nguy hiểm.
- Ta biết nguy hiểm, thế nhưng, ta có nguyên nhân không thể không đến. Ngược lại, tại sao ngươi lại tới nơi này?
Trong mắt Tử Hàm Yên nhu tình như nước, thanh âm trong trẻo dễ nghe, nhìn Ninh Tiểu Xuyên không chớp mắt.
Ninh Tiểu Xuyên cười nói:
- Ta cũng có lý do không thể không đến, nếu như đều tiến vào Quy Hư, vậy thì chúng ta hãy cùng kết bạn mà đi, ngươi thấy thế nào?
- Đương nhiên là được.
Tử Hàm Yên mỉm cười dịu dàng, ánh mắt tràn ngập gợn sóng, xinh đẹp không sao diễn tả được.
Nhìn thấy Tử Hàm Yên và Ninh Tiểu Xuyên cười nói tự nhiên, trong mắt Tứ Tượng Thần Tử chợt lóe lên một tia hàn ý, trong lòng thầm nghĩ:
- Rốt cuộc hắn là ai? Ta và Tử sư muội cùng tiến vào Quy Hư, Tử sư muội vẫn luôn cự tuyệt. Thế nhưng, hắn muốn kết bạn đồng hành với Tử sư muội thì nàng ta lại vui vẻ đáp ứng?
Chẳng lẽ trong mắt Tử sư muội, ta còn không bằng hắn?
Tứ Tượng Thần Tử dù sao cũng là đệ nhất nhân của Tứ Tượng Thánh Thổ, là hạng người tâm cao khí ngạo, tất nhiên sẽ không để Ninh Tiểu Xuyên vào mắt.
Hắn căn bản không cho rằng Tử Hàm Yên lại vì Ninh Tiểu Xuyên mà cự tuyệt hắn.
Hắn là Thần Tử, tương lai rất có khả năng sẽ kế thừa vị trí chưởng giáo của Tứ Tượng Thánh Thổ. Nếu như Tử Hàm Yên trở thành nữ nhân của hắn, tương lai sẽ trở thành chưởng giáo phu nhân.
Mặc dù Tứ Tượng Thần Tử nhìn Ninh Tiểu Xuyên thập phần không thuận mắt, thế nhưng vẫn bảo trì phong độ của mình, cố ý đi tới bên cạnh Tử Hàm Yên, cười nói:
- Tử sư muội, vậy vị tu sĩ này là ai? Là bằng hữu của muội sao? Tốt nhất muội nên khuyên nhủ bọn họ, Quy Hư không phải là nơi mà bất cứ kẻ nào cũng có thể tiến vào, nếu tu vi không đủ mà tiến vào thì chỉ có một con đường chết.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!