Thần Ma Thiên Tôn

Chương 907: CHƯƠNG 912: ĐẠI CÔN XUẤT THẾ


trước sau

- Không chạy được đâu!
Ninh Tiểu Xuyên điều động sức mạnh toàn thân, giữ chặt lấy tay Thiên Mộng Yêu Hoàng, thi triển sức mạnh của nửa quyển sau Tiếp Thần Đạo, cưỡng ép cướp thần hồn của Thiên Mộng Yêu Hoàng.
Lúc này, sức mạnh của Ninh Tiểu Xuyên và Thiên Mộng Yêu Hoàng mạnh như nhau, sau khi thi triển Tiếp Thần Đạo sẽ khủng bố tới mức nào?
Thiên Mộng Yêu Hoàng chỉ cảm thấy trước mắt tối lại, có cảm giác như trời đất đang xoay vần. Vô số đạo hồn ảnh tựa những làn khói mỏng bị kéo từ trong người ra, bay về phía mi tâm của Ninh Tiểu Xuyên.
Không!
Thần hồn ý chí cường đại của Thiên Mộng Yêu Hoàng thoát được khỏi Tiếp Thần Đạo.
Hồn ảnh sắp rời khỏi thân thể lại quay về.
Thiên Mộng Yêu Hoàng đại kinh thất sắc, quá nguy hiểm, vừa rồi nếu chậm một chút thì có lẽ thần hồn đã bị Ninh Tiểu Xuyên kéo đi mất rồi.
Thiên Mộng Yêu Hoàng khi giao đấu với Tử Kim Hoàng Chủ cũng không gặp phải tình cảnh này.
Uỳnh!
Thiên Mộng Yêu Hoàng quyết đoán đánh Trấn Nhân Tháp ra, biến thành một ngọn tháp cao nghìn trượng.
Dưới đáy tháp lộ ra một cái hắc động sâu hun hút, toả ra sức mạnh linh hồn kinh người muốn hút Ninh Tiểu Xuyên vào trong.
- Còn muốn chống trả?
Ninh Tiểu Xuyên đưa tay ra, một luồng sức mạnh cường đại hơn bùng phát, kéo thần hồn của Thiên Mộng Yêu Hoàng ra khỏi cơ thể.
- Ngươi… rốt cuộc ngươi thi triển thần thông gì…
Cuối cùng mặt Thiên Mộng Yêu Hoàng cũng biến sắc, giương mắt nhìn Ninh Tiểu Xuyên kéo thần hồn đi mà không thể kháng cự.
Phải biết là Tiếp Thần Đạo là đại đạo xếp trong một trăm hạng đầu của ba nghìn Diệt Thế Đạo. Nếu thi triển uy lực thực sự thì còn cường đại hơn nhiều lần so với Hỗn Nguyên Nhất Khí Kiếm của Tử Kim Hoàng Chủ và Thiên Sát Lục Ý của Thiên Mộng Yêu Hoàng. Nó thuộc về thần thuật hàng đầu chân chính.
Trong điều kiện cùng cảnh giới, Ninh Tiểu Xuyên muốn cướp đi thần hồn Thiên Mộng Yêu Hoàng, đương nhiên không khó.
Nhưng biến cố đã xảy ra!
- Nếu đã vậy thì đồng quy vu tận đi!
Trong cơ thể bản tôn của Thiên Mộng Yêu Hoàng bay ra một ngọn tháp nhỏ óng ánh, lơ lửng trên đỉnh đầu.
Thiên Mộng Yêu Hoàng phản kháng lần cuối, điều động sức mạnh thần hồn mở cửa của ngọn tháp ra.
Uỳnh!
Từ trong tháp phát ra âm thanh giống như gió biển, yêu khí hùng hồn bay ra.
Ninh Tiểu Xuyên sau khi rút được thần hồn của Thiên Mộng Yêu Hoàng, nhìn về phía ngọn tháp nhỏ kia, sắc mặt biến đổi.
- Trấn Yêu Tháp bị mở ra, nguy rồi! Côn, chúa tể Bắc Hải vạn năm trước sắp xuất thế!
Vừa trấn áp được Thiên Mộng Yêu Hoàng, một con cự yêu hung tàn hơn lại được thả ra. Xem ra thời thái bình thịnh thế của Thiên Hư Đại Lục đã kết thúc thật rồi.
Uỳnh uỳnh!
Trấn Yêu Tháp rung lên dữ dội, một con đại ngư màu kim bay ra, nó có đôi cánh dài tới vài trăm mét, yêu khí khủng bố toả ra khiến cả trời đất rung chuyển.
Côn, chúa tể Bắc Hải vạn năm trước, có thân thể của cá, cánh đại bàng, được gọi là cự yêu gần Thứ Thần nhất.
Khi Thiên Đế đi qua Bắc Hải đã giam Côn trong Trấn Yêu Tháp.
Nhưng tu vi của Côn nghịch thiên, bị Trấn Yêu Tháp luyện hoá vạn năm cũng không chết.
Thiên Mộng Yêu Hoàng dùng chút sức mạnh thần hồn cuối cùng mở Trấn Yêu Tháp, thả ra con cự yêu khủng khiếp vô biên.
- Bị Trấn Yêu Tháp luyện hoá một vạn nam, nguyên khí tổn thất nặng nề, nhất thời không thể hồi phục lại, giờ là cơ hội tốt để giết nó.
Ninh Tiểu Xuyên bay ra tóm lấy Trấn Yêu Tháp, điều động thần lực trong cơ thể truyền vào trong tháp.
Ào!
Năng lượng bản nguyên của Trấn Yêu Tháp được kích phát định kéo Côn trở lại tháp.
- Khặc khặc! Tiểu tử ngu ngốc, bản toạ đã ra khỏi Trấn Yêu Tháp thì ngươi làm sao còn có cơ hội nhốt bản toạ lại? Ngươi tưởng ngươi là Thiên Đế sao?
Côn chỉ còn lại bộ xương, từ cái xương hàm khổng lồ phát ra tiếng trầm đục.
Đứng trước thân thể to lớn của Côn, Ninh Tiểu Xuyên chỉ như một hạt bụi.
Một cái vảy của nó trước mặt Ninh Tiểu Xuyên giống như cả tầng mây màu kim khổng lồ.
Ninh Tiểu Xuyên không hề sợ hãi, đánh Trấn Yêu Tháp ra.
- Hôm nay tha cho các ngươi, đợi bản toạ hồi phục nguyên khí sẽ quay lại Thanh Hoa Đại Lục giết hết nhân tộc.
Oán khí của Đại Côn cực lớn, đặc biệt là oán hận với Thiên Đế.
Đương nhiên nó không thể báo thù Thiên Đế, nên mới phát tiết nộ hoả lên nhân tộc.
Vù!
Đôi cánh của Đại Côn đập mạnh, lập tức biến mất, sau đó đã xuất hiện ở nơi cách đó chín nghìn dặm.
Tốc độ nhanh thật, không hổ là sinh linh có thể đọ tốc độ với Thần Long, Thần Phượng.
Ninh Tiểu Xuyên hút nhục thân của Thiên Mộng Yêu Hoàng vào trong Trấn Yêu Tháp, sau lưng giang rộng đôi long dực đỏ chói, thi triển thần long tật tốc đuổi theo Đại Côn.
Tuy Đại Côn không phải Thứ Thần nhưng sức mạnh của nó còn khủng khiếp hơn Thiên Mộng Yêu Hoàng đã luyện được Thứ Thần Thể tầng thứ nhất. E rằng chỉ khi Thiên Mộng Yêu Hoàng có Thứ Thần Thể tầng thứ hai mới thắng được nó.
Dù sao Thiên Mộng Yêu Hoàng cũng đã chết, chỉ còn lại một ý niệm Thứ Thần, trước khi luyện được Thứ Thần Thể tầng thứ ba thì không thể coi là Thứ Thần.
Nếu để Đại Côn hồi phục nguyên khí thì đó là sự uy hiếp còn lớn hơn đối với nhân tộc.
Ninh Tiểu Xuyên buộc phải đuổi kịp nó, giết chết nó trước khi nó hồi phục nguyên khí.
- Lại đuổi kịp sao!
Đại Côn bay phía trước vô cùng kinh ngạc, cảm nhận dao động mạnh mẽ từ phía sau, nhìn thì thấy một người mặc Thần Huyết Chiến Y đang đuổi sát phía sau.
Tốc độ của con người lại hơn cả Côn?
Côn vỗ cánh một cái có thể bay chín nghìn dặm, cả Đại Diêm cũng chỉ có Thần Long, Thần Phượng mới đuổi kịp được.
Chân Long khác cho dù có tu luyện được tới cảnh giới của Côn thì cũng không thể đuổi kịp. Phải là Thần Long có thuần huyết mới có thể đọ tốc độ được với Côn.
Côn định thần nhìn lại thì thấy người đó sau lưng có đôi cánh Thần Long, lập tức hiểu ra chuyện gì.
- Thì ra là Đấu Chiến Thần Long Sứ!
Nguyên khí của Côn bị tổn thương nặng nề, chưa khôi phục, rất không muốn chiến đấu với kẻ có cấp bậc như Ninh Tiểu Xuyên. Nhưng theo tình thế lúc này, nếu không chiến thì có lẽ không thể cắt đuôi được tên đó.
Côn đang chuẩn bị đấu với Ninh Tiểu Xuyên thì đột nhiên phát hiện không thấy đối phương đâu nữa.
- Khặc khặc, xem ra vị Đấu Chiến Thần Long Sứ này khi đại chiến với Thiên Mộng Yêu Hoàng cũng đã bị trọng thương, không thể truy sát ta nữa.
Côn cũng biết với sức mạnh của nó hiện nay không thể giết được đối phương, thế là quyết đoán từ bỏ cơ hội giết Ninh Tiểu Xuyên nhanh chóng bỏ chạy.
Ninh Tiểu Xuyên không truy sát Côn nữa, nguyên nhân lớn nhất không phải vì thương thế, mà là vì đã hết một canh giờ rồi. Tuế Hàn Vũ đã thu hết thần lực đi.
Ninh Tiểu Xuyên lập tức biến thành nguyên hình, cảnh giới trở về Chân Nhân cảnh tầng thứ tư. Nếu truy kích tiếp thì chỉ có chết.
- Đuổi hơn tám vạn dặm, cuối cùng vẫn phải nhìn nó bỏ chạy. Đợi đến khi Đại Côn trở lại Thiên Hư Đại Lục thì nhân tộc sẽ gặp phải một đại địch khủng khiếp hơn nhiều. Khụ khụ!
Sau trận chiến, toàn thân Ninh Tiểu Xuyên đau đớn, cuối cùng cảm giác được mình bị thương nghiêm trọng đến mức nào.
Cởi Thần Huyết Chiến Y, Ninh Tiểu Xuyên mới nhìn thấy thân thể mình đã nát tươm, toàn thân be bét máu.
Cũng may hắn đã tu luyện được Thần Ma Chí Tôn Thể, sinh mệnh lực cường đại có thể sánh ngang với tu sĩ Vạn Cổ Cảnh nên mới gắng gượng được.
- Một chưởng đó của Thiên Mộng Yêu Hoàng quá mạnh, sức mạnh đó mà lớn hơn một chút nữa thì nhục thân của ta đã vỡ tan, Võ Đạo Tâm Cung cũng nát vụn. Lần này thương thế quá nghiêm trọng. Võ Đạo Tâm Cung đã có vết nứt, cũng không biết cần bao nhiêu thời gian mới chữa lành được.
Điều may mắn duy nhất đó là cuối cùng cũng trấn áp được Thiên Mộng Yêu Hoàng!
Ninh Tiểu Xuyên lập tức uống một viên Lục Chuyển Hoàn Hồn Đan, chuẩn bị trị thương.
Hắn vừa ngồi xuống thì giữa mi tâm chợt nhói đau.
- Ngươi… cấm cố… cấm cố không nổi thần hồn của bản hoàng…
Giọng nói thần hồn của Thiên Mộng Yêu Hoàng vọng ra từ sâu trong mi tâm Ninh Tiểu Xuyên.
Mi tâm Ninh Tiểu Xuyên tách ra một đường máu, càng ngày càng rộng, giống như sắp tách đôi đầu Ninh Tiểu Xuyên ra vậy.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!