Bạn có câu chuyện hấp dẫn trong đầu? Hãy biến đam mê viết lách thành thu nhập! Tham gia tieuthuyet.vn – nền tảng dành riêng cho tác giả Việt. Viết truyện, chia sẻ đến hàng ngàn độc giả và bắt đầu hành trình kiếm tiền từ sáng tác ngay hôm nay. Đăng ký dễ dàng – Xuất bản nhanh chóng – Thu nhập minh bạch. 👉 Trở thành tác giả và bắt đầu kiếm tiền từ truyện của bạn!
Trong giang hồ, có hai cái tên mà khi nhắc đến, người ta sẽ nghĩ ngay đến hai thái cực đối lập của sự sống và cái chết. Một là "Thần Y" Bạch Hoài An của Tế An Đường, người được mệnh danh là phật sống, y thuật cao siêu, có thể kéo người từ quỷ môn quan trở về. Chàng là ánh sáng, là hy vọng, là biểu tượng của lòng nhân ái. Hai là Lãnh Nguyệt Hàn, Thánh nữ bí ẩn của Ngũ Độc Giáo nơi biên thùy Tây Nam, một cái tên mà chỉ cần nghe thấy cũng đủ khiến các cao thủ võ lâm kinh hãi. Người ta đồn rằng, độc dược của nàng không màu không vị, giết người vô hình, không có thuốc nào giải được. Nàng là bóng tối, là nỗi sợ, là hiện thân của sự chết chóc.
Họ là hai đường thẳng song song, một người cứu, một người giết, tưởng chừng sẽ không bao giờ giao nhau.
Định mệnh sắp đặt cho họ gặp gỡ khi một dịch bệnh kỳ lạ bất ngờ bùng phát ở vùng Lĩnh Nam, cướp đi sinh mạng của hàng trăm người. Nạn nhân ban đầu chỉ sốt cao, ho khan như bệnh thường, nhưng vài ngày sau, toàn thân sẽ tím tái, thất khiếu chảy máu đen mà chết, rõ ràng là dấu hiệu của kịch độc. Mọi danh y đều bó tay. Với y đức của mình, Bạch Hoài An không quản ngại đường xa, một mình mang hòm thuốc đến trung tâm vùng dịch để tìm ra phương thuốc cứu người.
Tại đây, chàng lần đầu tiên chạm mặt Lãnh Nguyệt Hàn. Nàng cũng có mặt ở vùng dịch, dường như đang tự mình điều tra điều gì đó. Cuộc gặp gỡ đầu tiên của họ diễn ra bên cạnh một nạn nhân vừa tắt thở. Chàng nhìn thấy dấu hiệu trúng độc, lập tức cho rằng đây là tội ác của Ngũ Độc Giáo. Nàng lại cười khẩy trước sự bất lực của vị thần y danh tiếng. Họ xung đột dữ dội, một người dùng kim châm cứu người, một người dùng ngân châm thử độc. Và cả hai đều thất bại. Bạch Hoài An nhận ra y thuật của chàng chỉ có thể làm giảm triệu chứng "bệnh", nhưng không thể giải được "độc". Còn Lãnh Nguyệt Hàn cũng kinh hoàng phát hiện, độc dược này tuy có nguồn gốc từ giáo phái của nàng, nhưng đã bị biến đổi, trở nên phức tạp hơn, độc dược của nàng chỉ có thể ức chế nó tạm thời.
Bị dồn vào đường cùng, hai kẻ không đội trời chung buộc phải chấp nhận một sự thật phũ phàng: chỉ có kết hợp kiến thức của cả hai, y và độc, mới có hy vọng tìm ra thuốc giải. Một liên minh bất đắc dĩ được hình thành trong sự căm ghét và nghi ngờ.
Họ cùng nhau dấn thân vào Lam Chướng Cốc, nơi được cho là khởi nguồn của mầm bệnh, một thung lũng chết chóc đầy khí độc và những loài dị thảo. Trong hành trình sinh tử đó, họ buộc phải dựa vào nhau để sống sót. Chàng dùng y lý để giúp nàng chữa trị nội thương khi giao đấu với mãng xà canh giữ cốc. Nàng dùng kiến thức về độc dược để giúp chàng phân biệt thảo dược và độc thảo, tránh khỏi những cái bẫy chết người của thiên nhiên.
Chính trong những khoảnh khắc kề vai sát cánh đó, họ bắt đầu nhìn thấy một con người khác đằng sau lớp vỏ bọc "thần y" và "yêu nữ". Chàng nhận ra đằng sau sự lạnh lùng của nàng là một quá khứ đầy tổn thương và một sự cô độc đến đáng thương. Nàng lại lần đầu tiên trong đời cảm nhận được sự quan tâm chân thành, một sự ấm áp mà nàng chưa bao giờ có được trong giáo phái đầy rẫy âm mưu và phản bội.
Khi tìm ra được nguồn gốc của dịch bệnh, họ kinh hoàng phát hiện đây không phải là một thảm họa tự nhiên, mà là một âm mưu được sắp đặt bởi một kẻ giấu mặt, nhằm đổ tội cho Ngũ Độc Giáo và gây ra đại loạn. Kẻ thù chung đã xuất hiện, buộc liên minh của họ càng thêm bền chặt. Liệu một thần y luôn cứu người có thể hoàn toàn tin tưởng một độc nữ cả đời dùng độc? Liệu trái tim đã chai sạn vì chất độc của nàng có thể được y thuật và sự chân thành của chàng chữa lành? Trong ván cờ sinh tử này, thứ độc dược mạnh nhất, có lẽ chính là tình yêu. Và phương thuốc duy nhất để giải nó, lại nằm trong tay kẻ thù định mệnh của mình.