Ngày thứ hai của Thanh Kiếm Hành tại Vạn Kiếm Trủng, Lâm Phong đã hoàn thành xuất sắc công việc của mình. Các tạp dịch khác, mệt mỏi vì cường độ lao động cao và sự áp bức của Kiếm Ý, đã lơ là cảnh giác. Đây chính là thời điểm vàng để Lâm Phong thực hiện kế hoạch thâm nhập Nội Môn.
Buổi tối, sau khi giả vờ trở về Tạp Dịch Viện, Lâm Phong lập tức quay lại Vạn Kiếm Trủng, ẩn mình vào khu vực bia mộ nơi hắn tìm thấy Thiên Kiếm Quyết. Nhờ tu luyện bí mật trong đêm qua, Linh lực Kiếm Căn của hắn đã mạnh mẽ hơn rất nhiều, giúp hắn dễ dàng che giấu hơi thở và hòa mình vào luồng Kiếm Ý hỗn loạn của thung lũng.
Lâm Phong tìm đến con đường núi bí mật mà hắn đã phát hiện. Đó là một lối mòn hẹp, dẫn lên một sườn núi dốc đứng, được bảo vệ bởi một Kết Giới phòng ngự màu xanh lam nhạt, lấp lánh như sương. Kết giới này không mạnh, chỉ đủ để ngăn cản những đệ tử ngoại môn và tạp dịch lén lút.
Lâm Phong rút ra một Thạch Tử Kiếm Ý đã được hắn ngưng tụ từ Linh lực Mộc Căn giả. Hắn biết, nếu dùng sức mạnh bùng nổ để phá vỡ sẽ gây ra chấn động lớn. Thay vào đó, hắn cần một phương pháp tinh vi hơn. Hắn điều khiển Kiếm Ý của mình, không phải để tấn công, mà để cộng hưởng với kết giới.
Thiên Kiếm Quyết đã dạy hắn cách dung hợp ý niệm vào Linh lực. Lâm Phong truyền một luồng Kiếm Ý sắc bén, hòa lẫn với Linh lực Mộc hệ (chìa khóa của Thiên Cốt) vào kết giới. Chỉ trong khoảnh khắc, kết giới rung lên nhẹ nhàng, ánh sáng xanh lam bị bóp méo, và một lỗ hổng nhỏ xuất hiện, chỉ vừa đủ cho một người lách qua.
Lâm Phong nhanh chóng chui qua lỗ hổng. Ngay khi hắn bước vào, lỗ hổng lập tức đóng lại, không để lại bất kỳ dấu vết nào của sự xâm nhập. Hắn đã thành công bước vào Nội Môn.
Không khí ở đây khác hẳn. Linh khí vô cùng dồi dào và tinh khiết, nhưng không gian lại có vẻ trống trải một cách lạ lùng. Hắn chạy men theo lối mòn, tránh xa các điện đài nguy nga, hướng đến vị trí Dược Lư Cổ Tự mà hắn đã nghe ngóng được.
Sau khoảng nửa canh giờ di chuyển, Lâm Phong thấy mục tiêu. Dược Lư Cổ Tự nằm trên một đỉnh núi tách biệt, được bao bọc bởi một Pháp trận Hỏa Diễm màu đỏ rực. Xung quanh Cổ Tự không có đệ tử Nội Môn nào canh gác, chỉ có hai Hộ Vệ Linh Khí hình sư tử đá đang đứng gầm gừ, thỉnh thoảng phun ra những luồng lửa nhỏ cảnh cáo.
Lâm Phong ẩn mình trong một lùm cây, quan sát. Cảnh tượng bên trong Cổ Tự khiến hắn rùng mình.
Phía trước Cổ Tự, Hỏa Vân Chân Nhân đang đứng cạnh một Dược Lư đồng khổng lồ, dưới đó lửa đang cháy dữ dội. Bên cạnh gã, có khoảng mười đệ tử ngoại môn đang bị trói chặt. Và điều kinh khủng nhất, một tên đệ tử ngoại môn khác đang bị hút cạn Linh lực và máu vào trong Dược Lư thông qua một pháp trận ma quái.
"Mộc Căn hạ phẩm... quả nhiên là phế vật," Hỏa Vân Chân Nhân cười man rợ, gã ta đang kiểm tra những đệ tử bị trói. "Lô thuốc này cần huyết dịch của những kẻ có Linh Căn Ngũ Hành yếu kém để làm chất dẫn. Mộc Căn, Thủy Căn, Thổ Căn... tất cả đều là vật tế cho Linh Đan Trường Sinh của ta!"
Lâm Phong siết chặt nắm đấm, cơn giận bùng lên. Linh Đan Trường Sinh! Đó chính là mục đích cuối cùng của âm mưu Trích Linh Mạch! Hắn nhận ra, những đệ tử tạp dịch và ngoại môn bị coi thường chính là nguồn nguyên liệu cho thứ đan dược cấm kỵ này.
Ngay lập tức, Lâm Phong nhận ra mối nguy hiểm lớn nhất: trong số những đệ tử bị trói có một cô gái trẻ, khuôn mặt xinh đẹp nhưng đang tái nhợt vì sợ hãi. Cô ta chính là Từ Linh, em gái của Từ Khiêm (người mà Lâm Phong đã cứu ở Chương 4). Cô ta là đệ tử ngoại môn có Thủy Linh Căn trung phẩm.
Lâm Phong không thể ra tay lúc này, hắn quá yếu. Hắn chỉ có một cơ hội duy nhất: phá hủy Dược Lư hoặc ít nhất là hệ thống dẫn Linh lực của nó.
Hắn vận dụng Thiên Kiếm Quyết, ngưng tụ toàn bộ Linh lực Kiếm Căn vừa đột phá vào một Thạch Tử khác, tạo thành một Thiên Kiếm Phù nhỏ bé. Hắn nhắm vào một sợi xích ma quái đang dẫn máu và Linh lực từ nạn nhân vào Dược Lư.
Lâm Phong ném mạnh Thiên Kiếm Phù.
Xoẹt!
Không có tiếng nổ lớn, chỉ có một luồng Kiếm Ý sắc bén, tinh khiết như sương xuyên qua màn lửa. Sợi xích ma quái bị cắt đứt. Nạn nhân ngã xuống, cơ thể co giật vì thoát khỏi sự hút Linh lực kinh hoàng.
Hỏa Vân Chân Nhân kinh ngạc. "Kẻ nào? Dám phá hoại đan dược của ta!"
Gã ta lập tức quay lại, thần thức quét khắp nơi. Lâm Phong biết mình không còn nhiều thời gian. Hắn đã đạt được mục đích: phá rối và xác nhận âm mưu. Hắn lập tức rút lui, sử dụng kinh nghiệm sinh tồn để chạy thoát khỏi khu vực Nội Môn, hướng về lỗ hổng kết giới.