thập niên 50: nhặt được tình yêu

Chương 26:


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Hứa Vãn Xuân rút bài tập ra khỏi cặp, trao cho Tào Tú. Trong lúc thầy đọc bài, cô bé đưa mắt nhìn ra cửa sổ, ánh nắng buổi sáng chiếu qua kẽ lá tre, tạo nên những vệt sáng lung linh trên nền đất đỏ.

"Viết tốt lắm," Tào Tú gật đầu hài lòng, "chữ ngày càng đẹp, nghĩa cũng hiểu rõ. Hôm nay ta sẽ dạy con về việc làm thơ."

Hứa Vãn Xuân mắt sáng lên: "Làm thơ ạ?"

"Đúng. Người có học thức không chỉ biết đọc, biết viết, mà còn phải biết cách diễn đạt tình cảm bằng văn chương. Thơ ca chính là linh hồn của văn học."

Tào Tú bước đến bàn, cầm bút viết lên tấm bảng gỗ những dòng chữ đẹp:

"Xuân về trên cánh đồng xanh,

Hoa cỏ khoe sắc, chim kêu lanh canh.

Nhà tranh dưới nắng vàng tươi,

Tiếng cười trẻ thơ vui tươi khắp nơi."

"Đây là bài thơ đơn giản về mùa xuân. Con có thể cảm nhận được gì từ những dòng thơ này?"

Hứa Vãn Xuân đọc lại từng câu, từng chữ, rồi nhẹ nhàng nói: "Con cảm thấy... ấm áp, vui vẻ. Giống như cuộc sống của chúng ta ở đây vậy ạ."

"Rất tốt!" Tào Tú cười, "Thơ chính là để diễn tả những cảm xúc chân thật nhất. Con thử làm một bài thơ về gia đình mình xem."

Hứa Vãn Xuân cầm bút, nhìn xuống tờ giấy trắng. Trong đầu cô bé hiện lên hình ảnh mẹ nuôi đang tất bật chuẩn bị quà cho đám cưới, hình ảnh bà nội đang lựa nấm với bàn tay chai sần, hình ảnh ngôi nhà nhỏ ấm cúng nơi cô được yêu thương...

Bút chì bắt đầu di chuyển trên giấy, từng nét chữ hiện lên:

"Mẹ hiền tay khéo may vá,

Nhà nhỏ đầy tình thương yêu..."

Cô bé dừng lại, nhìn lên thầy: "Thầy ơi, con không biết làm sao diễn tả hết tình cảm trong lòng con."

Tào Tú mỉm cười: "Không sao, con cứ viết những gì con cảm thấy chân thật nhất. Thơ hay không phải ở chỗ từ ngữ hoa mỹ, mà ở chỗ có tình cảm thật."

Ngoài xa, tiếng trống chiêng bắt đầu vang lên, báo hiệu đám cưới của anh họ sắp bắt đầu. Hứa Vãn Xuân nghe thấy, nhưng vẫn cúi đầu viết tiếp bài thơ của mình.

Cô biết rằng, dù có những thay đổi lớn xung quanh - anh họ cưới vợ, những mối quan hệ gia đình phức tạp, hay cả chuyện Lý Sơn Hải kia - thì việc học vẫn là điều quan trọng nhất. Đó là con đường dẫn cô đến tương lai mà cô mong muốn.

Khi nắng đã lên cao, Hứa Vãn Xuân mới cất sách vở. Cô cầm trên tay bài thơ đầu tiên của mình, lòng đầy tự hào. Đó không chỉ là bài thơ, mà là bước đầu tiên trên con đường cô đã chọn.

Bước ra khỏi nhà thầy Tào, cô nghe tiếng nhạc rộn rã từ phía đầu làng. Đám cưới đã bắt đầu, và cô cũng đã sẵn sàng cho những chương mới trong cuộc đời mình.

Câu chuyện về Hứa Vãn Xuân sẽ tiếp tục, với những thử thách mới, những mối quan hệ phức tạp, và hành trình không ngừng nghỉ để trở thành người phụ nữ có học thức, độc lập mà cô mong muốn. Liệu cô có thể vượt qua được những định kiến của thời đại? Liệu tình yêu có tìm đến với cô theo một cách không ngờ tới? Và bí mật về quá khứ của gia đình cô có được hé lộ?

Tất cả sẽ được tiết lộ trong những chương tiếp theo...


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Đang
Xem Nhiều
×